


Sean cắn răng, "Hopkins! Mẹ nó! Anh lập tức cút trở về cho tôi!"Lúc này, dường như Sẹo đã nhận được tin từ Sniper, đang chạy trở về, chỉ có Hopkins vẫn đang trèo lên đỉnh ngọn đèn đường, không hề có một chút ý định quay lại."Tôi lặp lại! Hopkins anh cút trở về cho tôi!"Qua ống ngắm, Sean mơ hồ nhìn thấy trên ban công kia có người đang tì súng lên, mà Hopkins đang được ánh đèn đường chiếu sáng ngời, từ chỗ tối bắn chỗ sáng là chuyện thực đơn giản."Sean, " Thanh âm của Hopkins rốt cục truyền đến, "Will you stay with me ?" (Spoil dụ dỗ ^^)
Đây là trang Blog tân khai phá, do thực hiện trong thời gian gấp rút nên nhà cửa chưa được trang hoàng và sắm sửa đầy đủ, vì thế hầu như không có bất cứ chức năng gì đáng thăm quan, ngoài trừ bài được post.Yu sẽ dẫn link trực tiếp từ chap cũ sang bài post mới ở blog mới, do đó bà con chỉ cần click vô link là tiếp tục đọc được ngay. Trang Blog mới sẽ up lại Cửu cung Tế chương 13.
Về vấn đề có tiếp tục triển khai trang này thay thế cho Hoa lạc mãn thiên hay không, ta hoàn toàn chưa có bất cứ quyết định gì, bởi Blogger hay WordPress đều có ưu thế riêng, mà ta thích Blogger ở chỗ vô cùng giản tiện.
Do đó, trước mắt, đây sẽ chỉ là nơi post bài lẻ, mọi thông tin khác liên quan đến Yu và Danmei Yu edit, mời quay về http://hoalacmanthien. blogspot.com.
Thanks alot! ^^
"Em thụ là sinh viên, lớn lên từ nhỏ ở cô nhi viện. Được bà của anh công thuê về để làm đầu bếp trong nhà với điều kiện bà của anh công sẽ giúp đỡ xây lại cô nhi viện bị cháy. Em thụ làm ở đấy được 1-2 tháng gì đó thì tình cờ gặp anh công. Rồi bị anh hiểu lầm là MB mà rếp te tua T.T Về sau cứ hay kiếm cớ mà rếp em thụ, lại còn "ăn bánh trả tiền"với em í.
Em thụ chịu đựng được 1 khoảng thời gian thì "bứt gánh". Xin bà của anh công nghỉ việc rồi lẳng lặng mà bỏ đi. Trước khi đi còn bỏ lại xấp tiền mà mỗi khi "làm" xong anh công ném vào mặt em kém với lời nhắn "Anh giữ lấy mà mua nhân cách".