19/7/11

Hào Môn Diễm - Phiên ngoại "Ghi chép bí mật trong dịp sinh nhật của Uy ca."


Thân tặng phudulukhach

       Phía Tây Manhattan của New York phồn hoa,  Wohua Casino.

       Hôm nay là sinh nhật của lão đại Hạt bộ - Giang Uy, ngày thường Uy ca không thích khoe khoang, cho nên chỉ mang theo các huynh đệ thân cận, sau đó hẹn người anh em có quan hệ thực mật thiết - Trần Cận - đến khu ăn chơi cao cấp tụ tập một đêm.

       Ở giữa khu vực ăn chơi đầy thanh sắc, dancer kiều diễm khiêu gợi lắc mình uốn lượn trên sàn nhảy bị vây xem bởi những cặp mắt đầy nhiệt huyết, Uy ca ở dưới đài bao một khu vực đẹp nhất ngồi cùng các huynh đệ chè chén.

       Hai người ngồi trên sa lông, cánh tay Giang Uy đặt trên vai Trần Cận, cùng hắn thống khoái mà chạm cốc. Bất quá tính tình vốn cẩn thận, Giang Uy vẫn nhìn ra cái tên hảo hữu bình thường vô tâm không phế lúc này có chút không yên lòng.

       "Uy, không phải đâu, Uy ca ta hôm nay đang rất cao hứng, tiểu tử ngươi để làm chi một bộ đờ đẫn vậy a."

       Trần Cận vẫn là một thân y phục hoa lệ, ngực mở hai, ba cúc áo, tư thế ngồi rất lười biếng vô cố vô kị. Hắn đáp lễ một ly: "Nào có a, hôm nay là sinh nhật của Uy ca ngươi, muốn gì cứ việc nói! Ta nhất định phụng bồi!"

       "Ngươi ít ra vẻ, đại Lý nói ngươi vốn phải ra sân bay đón người, là ngươi phải dành thời gian để đến đây góp mặt đi?"

       Trần Cận cậy mạnh, hào khí can vân* đáp: "Chuyện gì có thể trọng yếu hơn sinh nhật của Uy ca! Ai, tiếp tục uống a, đừng dừng." (* hào khí bốc lên đến tận mây xanh a!)

       Giang Uy phi thường thích thú: "Biết ngươi đủ nghĩa khí!"

       Một chiếc Lincoln cỡ trung dừng ở trước của Wohua Casino, lái xe quay mặt lại, hướng về phía người ngồi trong bóng tối ở ghế sau nói: "Lão Đại, tới rồi."

       Một bảo tiêu ăn mặc thực lịch sự xuất hiện, vội vã đi ra phía sau mở cửa xe, một nam nhân mặc áo khoác dài, dáng người cao ngất khí thế đoạt nhân từ trong xe bước ra, khẽ giũ giũ bụi bặm trên áo. (A Fi làm bộ làm tịch, ngồi Lincoln áo lấy đâu ra bụi mà giũ! *Liếc cái coi thường*)

       Người phụ trách của Wohua - Elaine kiều diễm - nhận được thông báo, liền tự mình đi ra nghênh đón Andre Fiennes đại giá quang lâm.

       "Biệt lai vô dạng, đều đã hơn hai năm không gặp ." Bà chủ mặc váy dài gợi cảm, mái tóc vàng quăn lọn sóng dài quá vai, nhiệt thành đi tới.

       "Elaine, hôm nay có chút việc nhỏ phải đến làm phiền cô." Khuôn mặt Fiennes anh tuấn bức người luôn khiến đối tác không thể kháng cự.

       Elaine thân thiết luồn tay lên cánh tay anh, khoác lấy, ném cho anh một cái liếc mắt đưa tình: "Đừng khách khí với tôi, anh biết là tôi luôn luôn thực hãnh diện được vì anh mà cống hiến sức lực.

       "Ta đến tìm một người."

       "Là người nào không muốn sống chọc tới anh?" Dưới đáy lòng Elaine vì người nọ mà cảm thương.

       Fiennes nhẹ cong lên khóe miệng: "Là tình nhân của ta, có chút hoang dã." (Wa wa wa... A Fi công khai với người ngoài về tình nhân của ảnh nè!!!!!!!)

       "Trời ạ, là ai?! Người nào thể diện lớn như vậy, có thể khiến anh quá nửa đêm còn thân chinh đi tìm? Là công chúa của Vương quốc nào hay là thiên kim của tổng thống?" Elaine trừng lớn mắt, nửa tin nửa ngờ, "Tôi không tin trên đời có người thu phục được Andre Fiennes! Tôi cũng vì không có được trái tim của anh mà đến bây giờ vẫn còn thương tâm thôi! "

       "Elaine, đêm nay, cô là bạn nhảy của ta."

       "Hảo, là chính anh nói, lúc sau cũng đừng có đổi ý."

       Bên này, Giang Uy cùng Trần Cận đều uống đến nỗi cảm xúc một đường trào dâng,  mọi người huyên náo bất diệc nhạc hồ, nhưng khi đến nửa cuộc vui, người bên cạnh trao cho Trần Cận máy điện thoại để hắn nghe cuộc gọi của Lý Thăng, vừa nghe thấy đại Lý thông báo, hắn tỉnh rượu quá nửa, cả người đều nhảy dựng lên.

       Vẻ mặt hắn là vẻ mặt của người vừa dẫm vào đinh: "Ngươi nói cái gì?! Người đã đến New York?"

       Đại Lý nơm nớp lo sợ thật thà khai báo: "Lão Đại, người của tổng bộ vừa thấy ngươi không ở nhà, không nói một tiếng lại đi rồi."

       "Hẳn là ngươi sẽ không nói cho bọn hắn biết ta ở đâu đấy chứ? "

       "Lão Đại, ta không cố ý ..."

       "Khảo!" Trần Cận quăng rơi điện thoại, tuyệt vọng mà nghĩ: Cái này chết chắc rồi! (Ài, lần nào A Fi đến anh cũng phải nói câu này là sao?)

       Chờ hắn hoảng hốt lại ảo não một lần nữa ngồi xuống, Giang Uy đã phát hiện sắc mặt hắn không đúng, vì thế cũng nhích lại gần, thấp giọng hỏi hắn: "Đã xảy ra chuyện?"

       "Không có việc gì." Trần Cận tử sĩ diện gãi gãi đầu.

       "Ngươi không nói thật, ta sẽ trở mặt!"

       Trần Cận quay đầu đối mặt Uy ca, biểu tình uể oải: "Hắn đến đây."

       "Ai?" Giang Uy nheo mắt lại.

       "Còn ai vào đây."

       "Ngươi cùng hắn... Vẫn chưa xong a?!" Giang Uy quạ đen miệng ngơ ngác hỏi.

       "Cắt đuôi không được thôi." Đương nhiên, lời này không thể để cho Fiennes nghe thấy.

       "Các ngươi —— là đùa hay thật?!"

       "Ngươi hỏi ta ta hỏi ai a!"

       "Ta đã sớm nói với ngươi rồi, tên kia thân phận thực phức tạp, thấy thế nào đều là một nhân vật nguy hiểm, ngươi cũng đừng bị hắn làm mờ mắt!"

       Trần Cận trong lòng lại nghĩ: Ngươi nào có hiểu biết hắn bằng ta, nếu biết hắn là"Diệm", còn không đem Uy ca ngươi hù chết.

       "Có phải là hắn quấn quít lấy ngươi không buông a? Hắn có làm xằng làm bậy với ngươi hay không? Ngươi chỉ phải vẫy tay một cái, tất cả baby ở nơi này đều tình nguyện chạy đến, để làm chi bị nam nhân kia tha xuống nước! Đến, đứng lên." Giang Uy đột nhiên cảm thấy được rất là bi phẫn, một phen lôi Trần Cận đi về phía sàn nhảy.

       "Uy, lão Đại, ngươi làm cái gì a?" Trần Cận bất đắc dĩ lên tiếng hỏi.

       Dừng lại ở cạnh sàn nhảy, Giang Uy bày ra một bộ rất ư là đại ca: "Hôm nay sinh nhật của ta, ngươi có chịu nể mặt ta hay không?"

       "Ngươi đang nói lời vô nghĩa thôi."

       "Vậy ngươi qua đó đi, đem baby xinh đẹp kia thu phục!" Vì để cho Trần Cận trọng chấn phong lưu như trước, Uy ca sử  đòn sát thủ.

       "Không phải đâu Uy ca..."

       Năm phút đồng hồ sau, Trần Cận đã cùng Dancer kia ở chung thân thiết đến tột cùng, hai người ngồi ở bên sân thân thiết cụng rượu, Giang Uy đứng ở bên ngoài vui mừng gật đầu: "Tiểu tử này lại khôi phục bản tính , hắc hắc." Rồi xoay người đi trở về tại chỗ.

       Mà lúc này, âm nhạc dần dần chuyển sang chậm rãi, một ca sĩ da đên cất giọng hát, Fiennes cùng Elaine đi vào, cởi áo khoác giao cho phục vụ viên, cùng mỹ nhân gia nhập sàn nhảy. Eleina hưởng thụ sự phục vụ đặc biệt cao cấp của quý ông có một không hai trên đời, cả người dán sát vào Fiennes, ôm bở vai anh, khuôn mặt đầy ý cười: "Hôm nay ta đúng là được lời, buổi tối muốn tới phòng ta uống tách cà phê sao?"

       Fiennes cười không nói, ánh mắt cũng đã cùng người nào đó ở bên sân đối diện. Mà cái "người nào đó" hiện tại hai mắt đã muốn ẩn ẩn lửa cháy hừng hực, tầm mắt của hai người giao triền trên không trung.

       Rõ ràng mới vừa rồi còn thực chột dạ, lúc này Trần Cận hoàn toàn không ý thức được “tình hình” của chính mình không hề có tư cách gì nói tình nói lý hơn so với Fiennes, nhưng hắn vẫn dựa vào hơi men, buông mỹ nhân ra đi về phía trung tâm sàn nhảy.

       Đợi hắn túm lấy bả vai Fiennes, Elaine liền lắp bắp kinh hãi. Bên này Trần Cận đã muốn hung tợn hỏi: "Tại sao ngươi lại ở chỗ này?"

       "Ta nhớ rõ là ta đã báo cho ngươi tới sân bay."

       "Ách... " Trần Cận tự biết đuối lý, nhưng vẫn cứng rắn cố chống đỡ, "Ta để làm chi phải nghe ngươi! Ngươi muốn ta đi thì ta sẽ đi a?" Nói xong, vung tay chạy lấy người.

       Năm giây sau, Fiennes xoay người chuẩn bị đuổi theo, lại bị Elaine nhẹ nhàng kéo tay lại, nàng cười tủm tỉm nói: "Tôi dĩ nhiên là thua ở trong tay một người nam nhân, hơn nữa còn là một con ngựa hoang xinh đẹp, hắn thật không dễ thuần phục đi?"

       Fiennes ôn nhu cười cười, ánh mắt lại đuổi theo cái bóng dáng lỗ mãng kia mà đi. Elaine chưa bao giờ nhìn thấy Fiennes có loại biểu tình sủng nịch này, nhất thời ngơ ngẩn .

       Đuổi theo sau, Fiennes lôi Trần Cận vào lối đi nhỏ bên cạnh quầy bar  để "đàm phán". Anh đặt cánh tay giang rộng sát hai bên đầu Trần Cận, đưa hắn giam vào giữa, hai người nhìn thẳng vào nhau, đều có điểm nghiêm túc.

       Trần Cận mở miệng trước: "Vừa rồi cái nữ nhân phóng đãng kia cơ hồ dán chặt trên người ngươi."

       "Phía ngươi cũng vậy."

       Trần Cận mặt đỏ thấp hô: "Đó là ta gặp dịp thì chơi!" (Anh gặp dịp thì chơi, dễ A Fi không được? *Liếc cái coi thường*)

       Fiennes trầm thấp cười khẽ, đem môi thiếp đến bên tai hắn thổi nhiệt khí: "Nguyên lai ngươi cũng sẽ ghen a?"

       Người nào đó phiết đầu đi, rất không có khí tiết mà nói: "Không biết là ai luôn đang yên đang lành đi uống dấm chua, đem mấy bà vợ của ta đều đuổi đi."

       "Ngươi chẳng lẽ không phát hiện, hồng nhan tri kỷ của ngươi không khỏi quá nhiều chút?" Ngữ khí của Fiennes đã có chút nguy hiểm.

       "Tốt hơn so với việc cùng ngươi một chỗ."

      Fiennes một hơi cắn chặt lấy hầu kết của hắn, nặng nề mà mút vào, đưa tới Trần Cận kinh hô một tiếng, muốn ra sức thoát hiểm: "Nơi này sẽ có người đi quá, uy ngươi ——"

       Câu kháng nghị tiếp theo bị đôi môi lửa nóng của đối phương nuốt sống, đầu lưỡi hai người trằn trọc nhiệt liệt ôm lấy nhau, thẳng đến khi hóa giải sự đối kháng của hai bên.

       Bàn tay Fiennes luồn từ phía dưới lên, xâm nhập vào vạt áo vốn đã rộng mở hết phân nửa của Trần Cận, khi bàn tay anh vuốt lên làn da hắn, hơi rượu lại giống như một lần nữa xông thẳng lên não Trần Cận, hắn rên rỉ một tiếng: "Đừng làm ở đây, sẽ có phiền phức..."

       "Ta luôn luôn không sợ phiền phức." Fiennes nói xong đã động thủ giải khai khuy quần bò trên người Trần Cận, sắc tình mà kỹ xảo kéo xuống khóa kéo của hắn, môi anh trằn trọc lưu lại bên cổ cùng vành tai hắn, sau đó đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm dọc xuống dưới, miêu tả hình dáng cơ ngực cùng cơ bụng rắn chắc tuyệt đẹp của Trần Cận.

       Tiếp theo, Fiennes đứng lên, đưa ngón tay tham nhập quần lót của Trần Cận, bộ vị yếu hại của hắn bị anh bắt lấy, Trần Cận phát ra tiếng than nhẹ phiến tình, đầu đã hơi ngẩng lên chuyên chú hưởng thụ khoái cảm tối cao của nam nhân.

       "A..."

       "Ngươi yêu ta sao? Trần Cận." Fiennes đột nhiên dùng sức kéo lấy tóc của hắn, buộc hắn đi vào khuôn khổ.

       Trần Cận bị đau, nhưng vẫn là đau cùng khoái ý đan xen, không thể tự kềm chế: "Ngô... Ngươi điên rồi đi?"

       "Ta đã sớm điên lên vì ngươi rồi... " Anh hung hăng cùng hắn môi lưỡi giao triền, động tác dưới tay trước sau không hề dừng lại, mà bàn tay còn lại thì dẫn dắt Trần Cận tiến đến lãnh địa của chính anh, sau đó giọng ra lệnh, "Đến, chứng minh ngươi cũng nhớ ta như ta vậy."

       Trần Cận dường như đã mê muội, cùng anh hôn nồng nhiệt, âu yếm tư ma, quần áo cùng ý thức của cả hai đều hỗn độn, cách đó mấy mét chính là một đám người ồn ào náo động, nhưng thế giới của bọn họ ở nơi này chỉ có lẫn nhau.

       Nửa giờ sau, Giang Uy phát hiện Trần Cận mất tích liền lâm vào trạng thái bạo tạc: "Cái gì?! Trần lão đại mất tích ? Xú tiểu tử, hôm nay ta sinh nhật của ta a,  chào cũng không chào một câu, có lầm hay không a ngươi!"
*Phiên ngoại Hoàn*

Toàn văn Hoàn


21 nhận xét:

  1. hết rồi ... hết thiệt rồi ... *buồn 2 tiếng*
    chờ nàng quay trở lại nha *ôm* ( ̄ー ̄)

    Trả lờiXóa
  2. nhaaaaaaaaaaaaaaaaaa,hết rồi.
    Tình nhân lôi nhau chạy trốn kìa =))),t thề, cái đoạn cuối t tưởng tượng ra cảnh đấy đấy ;)), A Cận đuối rồi, chấp nhận làm vợ yêu của ngta rầu hớ hớ hớ, ghen dễ thương hết biết ;)).
    Chờ cái fanfic của bạn nhé ^^, tạm thời cứ nghỉ ngơi tập trung giải quyết công việc đi đã :*

    Trả lờiXóa
  3. Á, hôm nay ta vào muộn. Hoàn rồi sao. Hic, ta ko tung bông nổi, ta tiếc a =((

    Trả lờiXóa
  4. nghĩ sao anh cũng ôm mỹ nhân trong tay mà cũng ghên đc đi , anh Cận quá độc chiếm đi.

    Trả lờiXóa
  5. Giờ mới được đọc, hic. Ta thấy khát nước, ta thấy thiếu, ta muốn nữa... Làm sao bây giờ. Sao cái phiên ngoại này ngắn thế. Oa oa oa.
    Hức, ta đi bỏ phiếu đây. Kích lưu ám dũng nhá ^^

    Trả lờiXóa
  6. Ý quên, nghỉ ngơi tốt lành nha nàng. Dưỡng sức để mà còn thai nghén, chờ fanfic đó :P

    Trả lờiXóa
  7. Ha....hoàn rồi sao? nhanh quá, chúc mừng hoàn thêm 1 bộ nữa nha.

    Mấy cái phiên ngoại anh Cận dễ thương thiệt đó.

    Chờ fic của nàng.

    Còn nữa, ta đã vote nhưng vẫn tham lam cho thêm một đề nghị nữa được không? Nàng tính làm cổ trang? vậy làm Khán chu thành bích của Khoản Khoản đi. Truyện đó hay lắm, Triều ca đã làm đến chương 7 nhưng giờ nàng ấy tuyên bố bỏ luôn đam mỹ rồi, tiếc quá. Nếu được nàng làm đi nha, văn phong của Khoản Khoản rất được ý.

    Trả lờiXóa
  8. Tội cho Fi quá, đường đường Diệm, mà cứ phải đi thân chinh đi bắt vợ về đường chính đạo hoài là sao vậy nè. Cất công chạy sang thăm vợ, lại bị vợ làm lơ hoài, đến tận chỗ lại thấy vợ mình đang bị ve vãn thân mật.

    Mà đi tới chỗ vợ làm gì mà khoe mẽ dữ vậy hè, Fi ơi, đi chiếc xe hoành tráng dữ, xuống xe còn phủi phủi bụi tưởng tượng nữa.

    Lần nào Fi xuất hiện thì Cận chỉ mạnh miệng được thôi, chứ Fi bảo làm gì là cuối cùng cũng nghe tất. Fi chịu xuống nước lúc đầu một chút, rồi lúc sau đạt được mục đích hẳn cũng ko lỗ lã lắm đâu :)

    Mình nghe bạn sắp edit fic liên quan tới bộ tứ với viết cái fanfic về bộ tứ là thích lắm rồi đó bạn ơi.

    Trả lờiXóa
  9. @ tiểu Lãng & ixora: Cái fic thì đợi rảnh rảnh ta sẽ "tung hàng", còn bộ Khán chu thì ta đã trả lời bên bài viết Tổng kết rồi. Công nhận là QT bộ đó khó đọc, nhưng dù sao ta cũng đó chịu khó đọc hết, nàng có cần tóm tắt không, ta tóm tắt cho? Bản QT và Raw trên VnS thiếu mất trên 20 CHƯƠNG, ta đã liên lạc với chủ topic để nàng ấy up lại.

    Trả lờiXóa
  10. Có, tóm tắt cho ta đi, ta lười đọc QT hơn nữa cũng ko có thời gian nên rảnh rỗi chỉ mong đọc edit rồi cho nó nhẹ đầu.

    Ta sắp chết vì nhiều việc rùi, đau đầu quá.

    Trả lờiXóa
  11. @ tiểu Lãng: Mấy chục chương thiếu mới được chủ Topic up lại, ta đọc rồi tóm tắt nghen! ^^

    Trả lờiXóa
  12. hae, chào bạn
    mình đọc xong bộ này cũng khá lâu rùi, nhưng chưa com cho bạn, ngại quá *đỏ mặt*
    Mình cực kỳ thích bộ này hí hí
    trong tất cả các bộ đam mỹ mình từng đọc thì mình iu bộ này nhất
    Và cũng kết nhất Cận Cận, tự kỷ thiên hạ vô địch, nhưng ảnh dễ thương hok chịu nổi, tốn của mình mất mấy lít máu mũi vì những hành động kute hok chịu nổi của ảnh *nằm lăn ra cười vật vã*, đã thế anh Fi còn chiều ảnh hết mực, ngay cả ảnh đòi...ặc ặc *hok nói nổi, té xỉu* *anh Fi vô đối*

    mình cực cực cực thích bộ này aaaaaa
    thank bạn rất nhìu vì đã edit nha *đè ra hun chọc chọc, cạp cạp*
    Iu bạn nhìu

    Trả lờiXóa
  13. Hoàn rồi *ngẩn ngơ*
    Không biết nói gì, thôi thì chờ cái fanfic của nàng ra rồi ta sẽ nói. Hắc hắc hắc!
    Trong vòng 4 ngày ta xong 3 bộ nhà nàng, tối nay nhất định sẽ xử xong bộ còn lại. Sau đó, đương nhiên là công qua những bộ chưa là rồi. Hắc hắc
    Vậy thôi, cảm tạ nàng

    Trả lờiXóa
  14. ss oi tr nay hay qua ak
    "hun hun" dich typ the loai nay di ss
    i love u

    Trả lờiXóa
  15. @kyu: Ta đang định làm bộ Sách đạn tinh anh. Nàng qua VnS ngó thử coi có hợp gu không?

    Trả lờiXóa
  16. ss ơi bộ đấy được đấy
    ss làm đi

    Trả lờiXóa
  17. @ kyu: Ok! Khi đó mụi nhớ qua ủng hộ nhé! ^^

    Trả lờiXóa
  18. cuối cùng cũng làm vợ người ta nhưng vẫn cứ ưa chạy loạn mà ^^

    Trả lờiXóa
  19. @ sen: =.= Trần Cận đẹp trai chỉ ngừng chạy loạn khi Trái Đất ngừng quay. Nói cách khác là "Khi nào Trái Đất ngừng quay, con tim ngừng đập, Cận này ngừng... phi!"

    Trả lờiXóa
  20. Ta cop về mò mẫm gồi quay lại com típ cho nàng nha . cười cười .

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment