8/7/11

Hào Môn diễm - Chương 46



            Cúi đầu nhìn xem một giường hỗn độn, nhìn lại người bên cạnh ngay cả khuôn mặt khi ngủ đều có vẻ đường hoàng cùng khêu gợi, Fiennes nhích môi ôn hòa cười cười, sau đó đặt đầu trở lại trên cánh tay. Anh nghĩ về những biểu tình của Trần Cận từng có từ trước đến nay, chúng cứ luôn là sinh động như vậy, dẫn anh tiến vào những tưởng tượng vô hạn, khiến cuộc sống ảm đạm nhất thành bất biến* của anh được nhuộm thành một mảnh tiên hồng sắc, kích phát nhiệt tình suốt một đời. (* cố định một hình thái từ khi hình thành đến lúc mất đi)

            Fiennes còn nhớ rõ khi anh nói chia tay, ở đáy mắt Trần Cận anh tìm được sự đau đớn cùng mất mác trong thoáng chốc, lúc ấy anh thật sự rất muốn đổi ý, đó cũng là lần đầu tiên trong đời anh muốn thu hồi một câu nói, muốn ôm chặt lấy một người đến thế. Sự chấp nhất đối với Trần Cận khiến ngày cả anh đều cảm thấy khiếp sợ, thì ra, trên thế giới này thật sự có tình yêu tồn tại.

            Dự đoán được sau 9h30’ sáng, nhất định có người mãn khách sạn đi tìm mình, vì tránh tạo thành hỗn loạn, anh dùng máy nội bộ báo cho bảo tiêu vị trí của mình, khiến bọn họ đợi anh ở trong phòng hạng tổng thống đợi anh vào giữa trưa. Mặt khác, anh gọi đến nhà ăn, yêu cầu người ta đưa bữa sáng lên đây.

            Đến thời điểm khó có thể nằm im được nữa, Fiennes quyết định sử xuất tuyệt chiêu —— lấy tay nắm chặt lấy chiếc mũi cao thẳng của Trần Cận, lại dùng môi ngăn chặn chiếc miệng hé mở của hắn, đoạt lấy hô hấp.

            Trong khi đầu lưỡi vô ý thức quấy lên trong miệng, ngực Trần Cận hô hấp càng ngày càng dồn dập, cuối cùng hắn mạnh mở mắt ra, lập tức thấy một khuôn mặt anh tuấn đại đặc tả, hắn vừa thở dốc vừa hung ác kháng nghị: "Ngươi dùng phương thức này gọi người rời giường? Thực vô đạo đức a!"

            Giọng nói của Trần Cận lúc này còn ách, vẻ mặt vẫn có chút mông lung, lại có một loại tình thú khác thường, Fiennes dùng bàn tay kia khẽ vuốt ve thân thể cực nóng dưới chăn đơn, mà Trần Cận cảm thấy mình đại khái cũng đã lớn tuổi, sáng sớm tinh mơ chịu không nổi loại kích thích này, cảm giác dưới thân còn lưu lại thứ gì đó dính nị nóng rực, trên mặt cứng đờ, thực kiên quyết xoay người xuống giường, nhìn cũng không nhìn Fiennes lấy một cái, thẳng hướng phòng tắm.

            Fiennes ôm vẻ mặt bất đắc dĩ mà nhìn nơi nào đó vừa mới hưng phấn lên, nội tâm phát ra một loại thương cảm bị người vứt bỏ trước nay chưa từng có, anh biết cứ theo thói quen của Trần Cận mà nói thì chưa đến nửa giờ sau chắc là hắn chưa biết trở lại, vì thế anh quyết định lúc này khó được thời gian riêng tư thả lỏng, trước làm việc gì đó giết thời gian, nhìn quanh bốn phía, rốt cuộc anh đi đến góc phòng nhặt lên hai tạ tay Trần Cận đặt bên cạnh rương hành lý.

            Hai mươi phút sau, chuông cửa vang lên, Fiennes biết là bữa sáng tới rồi, vì thế đi ra mở cửa, nhưng sự cảnh giác hầu như đã trở thành bản năng khiến cho anh lúc nào cũng hiểu được bảo vệ mình. Vì thế khi Giang Uy đi theo phục vụ sinh vào trong phòng, chuẩn bị hét lên đã bị Fiennes tươi sống cắt đứt ...

            Chỉ mất một giây đồng hồ, Uy ca phát hiện mình đã bị ấn vào sát vách tường, trên cổ nhiều ra một bàn tay, nhanh như vậy liền bị người chế trụ cảm giác thật sự là khó chịu a. Người phục vị đẩy toa ăn phía trước vừa quay đầu lại thấy vậy cũng kinh sợ. Hai nam nhân mặt đối mặt đều ngẩn người ra —— Fiennes có điểm ăn vị* vì Trần Cận cùng Giang Uy của Hạt bộ này "như hình với bóng", ngẫm lại Trần Cận đối với mình cũng chưa từng ỷ lại như vậy quá; mà Uy ca lại bị nam nhân ở trần, đầy người mồ hôi nóng do vừa vận động, dáng người cao lớn này đánh trúng không thể nhúc nhích, đây rõ ràng là... Cái tên thoạt nhìn rất có lai lịch, đã làm cho A Cận hảo hai lần không khống chế được đó thôi! Nhớ tới đoạn ngôn luận quỷ dị của Trần Cận lúc trước, Giang ca không sao có thể không đem hai người liên hệ lại với nhau, chẳng biết tại sao, trong lòng loạn khẩn trương lên. (* = ăn dấm chua, ghen a! ^^)

            Cảm giác lực áp bách trên cổ dần dần thả lỏng, Uy ca cố ý bất mãn ho khan hai cái, cũng không dám tùy tiện đánh trả, ngoài miệng không khách khí chất vấn: "Sao ngươi lại ở chỗ này! A Cận đâu?"

            "Hắn ở phòng tắm, ngươi tìm hắn có chuyện gì? Ta giúp ngươi chuyển lời." Thái độ ôn hoà, nhưng vẻ cự tuyệt trong ánh mắt kia lại chân thật đáng tin. (* Cha vợ vs Con rể đại chiến!)

            Giang Uy không khỏi có chút phát hỏa, chỉ bằng quan hệ của ta cùng A Cận, đâu có chỗ cho cái gã ngoại quốc nửa đường nhảy ra như ngươi hoa tay múa chân! Dựa vào bộ dạng suất* liền có tư cách đuổi người a! Nói như thế nào ta cũng đường đường là một lão Đại. "Uy, ta mặc kệ ngươi là ai, ta là nể mặt A Cận mới không hoàn thủ, ngươi đừng quá kiêu ngạo! Nếu làm cho ta biết ngươi có gì bất lợi cho hắn, ta nhất định sẽ tìm ngươi tính sổ." Uy ca bày ra bộ mặt bình sinh tối khốc** chống lại, mãnh liệt cảnh cáo cái tên khí thế kinh người trước mắt này, tuy rằng trong lòng không hiểu tại sao có điểm rét lạnh. (* handsome, ** khốc liệt nhất trong đời)

            Fiennes chưa đáp lời, chỉ ra hiệu cho người phục vụ đi ra trước, sau đó đóng cánh cửa nghe sầm một tiếng. Vai nam bất hạnh nhất trong màn kịch này do Trần Cận thủ vai, hắn vừa mở cửa phòng tắm đã ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức, đang lúc đói kịch liệt, hắn quấn nhanh một chiếc khăn tắm quanh hông rồi lao đầu ra kiếm ăn, kết quả vừa lúc nhìn thấy màn đặc sắc nhất của vở diễn —— Fiennes ở trần cùng Giang Uy nóng mặt đang ở vào thế giằng co.

            "Khảo!" Trừ từ này ra, Trần Cận không biết phải làm thế nào để biểu đạt tâm tình của mình ngay lúc đó.

            Con mắt của Giang Uy đã muốn rớt khỏi vành mắt: "A, Cận..."

            Nếu trong phòng là một nữ nhân, đêm qua cho dù cuồng dã đến mức nào, cũng không sợ bị Uy ca nhìn thấy, nhưng nếu đối tượng đổi lại là Fiennes ... vậy trừ bỏ xấu hổ vẫn là xấu hổ, vì thế thanh âm hắn đều biến điệu: "Uy ca ngươi như thế nào..." Đến đây.

            Sắc mặt Uy ca đã muốn biến, hai tên lõa* nam một tên bình tĩnh, một tên ra vẻ bình tĩnh nhưng trên thân đều che kín dấu vết khả nghi như thế nào mà có vừa xem liền hiểu ngay... Cảm giác dường như mình trúng đạn, Giang Uy, trừ bỏ tròng mắt, tất cả các bộ phận khác đều không thể cử động được nữa, mà hai tròng mắt cũng chỉ có thể giống như cái máy mà qua lại đánh giá đầy vẻ quỷ dị, trên mặt lúc đỏ lúc trắng. (* không mặc y phục)

            "Các ngươi tán gẫu." Fiennes xoay người thong dong đi vào phòng, anh không muốn làm cho Trần Cận ngửi được bất cứ một chút “mùi thuốc súng” nào đối với Giang Uy, cũng kiểm điểm lại hành vi ngây thơ này, hoàn toàn không giống tác phong rộng lượng nhất quán của Diệm, cho nên đúng lúc quyết định rút lui, trở về phòng diện bích* tỉnh lại. (* ngồi quay mặt vào tường để tĩnh tâm, vấn tâm. Ở đây ý nói ảnh về phòng để tự làm mình bình tĩnh lại.)

            Đợi cho đầu lưỡi của Uy ca khôi phục chức năng nói chuyện, Trần Cận lại nhanh chóng từng bước gió cuốn mây tan mà xông lên trước nắm lấy Uy ca lôi hắn rời khỏi " hiện trường gây án", còn thuận tay đóng sầm cửa phòng.

            Hai đại nam nhân đứng trên hành lang trừng mắt nhìn nhau trong chốc lát, Giang Uy bỗng nhiên thật mạnh nhắm mắt lại, rồi lại thần tốc mở ra, nỗ lực kiềm chế thanh âm run run: "A Cận ngươi điên ư, cùng nam nhân làm!"

            Lúc này Trần Cận mới cảm giác mặt mũi bị ném đi hết cả, lại càng không chịu thừa nhận mình là cái kẻ "bị làm", trong lòng âm thầm kiên định  quyết tâm hướng Fiennes "lãnh giáo*", bên này đương nhiên vẫn là cố chết chống đỡ: "Có cái gì không thể, thích liền —— làm thôi." (* sẵn sàng học hỏi)

            "Hắn nhất định là kẻ dụ dỗ!"

            Trần Cận đột nhiên cảm thấy ngữ khí này hảo quen tai, nhớ tới, dường như chính mình từng nói với Trần Thạc, nghe loại chuyện như thế lập tức đem trách nhiệm đổ lên đầu kẻ thứ ba là nhân chi thường tình.

            "Uy ca, ngươi —— bình tĩnh một chút."

            "Hắn là ai? Hôm nay ngươi không thể không nói cho ta biết! Nếu không đừng trách ta không xem ngươi làm huynh đệ."

            Trần Cận thở dài: "Trung Đông tổ."

            "Cấp mấy? Cấp bậc cao thì áp quá ngươi, cấp bậc thấp nói không được ngươi, ngươi đừng tự cho là thông minh loạn hạ quyết định."

            "Cùng cấp với chúng ta a." Nói được không chút để ý.

            "Người của Trung Đông tổ mà lại cùng cấp với chúng ta?! Ngươi lừa ai?"

            "Trung Đông tổ cũng có nhân viên quét rác được không? Lão Đại chỉ có một a." Một lời không cẩn thận, Fiennes tiên sinh đã thành công luân chuyển công tác trở thành nhân viên tạp vụ của Trung Đông tổ, dù sao thân phận thực sự của gã ta cũng không thể nói ra cho người ta biết.

            "Trước hết ngươi cần cam đoan với ta, người này sẽ không để cho ngươi lâm vào nguy hiểm."

            "Hảo, ta cam đoan." Trần Cận cảm thấy được hiện tại cần "dụ dỗ ", không thể cứng đối cứng, làm không tốt thương tổn tình huynh đệ, "Uy ca, ta đều nói thật cho ngươi, ngươi còn muốn như thế nào? Ta biết cùng hắn không nhất định sẽ có kết quả, nhưng ta hiện tại... cũng không muốn vỗ mông chạy lấy người, tốt xấu cũng chỉ là cùng hắn —— có cảm tình thôi."

            Giang Uy nghiêm mặt, khẩu khí nhưng thật ra phóng mềm nhũn: "Ta chờ nhìn đến lúc hắn quăng ngươi, cảm tình, hừ. Có phải cuộc sống của ngươi rất nhàm chán hay không, muốn “làm” một nam nhân để đổi gió a? Thật không rõ trong đầu ngươi nghĩ thế nào. Ta có khi hoài nghi ngươi có phải người ngoài hành tinh hay không, luôn làm loại chuyện não thiếu dưỡng khí này, có biết bao nhiêu lần thiếu chút nữa ta bị ngươi dọa thành bệnh tim, ngươi có biết hay không?"

            "Uy ca, ngươi tuổi già chí chưa già càng già càng dẻo dai, sao có thể dễ dàng mắc bệnh tim như vậy."

            "Xú tiểu tử, ta lớn hơn ngươi hai tuổi ngươi mắng ta già!"

            Trần Cận vẻ mặt cười xấu xa dựa vào Uy ca: "Có còn là huynh đệ nữa không?"

            "Ngươi có lấy tay về hay không?"

            Tên nào đó cố ý xuyên tạc ý tứ người ta: "Ngươi để ta không làm lão Đại đi làm tiểu tình nhân của hắn ta?"

            Giang Uy nhấc tay đầu hàng: "Chuyện riêng của ngươi, không liên quan đến ta, đừng đùa ra lửa thiêu thân là tốt rồi, OK?"

            "Ngươi nói lời này nghe cứ như ông già."

            Uy ca đang muốn phản bác, lại có hai vị mỹ nhân ngoại quốc đi qua hành lang liên tiếp ngoái đầu lại nhìn mỹ nam tử chỉ vây quanh khăn tắm, trên người che kín dấu hôn, Uy ca lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của tình thế, mặt đỏ tựa gan heo, muốn làm xong chuyện công đạo còn chạy lấy người: "Ta đến đây để nói với ngươi, ta đặt vé máy bay buổi chiều giờ trở về, ngươi muốn chung ta cùng nhau rời đi cũng có thể, muốn một mình đi cũng được."

            "Ta có thể phải đi một mình rồi."

            "Cùng hắn?"

            Trần Cận lại giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo: "Ai nha, cũng không phải bạn học cùng lớp thời trung học, để làm chi phải tay cầm tay cùng nhau về nhà a!"

            Uy ca rút lui: "Đi, xem như ta xen vào việc của người khác, trở lại New York gọi điện thoại cho ta."

            Trần Cận đứng ở cạnh cửa tiêu sái huy phất tay, quay người lại, phát hiện lại có mấy quý bà đứng ở cách đó không xa theo dõi hắn, hắn còn phi thường tự cho là đúng nghĩ rằng: người ta bộ dạng suất, vóc người đẹp, chính là dễ nổi tiếng a, đối với hồng ấn trên người không biết cảm thấy thẹn mà tự động xem nhẹ. Hắn tùy tiện cho các nàng một cái hôn gió rồi ấn chuông cửa.

            Lúc này Fiennes đã mặc quần áo tử tế một phen kéo hắn tiến vào phòng, đặt hắn trên cửa, vùi đầu vào bờ vai hắn, Trần Cận bị hành vi của anh khiến cho có chút không được tự nhiên: "Hắc! Ngươi còn làm nũng a?"

            Đáy lòng Fiennes vang lên một tiếng thở dài, đối với cái tên không đủ lãng mãn này anh quả thực không có cách. Anh ngẩng đầu nhìn thẳng hắn, cặp mắt đen láy hiện lên vẻ sáng ngời khiến anh tâm động: "Lại theo giúp ta vài ngày được không?"

            Trần Cận cúi đầu nghĩ nghĩ, thật lâu mới lại nhìn lại đối phương: "Mấy ngày?"
_________

13 nhận xét:

  1. Oa font chữ khác này.
    Mà thế là còn có 2 chương nữa thôi sao. Hix. Rồi ta sẽ nhớ truyện này lắm đây =((
    Thôi, ta đi đọc đây

    Trả lờiXóa
  2. Oh, ta chờ nàng đã lâu rùi a, sắp hết truyện rùi, nàng đã dự định edit thêm truyện gì chưa, chớp mát

    Trả lờiXóa
  3. @ tiểu phudu + tiểu keke: Còn mí cái phiên ngoại nữa! ^^ Gộp cả mí cái phiên ngoại vô mới thấy thoả mãn! Bi giờ ta đang có 2 dự định: Một là chỉ làm 2 bộ kia cho nhanh, Hai là tuyển thêm một bộ cổ trang nào ngon ngon một tí, nhưng mờ chỉ khoảng 300 trang trở lại thui, nhìu hơn làm oải lắm! Ta còn đang đi mò a! TT^TT

    Trả lờiXóa
  4. ta cho nang hoan bo nay roi ta doc lai*cuoi hip mat*
    ~~~lan lan ra cua~~~

    Trả lờiXóa
  5. Tuyển thêm bộ nào ngon lành tí làm đi nàng. Hị hị, tại ta chưa thấy hút vào cái bộ Vô tình *đỏ mặt*

    Trả lờiXóa
  6. @xuongrongiusamac: Okie! ^^

    @ tiểu phudu: uh, để ta xem thế nào! ^^

    Trả lờiXóa
  7. Nàng ôi , ta lò dò 2 bữa nay mà ko biết màu anh Cận thích là màu gì ? Có phải màu đỏ ko nàng , nàng cho ta thêm tí gợi ý pass đi , ta thấy thảm hại quá a ~~ mấy nàng khác dò ra mà ta ko dò ra đc T^T

    Trả lờiXóa
  8. Nếu đc nàng cho ta pass ( hoặc gợi ý cũng đc T_T ) vào mail này nhé tram.tram09@yahoo.com . 1000000000000 lần cảm ơn nàng :((((

    Trả lờiXóa
  9. @ nana209: Ta reply rùi nha! ^^ Bonus cỡ đó là hết mức rùi! ^^

    Trả lờiXóa
  10. heheh ta mo duoc em no roi. moah moah nang. cong nhan la em pass nay hiem ghe co. hĩ nhung chap nay vs 45 lam ta mat mau qua. cho ta xin 1 kai xe cuu thuong hix

    Trả lờiXóa
  11. nang oi,cho ta xin cai pass voi,bấn qua troi,mần mấy ngày nay ma hok co ra.sori,may cai vu pass nay ta do ec,den do trang cu man qua man lai ma mo mai cha ra,hjxhjx,cuu giup gium to voi.lan dau doc the loai cuong cuong ma ta thich den vay,doc xung dot voi va cham ma thich da man,ham mo chi hieu xuan qué a

    Trả lờiXóa
  12. ban oi cho minh xin cai pass voi,minh doan quai ko ra,doc may cai com lai cang roi mu,oaoa,minh do may vu doan pass nay lam,giup gium minh voi nhe

    Trả lờiXóa
  13. ban oi cho minh xin cai pass di,minh doc va cham truoc nhung minh chi thay Cận thich mau do,ma thu quai ko dc,roi den trang,........@@,hjxjx,doc com cua may ban minh cang roi them,thay cai dong pass cua ban ma minh dau ca ruot gan,huhu,mail cua minh la tuong_vi_25589@yahoo.com ,please T.T

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment