23/11/11

Huyết liên - Quyển 3


 Đệ nhị thập thất chương: Nơi ký ức và linh hồn trở lại. (4)

   
    "Thần, đừng có tiếp tục đi qua đi lại trước mặt ta nữa, chóng mặt!" Dương Vân dựa vào bờ vai rắn chắc của  Đường Phong, cau mày nói. Vũ Văn Tu cùng Vũ Văn Ngạn chưa trở lại, nam nhân này cũng không biết yên tĩnh chờ đợi.

    "Thần... thúc, ngồi xuống chờ đi." Duẫn Yêu thu được tín hiệu cầu cứu của Dương Vân, nhẹ giọng nói.

     Vũ Văn Thần liếc mắt nhìn tiểu Yêu nhà mình một cái, sau đó cầm lấy ly nước trên bàn, cùng với một bầu bực dọc nôn nóng, nốc vào trong bụng, sau đó gieo mình lên sô pha, không nói được một lời.

     Duẫn Yêu biết lúc này Vũ Văn Thần không muốn nói gì, cô chỉ lẳng lặng cầm lấy tay hắn.

    "Thần, ta đã cho người đi thăm dò, ngươi kiên nhẫn một chút." Đường Phong nghiêm túc nói.

     Vũ Văn Thần lạnh lùng liếc Đường Phong, "Ân" một tiếng.

     Bên kia, Vũ Văn Đoan ngồi ngay ngắn trong phòng mình, nhìn người đàn ông tên là Duẫn Phong này, thì ra hắn vốn là tổng tài của Duẫn thị tập đoàn, người bị Vũ Văn Ngạn bắt nhốt tra tấn, không biết Zero làm thế nào mà khiến hắn chịu thần phục.

    "Chủ nhân muốn ta nói cho ngươi biết, một tháng sau ngươi phải đi Nhật Bản, giải quyết thế lực của Vũ Văn gia ở Nhật Bản."

     Vũ Văn Đoan nghe Duẫn Phong nói, cười lạnh một tiếng,"Chúng ta có quan hệ hợp tác, các ngươi không có tư cách chỉ huy ta làm việc."

     Duẫn Phong chậm rãi đứng lên, không nhìn Vũ Văn Đoan, "Những gì chủ nhân nói, tốt nhất ngươi nên nghe theo, Zero có ngươi hay không, kết quả đều giống nhau, chúng ta chỉ đang cho ngươi này một cơ hội thể hiện mình thôi."

     Ở bên trong căn cứ ngầm của Zero, người đàn ông cao gầy đang nheo mắt nhìn Vũ Văn Ngạn nằm im không nhúc nhích trên mặt đất, phất phất tay, ý bảo bốn người rối của mình rời đi, "Nhanh như vậy đã xong, một chút thú vị đều không có."

     Gã đá đá vào thân thể Vũ Văn Ngạn, thở dài, gã chỉ có hứng thú với người sống, đối với người chết một chút hứng thú gã đều không có. Quay lại với bốn tên người rối, gã nói: "Các con, chúng ta đi thôi."

    "Chậm đã!" Thanh âm khàn khàn của Vũ Văn Ngạn xuyên vào trong tai hắn. Trong mắt gã hiện lên vẻ kinh ngạc không thể ngờ tới.

    "Ngươi còn chưa chết!" Gã quay lại nhìn thấy Vũ Văn Ngạn đang chậm rãi đứng dậy, khóe mép cũng khẽ cong lên một đường đầy vui vẻ.

     Khuôn mặt Vũ Văn Ngạn tái nhợt không có huyết sắc, y lui ra phía sau vài bước, cúi đầu nhìn thanh tiểu đao găm trên bụng mình, sau đó chầm chậm rút ra, máu tươi ứa ra theo miệng vết thương. Thanh tiểu đao chậm rãi rơi xuống từ trên tay y.

     Người đàn ông cao gầy dường như lần đầu tiên gặp được một người bị bốn con rối của mình công kích mà còn sống, ánh mắt lòe lòe tỏa sáng, kích động, “Rất tốt, thật sự là rất tốt."

     Gã ta nhìn Vũ Văn Ngạn, tham lam hỏi, "Hỏi lại ngươi một lần, ngươi tên là gì?"

     Vũ Văn Ngạn nhấp hé đôi môi tái nhợt, "Chờ — ngươi — tử — rồi — ta — nói."

    "Xem ra ngươi còn thực có cốt khí."

     Vũ Văn Ngạn lạnh lùng không nói chuyện với gã ta nữa, ánh mắt chuyển qua bốn tên rối người.

    "Các con, lại đến một lần. Ta muốn biết người này còn có thể chịu đựng được bao lâu.”

     Bốn người đàn ông cao lớn hệt như bốn cỗ máy nhận được chỉ lệnh, lập tức lao lên phía trước, đồng loạt công kích. Lúc này Vũ Văn Ngạn đứng yên, chăm chú nhìn vào bồn người đàn lao về phía mình. Đôi môi mỏng khẽ mím lại, giờ đây y đã không ngây thơ nghĩ rằng có thể tránh thoát được đòn tấn công của bốn cỗ máy này nữa, nếu đã không thể tránh thoát, vậy thì cũng không cần tránh thoát! Đầu nghĩ vậy, Vũ Văn Ngạn cũng thật sự không trốn, một quyền bá đạo thốc đến má y, chuẩn xác đánh trúng mặt y, nhưng cùng lúc đó, y vung tay lên, không chút chần chờ, nhịn đau xoay người ra phía sau gã, một kích như trời giáng chặt lên gáy gã. Sau đó dùng thân hình to lớn của gã chận lại thế công của ba kẻ còn lại, trong nháy mắt bật người tung lên cao, bắt lấy cái đèn treo trên trần, làm điểm tựa quăng mình đá về phía kẻ ở gần y nhất.
     

     Tên thứ hai ngã xuống, tên thứ 3 đã vọt lên. Vũ Văn Ngạn không luyến tiếc gì chiếc đèn treo nữa, y đợi gã to con cũng nhảy lên đến, bèn toàn lực giật mạnh! Cây đèn mỏng manh mang theo sức nặng của hai người, lại bị giật mạnh, không chịu nổi bèn long ra khỏi trần nhà, rơi xuống. Vũ Văn Ngạn quăng mạng ngọn đèn về phía tên ở phía dưới, mượt lực bắn về phía bên kia của vách tường.

     Hai tên cồng kềnh ôm chiếc đèn ngã ra sàn, vừa đứng dậy thì Vũ Văn Ngạn đã xuất hiện ở phía sau từ lúc nào, rút ra thanh tiểu đao bên hông một gã, nhằm vào hậu tâm gã cắm mạnh xuống. Ngay khi y định giải quyết tên cuối cùng còn lại thì " phanh!" một tiếng, trên ngực gã hiện ra một lỗ thủng đỏ sẫm.

     Vũ Văn Ngạn quay mặt lại, nhìn kẻ vừa gây ra lỗ hổng ấy, chính là gã đàn ông cao gầy ngồi nhàn nhã trên ghế sô pha.

     Gã ta đứng dậy, nhàn nhã đá đá vào thi thể một trong bốn tên tay sai ở gần hắn nhất, “Không ngờ nhanh như vậy đã bị người phá hủy.”

     Vũ Văn Ngạn lặng im, ánh mắt lạnh lùng. Đối với những kẻ có thể sát hại đồng bọn, y chưa từng muốn nhiều lời.

    "Đúng rồi, quên tự giới thiệu ." Người đàn ông nhìn về phía y và cười, "Ta gọi là La Nhược. Xin được chỉ giáo."

     La Nhược. Vũ Văn Ngạn dựa vào vách tường lạnh như băng, có chút giật mình lặp lại cái tên này.

    Người đàn ông mảnh khảnh - La Nhược - vẫn tươi cười nhìn chằm chằm Vũ Văn Ngạn, "Ta thích ngươi." gã ta nói, "Cho nên, ta muốn ngươi mãi mãi ở lại đây, thay thế bọn chúng, ở lại nơi này." Gã ta chỉ vào những cái xác.

    Vũ Văn Ngạn không nói, y không cho rằng gã đàn ông điên khùng này có thể nghe hiểu những gì người bình thường nói, nhưng y lại cho rằng thân thủ của hắn ta tuyệt đối không dưới bốn gã người rối này.

    "Trước tiên chúng ta nói về thực lực,” Dường như biết y đang nghĩ gì, La Nhược lên tiếng, “Thực lực của ta vượt qua  Lý Lăng, hơn nữa, nói cho ngươi biết một sự thật, ngươi hẳn là đã nghe nói đến kẻ từng là Đệ nhất sát thủ, La Tu, thực lực của ta so với hắn mạnh hơn gấp 10 lần, cho nên, ta thấy ngươi vẫn nên ngoan ngoãn đầu hàng đi, kẻo một lát nữa phải giúp ngươi may vá lại cơ thể hoàn mỹ này, ta cũng thấy luyến tiếc." (Nổ vừa thôi cha ơi!)

    " La Tu?" Vũ Văn Ngạn không để ý đến bài tự giới thiệu hùng hồn của gã ta, y đang nghĩ đến người thiếu niên sát thủ No.1 thế giới này. Khi hắn còn sống, chưa hề có một nhiệm vụ nào hắn thất bại, mặc dù thân thủ của một người luyện võ bình thường và một sát thủ chuyên giết người xa xa khác nhau, nhưng chung quy đều là người sống ta chết, là một kẻ mạnh, y tự nhiên cũng muốn được nếm thử thứ thân thủ như vậy.

    "Ta đến đây." La Nhược cười cười, sau đó liền đột nhiên biến mất trước mắt Vũ Văn Ngạn, chỉ trong nháy mắt.

    "Ngươi đang nhìn chỗ nào?" Thanh âm của hắn ta vang lên phía sau y, "Ngươi thua!" La Nhược giơ cánh tay lên, dùng sức hướng về phía hậu tâm của Vũ Văn Ngạn bổ tới, không chút lưu tình.

4 nhận xét:

  1. a ta chờ rất lâu rùi.thanks nàng nghen.mà không biết cuối cùng bạn Ngạn có biết La Tu chính là Vũ Văn Tu không hay cứ lơ lửng z nhỉ ^^

    Trả lờiXóa
  2. Xem Thần kìa, Duẫn Yêu nhà mình nói gì là nghe nga liền, thê nô rồi :)

    Ngạn giải quyết bốn tên này mau lẹ nha (có một tên khỏi cần ra tay), nhưng ông kẹ ốm nhách này coi bộ khó nhai hơn, ngoài trừ khả năng nổ cũng số một, chắc hẳn khả năng đánh đấm thật sự cũng ko phải thường rồi, còn dám bảo giỏi gấp 10 lần Tu nhi nữa kìa, Tu nhi mà có ở đây thế nào cũng cười toét miệng, đợi người ta chết rồi mới đứng đó huênh hoang, nếu thật giỏi như thế, thì Ngạn ca đã biết tới tên hắn La Y thay vì tên La Tu rồi.

    Trả lờiXóa
  3. ta nghĩ đm hiện đại khác với cổ trang.hiện đại người ta ko tin chuyện tá thi hoàn hồn nên chắc Ngạn ca sẽ vĩnh viễn ko biết chuyện Tu nhi chính là La Tu đầu thai đâu nhỉ

    Trả lờiXóa
  4. @ kiki: Ta cũng không nhớ rõ cuối cùng tiểu Tu có cho Ngạn ka biết rõ không, nhưng hình như là không thì phải, và Ngạn ka dường như cũng đoán được, nhưng cả hai đều hiểu lòng không tuyên.

    @ ixora: Thần Thần thê nô là cái chắc! ^^ Số ảnh sinh ra để cho người ta chà đạp mừ! ^0^

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment