24/11/11

Huyết liên - Quyển 3


Đệ nhị thập bát chương: Nơi ký ức và linh hồn trở lại. (5)

      Vũ Văn Ngạn cảm giác một luồng gió lạnh ập tới sau lưng. Y  thoáng kinh ngạc, tốc độ thật nhanh , đúng là chỉ trong nháy mắt.

     Cánh tay của La Nhược mạnh mẽ công kích về phía sau lưng Vũ Văn Ngạn, cú đánh khiến Vũ Văn Ngạn lảo đảo ngã về phía trước, miệng phun ra một búng máu. Mất máu nhiều khiến tốc độ và sự phán đoán của y giảm hẳn, thương tích lại chồng chất thêm thương tích khiến Vũ Văn Ngạn thoáng cười khổ. Lúc thân thể tiếp xúc với sàn nhà lạnh lẽo, y cảm thấy mình ít nhất cũng phải gãy thêm vài cái xương sườn. Cơn đau toàn thân tập kích lại khiến đồng tử của y khẽ co rụt, nhưng y không hé răng rên la lấy một lời. Có lẽ, y quả thực cần nghỉ ngơi một lúc...

    "Mới một kích...." La Nhược ngồi xổm xuống, kéo lấy đầu Vũ Văn Ngạn, cẩn thận quan sát bộ dáng của y, thấy thực tuấn tú đẹp mắt, có một con rối như vậy ngày đêm đi theo mình cũng không tồi.

     Gã cười, tiếng cười cuồng vọng xuyên thấu không gian, nhưng gã hoàn toàn không biết, dục vọng của một vương giả mạnh mẽ hơn nhiều so với những gì một kẻ như gã có thể phán đoán. Đó là thứ dục vọng bất khả chiến bại.

     La Nhược đứng dậy, chuẩn bị rời đi, nhưng ngay lúc đó, gã chỉ thấy trước mắt hoa lên, cơ thể vội vàng làm ra phản ứng phòng vệ nhưng đã muộn, cái đau bên sườn nháy mắt lan tỏa ra toàn thân, làm đầu óc gã tê cứng.

     La Nhược loạng choạng lấy lại thăng bằng, ánh mắt lạnh lẽo âm ngoan nhìn về phía người nam nhân đang chậm rãi nâng thân mình đẫm máu lên khỏi mặt đất, cặp mắt sáng rực như dã thú nhìn về phía gã.

    "Ta đã xem nhẹ thực lực của ngươi." La Nhược nói. “Đúng là một kẻ sống dai!”

     Vũ Văn Ngạn tận lực quên đi những đau đớn trên thân thể. Một người như y, nếu dễ chết như vậy thì cũng đã chẳng sống sót được đến tận bây giờ. Mạng của Vương giả, cái nào chẳng khiến đến Diêm vương cũng còn ngại thu nhận mấy phần?

    "Ngươi là người thứ hai có thể làm ta bị thương." La Nhược hồi tưởng, "Nhưng cũng sẽ là người cuối cùng." Dứt lời, gã lập tức triển khai công kích.

     Vũ Văn Ngạn không để ý đến tấm thân đầy rẫy vết thương của mình, tập trung đối phó với những đòn công kích đầy ngoan độc của đối thủ, đòn nào cũng đều muốn lấy mạng y. Máu từ trên người y nhỏ đầy lên mặt đất, cũng chẳng biết là từ miệng vết thương nào, rồi lại bị sự di chuyển của hai người lau quệt đi, khiến mặt đất như bị sơn mãn một màu đỏ ghê người.

     La Nhược càng đánh càng hưng phấn, thân thủ cũng càng sắc bén. Vũ Văn Ngạn cũng đã bị trúng thêm mấy đòn.

    "Nhớ kỹ, ta chờ ngươi, ngươi nhất định phải trở về." Giọng nói mềm nhẹ tha thiết của Vũ Văn Tu chợt quanh quẩn vang lên bên tai y, như có như không, khiến y không phân biệt nổi mình đã mê sảng hay còn đang tỉnh táo, nhưng y biết rõ một điều, y không thể chết ở đây được, ở ngoài kia vẫn còn có một người đang chờ đợi y, một người mà y không sao bỏ lại được...

     Đôi mắt Vũ Văn Ngạn lại một lần nữa sáng rực lên, ánh sáng của ý chí và của cả tình yêu. Y lao thẳng vào đòn công kích của La Nhược, trong một thoáng, hành động điên rồ đó khiến La Nhược chững lại. Vũ Văn Ngạn trúng đòn, nhưng không dừng lại, dường như y cũng đã vô cảm trước sự đau đớn, y lập tức công kích ngược trở lại La Nhược một đòn. Máu chảy ra trên trán gã. La Nhược dường như không sao tin nổi. Một lúc sau gã mới giật mình nghiến răng: "Ngươi đáng chết!"

    Gã cởi bỏ áo ngoài, rút một thanh tiểu đao bên hông lao về phía Vũ Văn Ngạn. Y khẽ chớp mắt, y cảm thấy mình đúng là đã sắp rơi vào mê sảng, bằng không tại sao trong một thoáng đó, y bỗng nhìn thấy thân ảnh của Vũ Văn Tu trùng điệp lên thân ảnh của La Nhược? Động tác của họ thực sự là quá mức tương tự! Hoặc là y nhớ hắn, đã nhớ đến hôn mê cả đầu óc? (Cùng một “lò” luyện ra, không giống mới lạ đó anh! =.=)

     La Nhược nhìn thấy Vũ Văn Ngạn cười khổ, trong lòng lửa giận thiêu đốt, gãn nắm chặt đao trên tay nhằm phía Vũ Văn Ngạn lao đến.

     Lúc này, Vũ Văn Ngạn cũng không né tránh, y chỉ đứng im tại chỗ, không nhúc nhích.

     Mặc dù hành động của Vũ Văn Ngạn khiến La Nhược nghi hoặc, nhưng không vì vậy mà dừng lại thế công. Vũ Văn Ngạn chỉ đơn thuần nghĩ rằng, nếu mắt đã không nhìn thấy được động tác của đối thủ, vậy thì đừng dùng  mắt, y dùng tai, dùng toàn bộ cơ thể đi cảm giác tiếng gió, hơi thở, độ ấm của kẻ địch. Vì vậy, khi đòn tấn công của La Nhược tập kích tới, y nhẹ nhàng xoay người né tránh, sau đó tìm cách phản kích.

     Cả thân hình Vũ Văn Ngạn trầm xuống phía dưới, chân nhanh chóng và mạnh mẽ quét một vòng, La Nhược tránh thoát, nhưng ngay khi gã chưa kịp đứng vững, Vũ Văn Ngạn lại tiếp tục lao đến, một cước bất lưu tình đá bay La Nhược. Lưng gã đạp lên tường, người gã nảy lên rồi rơi xuống sàn, đau đến tê tâm liệt phế.

     Vũ Văn Ngạn chậm rãi đứng dậy, lạnh lùng nhìn xuống La Nhược đang quỳ gối trên mặt đất. Sau đó y cầm lấy khẩu súng của La Nhược, nhắm ngay lên đầu gã.

    "Ngươi là một kẻ thực thú vị, so với ca ca của ta còn thú vị hơn, xem ra ta thật sự có điểm thích ngươi ." La Nhược nhắm mắt lại tự giễu, nam nhân này quả thật rất mạnh, tuy rằng gã không biết tín niệm gì đã chống đỡ y chiến đấu đến phút cuối, nhưng gã biết, nếu tín niệm này không ngã, nam nhân này cũng không thể ngã.

    "Ngươi còn có điều gì muốn nói?" Vũ Văn Ngạn lạnh lùng hỏi.

     La Nhược ngẩng đầu, khóe miệng cong lên, "Ngươi có biết vì sao tên ta lại là La Nhược không? Ta chỉ là cái bóng của La Tu thôi, hắn sinh hoạt ở ánh sáng, mà cuộc sống của ta chỉ có thể là trong bóng tối. Ở xa xa nhìn thấy hắn, ta vĩnh viễn không thoát khỏi được cái bóng của hắn, ta được bồi dưỡng cũng chỉ là vì trở thành một cái “La Tu” thứ hai. Ngươi biết không, ta chán ghét hắn, phi thường phi thường......"

    "Nếu chính ngươi không muốn, không ai có thể miễn cưỡng ngươi." Vũ Văn Ngạn lạnh nhạt, "Là chính ngươi theo đáy lòng liền nguyện ý làm thế thân cho người khác."

    "Ta nguyện ý? Không thể nào......" La Nhược trợn tròn mắt, thẫn thờ.

     Vũ Văn Ngạn cũng không nói gì thêm nữa, " phanh!" một tiếng, viên đạn cắt qua không khí. La Nhược chậm rãi ngã xuống đất, trên gương mặt tràn ngập kinh hoàng.

    "Một kẻ đáng thương." Vũ Văn Ngạn vứt súng, quay đầu bước đi.

     Vũ Văn Ngạn đẩy cánh cửa dẫn vào phòng trong, toàn bộ hệ thống giám thị hiện ra ở trước mặt, giờ thì không ai có thể cản trở y nữa, y hoàn thành nhiệm vụ ở đây, sẽ có thể quay trở về tìm Tu nhi.

     ......

    Vũ Văn Tu nắm chặt trên sợi dây chuyền trên tay, lo lắng chờ đợi. Khi hắn nhận ta  hệ thống phòng vệ đã bị phá, tâm tình kích động khiến hắn không để ý đến bất cứ chuyện gì nữa, vội vã phóng tới bên cánh cửa đá đang từ từ chuyển động. Vũ Văn Ngạn chầm chậm xuất hiện, nụ cười tái nhợt vô lực.

    "Ta đã trở về." Vũ Văn Ngạn nhẹ nhè vuốt ve khuôn mặt Vũ Văn Tu, sau đó chậm rãi nhắm lại hai mắt.

    " Vũ Văn Ngạn, Vũ Văn Ngạn, Vũ Văn Ngạn......" Vũ Văn Tu vội vã tiến lên ôm chặt lấy y, nghẹn ngào. Hắn đỡ y ngồi xuống, để đầu y ghé vào ngực mình, nhìn những vết thương dọc ngang trên thân hình y, thật muốn rơi nước mắt.

    " Vũ Văn Ngạn, ngươi nghe, ngươi phải kiên trì cho ta, bằng không ta đời này cũng không tha thứ ngươi, sẽ không......" Vũ Văn Tu nhẹ nhàng hôn lên đôi môi tái nhợt của Vũ Văn Ngạn, hai cánh tay càng thêm quấn chặt lấy y.

     Cuộc chiến đấu với bóng tối đã mở màn, thứ gì còn chậm rãi chờ đợi bọn họ ở phía trước...... chỉ có vận mệnh mới biết được.

    

9 nhận xét:

  1. @ tiểu Quyên: Ngạn ca mà "có sao" thì thành BE! ^^

    Trả lờiXóa
  2. ân
    theo ta thấy như mấy bộ kiếm hiệp trung quốc thì tình hình của anh ngạn khi đáu với la y đc gọi là vượt qua cảnh giới của bản thân phải ko nhỉ
    mà sau mỗi lần như thế sẽ càng mạnh hơn
    oa oa
    kiủ này chỉ mệt tu nhi thôi
    ka ka ka

    Trả lờiXóa
  3. @ ha nguyen: Hồi trước nghe có nàng bảo hai cha con anh này không phải... người, là quái vật! Thật đúng vậy mà! Quái vật bất tử! Đánh mãi không chết! hè hè hè...

    Trả lờiXóa
  4. Hức! Tỉ tỉ xấu *gào thét*
    Tỉ tỉ mần siêu phàm quá trời mà ko cho ra thêm chap nào bên huyết liên hết *giãy đành đạch*
    Bắt đền tỉ đấy. Bữa ny vô mạng đc zồi *cười toe toét* nên hằng ngày em sẽ vào đánh bom tỉ!^^!

    Yêu tỉ lắm á!!!
    *Hun*

    Trả lờiXóa
  5. @ KaNna_Dy: Ss vẫn làm Huyết liên mừ, nhưng làm chậm lại thôi, 5 chap Sách đạn lại đến 2 chap Huyết liên. Sách đạn cũng hay, mụi mụi đọc thử xem! ^^

    Trả lờiXóa
  6. Hum bữa ss đi nghỉ, em rãnh rỗi ko bik làm gì nên mần hơn nữa bộ sách đạn zồi. Zờ chỉ còn bik hóng chờ ss ra mấy chap sau em chưa đọc để vào ngóng thui.^^!

    Trả lờiXóa
  7. @ KaNna_Dy: Mụi đọc được QT thì tốt rồi, nhìu khi ss cũng phải phi đi mò QT đọc cho đỡ ... thèm đấy chứ! Như hồ đọc Khuynh thần ở nhà Fynnz ý! ^^

    Trả lờiXóa
  8. á á, mứi set 1 mà Ngạn ka đã tơi tả thế này rùi,sao mà đánh típ đây???????

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment