10/12/11

Huyết liên - Quyển 3

Đệ tam thập nhất chương: Thời khắc ra đi. (Hạ)

     Ở trong thế giới bóng đêm này, vốn là không nên có cảm tình tồn tại, nhưng trên đời có rất nhiều việc không ai có thể điều khiển được, đôi khi người ta xem đó là số phận, là định mệnh, điều gì phải xảy ra, thì luôn luôn xảy ra.

     Vũ Văn Tu mỉm cười với La Y, nụ cười hết sức chân thành, cũng hết sức chân thật, tựa như những người thân đang trò chuyện với nhau.

    "Trước đây rất lâu, trong một cô nhi viện, có hai đứa trẻ rất thân thiết, tuy họ không phải là chị em ruột, nhưng lại luôn là chỗ dựa cho nhau, tình cảm còn thân thiết hơn cả ruột thịt. Sau đó, đứa bé trai được người ta nhận nuôi, thế nhưng hắn không được hưởng cuộc sống hạnh phúc gia đình, mà bị buộc phải gia nhập một tổ chức sát thủ. Thế rồi người chị kia cũng biết, lo lắng cho cậu bé, sau khi trở thành một học giả có tiếng trong giới y học, cô ấy đã gia nhập vào tổ chức sát thủ kia. Thế nhưng, cậu bé năm xưa đã trở nên vô tình, lục thân không nhận, hoàn toàn không để mắt tới người chị hết sức thương yêu và lo lắng cho hắn. Vì thế, mối quan hệ của họ hoàn toàn được giữ bí mật."

     Ánh mắt hắn hiện lên một thoáng bi ai.

    "Làm sao ngươi biết?" La Y kinh ngạc. Phần trí nhớ đã bị vùi sâu lại dần dần trỗi dậy, đúng vậy, sát thủ không thể có cảm tình, La Tu không có, nhưng cô vẫn không thể quên......

     La Y tiến về phía người thiếu niên, nhận lấy ngọn tiểu đao trên tay hắn, mân mê. Ngọn tiểu đao thoạt nhìn không có gì đặc biệt, nhưng chỉ có cô mới biết, hoa văn trên thân ngọn tiểu đao là do chính tay cô điêu khắc, cô đã dùng nó làm quà tặng sinh nhật cho La Tu.

     Vũ Văn Tu thở dài, ánh mắt thâm thúy.

    "Là hắn nói cho ta biết. Trước khi chết, hắn nói cho ta biết tất cả, hơn nữa, hắn nói hắn không bao giờ quên được hắn có một người tỷ tỷ là ngươi, ở trong túi áo hắn vẫn luôn có ảnh chụp của ngươi, cho nên ta biết được người là ai, hơn nữa, ngày ấy, hắn không nhận ngươi, cũng là vì tốt cho cả hai, vì thế ......"

    "Vì thế nên ngươi mới có thể xuất hiện ở trong này đi." La Y lẩm bẩm, cô đã hiểu được, thì ra bọn họ có thể đi vào đây là nhờ có La Tu.

    "Ngươi có thể tha thứ cho hắn không?" Vũ Văn Tu hỏi.

    "Không." La Y lắc đầu, Vũ Văn Tu cứng người lại. Nhưng ngay sau đó, La Y đã nói tiếp, "Ta chưa từng hận hắn, trách hắn, thì sao lại nói đến tha thứ."

     Vũ Văn Tu khẽ run lên, cố gắng để nước mắt không trào ra.

    "Nếu các ngươi đã đến nơi này, phía trước chỉ là phòng thí nghiệm, chắc hẳn các ngươi cũng không cần phải qua đó, ta đưa các ngươi đi ra ngoài. "

     Vũ Văn Tu nắm chặt lấy bàn tay Vũ Văn Ngạn, từ đầu đến cuối, Vũ Văn Ngạn một câu đều không nói.

    "Yên tâm, ta sẽ không nói với ai về các ngươi, hơn nữa, đối với hắn...... đệ đệ của ta mà nói, đây là việc ta phải làm." La Y lộ vẻ cười hòa ái, "Sau khi ta biết hắn đã xảy ra chuyện, đoạn thời gian kia ta cũng không biết làm thế nào mà vượt qua được, nhưng khi ta biết kẻ giết hắn là ai, ta liền thề phải vì hắn báo thù."

    "Ngươi biết là ai?" Vũ Văn Tu kinh ngạc, lúc trước chuyện này chỉ có ba người biết, đó là ông chủ, Lý Lăng cùng với La Tu, La Y không thể nào được hai người kia cho biết.

     Trong mắt La Y tràn ngập phẫn nộ, " Đúng, ta biết."Cô lạnh lùng nói, "Lý Lăng nói cho ta."

    "Hắn?" Vũ Văn Tu chợt có cảm giác không hay, Lý Lăng động thủ giết hắn, sao có thể đem chuyện đó nói ra với người thứ tư? "..... Hung thủ là ai?"

    " Vũ Văn Ngạn." La Y cắn răng thốt ra ba chữ.

    " Vũ Văn Ngạn." Vũ Văn Tu kêu lên sửng sốt, cũng rõ ràng cảm giác được nam nhân phía sau lưng mình chấn động, "Không đúng, không phải hắn." Vũ Văn Tu kêu to.

     La Y lạnh lùng cười, "Sao có thể không phải là hắn, năm đó nhiệm vụ của La Tu chính là đi giết Vũ Văn Ngạn, nhưng ai biết, đây đều là âm mưu của hắn, cuối cùng tiểu Tu đã chết dưới súng của hắn."

     Vũ Văn Tu rút tay ra khỏi bàn tay Vũ Văn Ngạn, đi đến phía trước ôm lấy hai vai La Y, ánh mắt kiên định: "Ta cho ngươi biết, La Tu tuyệt đối không phải do Vũ Văn Ngạn giết."

     La Nhược cười lạnh một tiếng, " Lý Lăng không thể nào gạt ta, hắn yêu tiểu Tu đến như vậy..., hơn nữa, nhiệm vụ năm đó được ghi lại rất rành mạch, tuy ta không biết ngươi bằng cách nào nhận thức tiểu Tu, nhưng ta tin ngươi mới cho ngươi biết, bởi vì tiểu Tu hẳn cũng rất tin cậy ngươi mới nói với ngươi bí mật này của chúng ta."

     Vũ Văn Tu thần thờ, hắn đã hiểu, nguyên lai tất cả đều là nhằm vào Vũ Văn Ngạn, hơn nữa, vì bồi dưỡng sát thủ tinh nhuệ, cho nên Zero lợi dụng cảm tình của La Y. Nếu như vậy, mối quan hệ của họ cũng không phải là tuyệt đối được bảo mật như họ đã nghĩ... Một mũi tên bắn hai đích, nước cờ này Zero đi được thực hiểm độc!

     Vũ Văn Tu cười khổ, thì ra trước kia hắn vẫn luôn là một con rối chạy loanh quanh trên sân khấu của Zero và tự cho rằng mình thông minh...

    "Tu......" Vũ Văn Ngạn từ phía sau ôm lấy hắn, môi để sát vào bên tai Vũ Văn Tu, thấp giọng khuyên nhủ, "Bình tĩnh một chút."

     Vũ Văn Tu không quay đầu nhìn lại Vũ Văn Ngạn, nhưng bàn tay họ đã siết chặt vào nhau.

     Lúc này, La Y mới để ý đến và nhìn rõ Vũ Văn Ngạn. Dường như bị dọa đến, cô gái sững sờ tại chỗ, sau đó ánh mắt căm hận và phẫn nộ bùng lên, "Vũ.Văn. Ngạn! Ngươi đi tìm chết!!!" Như bị phát cuồng, cô gái hét lên và bổ nhào về phía Vũ Văn Ngạn, vung ngọn tiểu đao trong tay đâm về phía y.

     Vũ Văn Ngạn một tay ôm Vũ Văn Tu, một tay bắt lấy cổ tay La Y, tung chân đá một cước vào bụng cô gái, buộc cô phải lùi lại. La Y điên cuồng nhìn hai người: "Hắn là kẻ đã giết La Tu, tại sao ngươi giúp hắn?"

     Vũ Văn Tu nhìn về phía La Y, " La Tu không phải bị hắn giết."

    "Không phải? Sao lại không phải, năm đó, ha ha, Vũ Văn Ngạn ngươi ngàn tính vạn tính cũng không nghĩ đến, khi La Tu chết, trên cánh tay hắn có khắc một chữ ‘Vũ’, tội lỗi của ngươi mới bị vạch trần." Nói xong, La Y bật người lên, nhấn một cái nút ở vách tường, nhất thời, tiếng còi cảnh báo vang lên.

     Vũ Văn Tu cau chặt mày, hắn đã quá vui mừng khi gặp lại La Y mà quên mất, ở khu vực thí nghiệm có hệ thống cảnh báo độc lập. "Chúng ta đi mau." Vũ Văn Tu nắm lấy tay Vũ Văn Ngạn muốn lôi y chạy đi.

    "Các ngươi không đi được đâu." La Y rút súng nhắm vào Vũ Văn Ngạn.

    Vũ Văn Tu chen vào che trước mặt y.

     La Nhược vốn định siết cò, nhưng bỗng thấy toàn thân tê dại, nhìn xuống mới nhận ra mình đã bị Vũ Văn Tu phản kích.

    "Tại sao? La Tu rất tin tưởng ngươi, tại sao ngươi lại che chở kẻ đã giết hắn?"Lửa giận đã khiến cô đánh mất lý trí.

    "Đừng để thù hận che mắt ngươi... Tỷ tỷ, hẹn gặp lại!" Vũ Văn Tu nhặt súng lên, nhanh chóng lôi Vũ Văn Ngạn biến mất khỏi tầm mắt La Y.

     Ánh đèn đỏ như máu loang loáng chiếu sáng, rung lên cảnh báo. Tất cả tổ chức như sôi trào lên, rầm rập truy tìm kẻ địch.

     Vũ Văn Tu không chút ngừng nghỉ, luồn lách qua những con đường nhỏ mà thiết bị theo dõi đã bị vô hiệu hóa, tìm được lối ra.  “Sắp đến rồi, sắp nhìn thấy lối ra!”

    "Ân." Vũ Văn Ngạn đáp lại một tiếng, bước chân hai người càng thêm hối hả.

     Bóng tối dần dần trượt lại sau lưng họ, ánh sáng nhu hòa lóe lên phía trước. Vũ Văn Tu rút lựu đạn, cắn chốt, quăng lại đường hầm phía sau. Ánh lửa bắn ra bốn phía, đất đá sụp xuống, chặn ngang con đường.

    "Ngươi là vì La Y mà xâm nhập Zero." Vũ Văn Ngạn nhìn về phía đường hầm bị chấn sụp, bình tĩnh nói.

5 nhận xét:

  1. gay cấn nha.truyện này tới quyển 4 mới kết thúc hả nàng?

    Trả lờiXóa
  2. Thật là hay!!!!
    Rất đáng để đón xem nha!!!!
    MÀ sao ông Lý Lăng ổng biết trước mà ổng toàn đổ tội cho bên Ngạn ca là thế nào nhê???
    Cả vị gia gia nhà họ Vũ nữa chớ. Hình như ổng đứng sau hết á!!!!
    Ủa mà chị com đầu chưa bóc tem nha. Thôi em xin nhá!!!!
    Yêu tỉ!!!!
    Tỉ tỉ cố lên!!!!!!!

    Trả lờiXóa
  3. lạ quá nàng ơi.ta không hiểu.khi La Tu chết rùi xuyên qua Vũ Văn Tu thì làm gì có mang theo được cây tiểu đao có hoa văn do La Y khắc?chỗ này hơi quái dị nha

    Trả lờiXóa
  4. @ kiki: Ta nghĩ cũng có thể lý giải khi mà tiểu Tu và Ngạn ka đã trở về căn phòng của La Tu sống trước kia và thấy mọi thứ vẫn y nguyên. Không ngoại trừ khả năng tiểu Tu đã lấy lại ngọn tiểu đao từ trong căn phòng này.

    Trả lờiXóa
  5. @ P.s kiki: Bộ này đang tạm dừng ở quyển 4 cùng với một hồ lô phiên ngoại, chưa có chap Raw/QT mới nàng ạ.

    @ KaNna_Dy: Thực ra không phải là "biết trước", mà là Lý Lăng rắp tâm đổ tội cho Ngạn ka, muốn mượn tay La Y để tiếp tục sát hại Ngạn ka, nhưng không ngờ kế hoạch chưa kịp bố trí thực hiện thì Ngạn ka đã tự... mò đến. Tình cờ thôi! ^^

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment