10/7/11

Huyết liên - Quyển 3

Đệ tam cuốn: Tuyết lạnh.
 Chim non gãy cánh trở về đại địa
 Đệ nhất chương: Kinh biến.

Hãy sử dụng mật khẩu (password) để đọc khi bạn bắt gặp dòng chữ "Phần văn bản này đã được bảo vệ bằng mật khẩu". Click vào đây để xem gợi ý.

     Năm năm, từ khi Vũ Văn Tu biến mất ở Thái Bình Dương, đã qua năm năm, nam nhân tuấn mỹ tràn đầy anh khí trong suốt năm năm ấy toát ra sát khí tiêu điều, lẳng lặng đứng bên cửa sổ sát đất. Đêm lung linh khiến cho người ta say mê, khiến cho người ta mơ màng. Nhưng có mấy ai biết, vẻ lung linh mộng ảo ấy cũng đồng lõa với tội ác và tử vong.  

     Vũ Văn Ngạn cầm ly rượu đỏ lạnh lẽo trong tay, không gian giá rét quạnh vắng càng khiến cho trái tim nam nhân băng giá, lớp băng giá ấy còn lạnh cứng hơn năm năm trước, nó dường như tăng dần tăng dần theo thời gian đứa trẻ ấy biến mất.

     Lăng vẫn lặng yên đứng bên chủ nhân, thời gian đã khiến cho một thanh niên đầy nhiệt huyết trở nên thành thục, trở nên bình tĩnh. Anh không quên ngày đó, gút mắc của cừu hận đã sớm kết thâm vào ngực, nhưng Ảnh nói rất đúng, cho dù tinh thần anh có sa sút đến thế nào, liệu Thiếu chủ có vì vậy mà xuất hiện hay không? Hiện tại họ nên làm là trả thù cho Thiếu chủ. Tuy nhiên, trong suốt 5 năm này, cho dù Vũ Văn gia đã phát lệnh thệ sát tập đoàn sát thủ Zero, nhưng Lý Lăng và kẻ đứng sau lưng y vẫn chung quy không bắt được.

     Vũ Văn Thần tựa vào vách tường lạnh ngắt, ngón tay lơ đãng xoay trong ly rượu rỗng. Năm năm, Vũ Văn Tu bước đi, trong ngôi nhà này tựa hồ thiếu đi rất nhiều tiếng cười. Hắn nhìn lão ca, thầm thở dài. Vũ Văn Ngạn không có Vũ Văn Tu thì chỉ là một cỗ máy báo thù, khi đêm đến, lại một mình đối mặt với căn phòng tĩnh mịch vốn là của hai người.

     Năm năm trước, Duẫn Yêu nghe tin Vũ Văn Tu mất tích liền chạy về bổn gia, nhưng sau đó, trong suốt năm năm qua cô bé chưa từng đặt chân trở lại. Sau khi hoàn thành khóa huấn luyện, Duẫn Yêu đi theo bên người Vũ Văn Thần, nhận sự an bài của hắn. Nghĩ đến cô gái bé nhỏ kiên cường ấy, ánh mắt Vũ Văn Thần không khỏi bi ai. Tiểu Tu nhi ra đi, cô bé cũng giống như bất cứ ai trong ngôi nhà này, chỉ còn lại sự trống rỗng, ngay trong cả nụ cười.

    "Đoan Tu tập đoàn." Vũ Văn Ngạn nhìn những ngọn đèn rực rỡ muôn màu phía bên ngoài, thanh âm lạnh lẽo quạnh quẽ vang lên trong căn phòng tĩnh lặng. Những ngọn đèn đầy màu sắc vẫn thản nhiên nhấp nháy trong bóng đêm mịt mùng, thứ bóng đêm không bị bất cứ thứ gì xua tan được.

    "Ân, chính là nó." Vũ Văn Thần đặt ly rượu lên bàn, thong thả đi đến bên Vũ Văn Ngạn, lẳng lặng nhìn dáng lưng y. "Tập đoàn này mới quật khởi mấy năm gần đây, người đứng sau lưng nó là ai vẫn chưa điều tra được. Trước mắt chỉ có thể biết là tất cả công tác của tập đoàn này đều do một người phụ nữ tên là Dạ Ức nắm giữ."

     Vũ Văn Thần nói những gì mình biết cho Vũ Văn Ngạn. Hiện tại, việc làm ăn của Vũ Văn tập đoàn hầu như đều do hắn để ý, mà mọi việc buôn bán súng ống đạn dược, lăn lộn với hắc đạo của Vũ Văn gia tộc đều do con người đã sớm đem tâm dìm chết trong cô tịch và hận thù này tự mình xử lý.

    "Dạ Ức." Vũ Văn Ngạn thấp giọng lẩm bẩm tên này, tựa hồ ở nơi nào đã nghe nói qua, nhưng chỉ là mơ hồ không rõ, "Buổi tối ngày mai bọn họ có một bữa tiệc kỉ niệm thành lập, họ có mời chúng ta." Vũ Văn Ngạn nhíu mày, không biết tập đoàn mới phất này rốt cuộc có phép thuật gì, cư nhiên chỉ trong vài năm đã có thực lực đáng gờm với Vũ Văn gia.

    "Đúng, bọn họ mời tất cả các tập đoàn có danh tiếng trên toàn thế giới, trong đó có chúng ta."

    "Ngày mai chủ tịch của Đoan Tu, cũng chính là người chân chính nắm giữ Đoan Tu sẽ xuất hiện trên yến hội, hơn nữa, gã ta nêu rõ trên thiệp mời muốn đại đương gia của Vũ Văn gia tham gia." Vũ Văn Thần nói.

     Vũ Văn Ngạn nhấp một ngum rượu, "Ngươi nghĩ thế nào?"

    "Đi, Vũ Văn gia không phải kẻ yếu, nếu mời, chúng ta vì cái gì không đi, hơn nữa, ca, ta đoán ngươi nhất định sẽ đi, bởi vì kẻ ẩn ẩn núp núp sau lưng Đoan Tu kia, có lẽ có bí mật gì, có lẽ, là Zero."

     Vũ Văn Thần lớn mật nói ra phỏng đoán của mình, Vũ Văn gia không phải là con mồi béo nhâm nhân xâm lược, hơn nữa, nếu thật là Zero, như vậy đã đến lúc tiễn đưa gã ta rời khỏi thế giới này.

     Vũ Văn Ngạn xoay người lại, liếc nhìn Vũ Văn Thần, sau đó vỗ vỗ lên vai hắn, "Cứ làm theo ngươi muốn. Đi chuẩn bị một chút cho ngày mai. lần này Duẫn Yêu không cần phải đi theo. Để cho cô bé tiếp tục đi thu thập tin tức về Đoan Tu."

     Nói xong rồi, y trở về phòng ngủ, bóng dáng lạnh lùng mà tịch mịch. Ánh mắt Vũ Văn Thần dõi theo cho đến khi y khuất bóng. "Ca, vẫn là không bỏ xuống được." Vũ Văn Thần khẽ thở dài.

     Lăng vẫn lặng im như trước, nhưng ánh mắt ảm đạm rất nhiều. Cho dù bao nhiêu lâu đã qua đi, thế nhưng không ai trong số họ có thể quên đi được chuyện xảy ra ngày đó, nó đã ghi khắc vào trong lòng mỗi người trong số họ.

     Tối mịt mờ. Bức màn khép kín, cánh cửa đóng chặt, căn phòng không có một tia sáng. Vũ Văn Ngạn tựa vào trên giường, ánh mắt nhẹ nhàng đảo quanh, bình tĩnh, áp lực.

    "Năm năm , ngươi tiêu thất năm năm, ngươi thật sự không trở lại sao?" Vũ Văn Ngạn nhắm mắt lại, thấp giọng lẩm bẩm, trong giọng nói mang theo bi ai khó có thể phát hiện.
            .....

    "Thế nào?" Một thanh âm băng lãnh vang lên trước mà hình liên lạc.

    "Trò hay sắp bắt đầu." Một giọng nam nhân khác vang lên đầy tự tin.

    " Vậy sao? Ta chờ xem." Khóe miệng người nọ nhích lên. Y đã đợi lâu như vậy, rốt cuộc trò chơi đã mở màn, người chơi sẽ chiến thắng cuối cùng là ai, vậy phải mỏi mắt mong chờ.
            ......

     Yến hội cử hành tại một biệt thự xa hoa thuộc về Đoan Tu tập đoàn. Trong ngoài biệt thự trang hoàng quả thực xa hoa đến tận cùng.

     Giờ phút này, một chiếc Mercedes màu trắng siêu dài chạy vào sân biệt thự.

     Vũ Văn Ngạn đêm nay mặc một bộ Âu phục thuần trắng, kết hợp với ngũ quan tuấn mỹ băng lãnh của y cùng khí chất cao quý quả thực là thiên y vô phùng*. Vũ Văn Thần anh tuấn với một bộ lễ phục màu đen, xuất chúng cũng không cần phải nói. (* = có một không hai)

     Hai huynh đệ mới vừa tiến vào đại sảnh rực rỡ, tân khách toàn trường đều nghển cổ mà vọng.

     Có mặt tại hội trường đêm nay đều là những nhân vật có tên tuổi, có máu mặt khắp chính giới và thương giới. Tuy nhiên, với một người không ưa tiệc tùng như Vũ Văn Ngạn mà nói, cho dù có dát vàng lên yến hội cũng không khiến y dậy nổi nửa điểm hứng thú. Y lãnh đạm phải phép đón nhận những lời chào hỏi ngợi khen. nếu không phải muốn biết rõ kẻ đứng au lưng Đoan Tu tập đoàn là ai, y căn bản không cần xuất hiện ở chỗ này.

     Lúc này, chủ tịch của Vương thị khoan thai đi tới, phía sau còn có một mỹ nhân tóc dài đen óng khí chất xuất chúng, khiến vô số nam nhân phải ngã phá kính mắ, quả thực khiến cho người ta tán thưởng.

    "Vũ Văn tổng tài, đã lâu không thấy" Theo phép lịch sự, người này cùng Vũ Văn Ngạn bắt tay chào hỏi. Mỹ nữ đứng phía sau ông ta, ánh mắt dán chặt lấy Vũ Văn Ngạn nửa phút không rời.

     Vũ Văn Ngạn thoáng liếc qua cô gái, cũng nhận ra trong ánh mắt nàng tràn ngập vẻ ái mộ, bất quá y không lưu tâm. Vũ Văn Thần cũng nhìn qua cô gái phía sau lưng Vương thị chủ tịch, lại nhìn nhìn lão ca anh tuấn ngất trời nhà mình, âm thầm lắc đầu, nếu nữ nhân không biết cảm thấy thẹn kia không thu hồi ánh mắt, Vũ Văn Ngạn khẳng định sẽ bạo phát.

    "Thần, giao cho ngươi." Thứ ánh mắt tràn đầy dục vọng của nữ nhân kia khiến y cảm thấy khó chịu, cảm giác đó càng tăng thêm nỗi phiền chán của y, vì thế y thật vô lương tâm mà ném cục diện cho Vũ Văn Thần.

    Mỹ nhân nhìn theo bóng dáng của Vũ Văn Ngạn, ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng, bất đắc dĩ nở nụ cười, "Ba, ta vừa nhìn thấy một ít bằng hữu, ta đi trước, Vũ Văn tiên sinh, xin lỗi không tiếp được ." Thanh âm ngọt nị mềm nhu nhu, Vũ Văn Thần nghe mà nổi cả da gà, thầm cảm thấy may mắn vì cô ta phải đi, bằng không hắn cũng không có sức nhẫn nại hơn lão ca mình là bao.

    Vũ Văn Thần lễ phép cười cười, gật đầu tán thưởng, "Lệnh ái thật sự là xuất chúng." Trong thâm tâm, hắn cũng bắt đầu phát sợ các thứ mùi nước hoa nồng nặc cũng những ánh mắt đầy “tối” xung quanh mình, tất cả khiến hắn buồn nôn.

     Ngay khi Vũ Văn Ngạn vừa ly khai Vương thị chủ tịch, y rất nhanh lại lọt vào vòng vây của một đám nữ nhân khác. Tuy rằng hiện tại y đang là một ngọn núi lửa sắp sôi trào, nhưng chỉ cần đám nữ nhân này không làm gì vượt quá giới hạn của y thì núi lửa cũng sẽ không bùng phát.

     Yến hội vẫn náo nhiệt diễn ra với ngọc dịch quỳnh tương, châu vây thúy nhiễu. Mỗi dịp yến hội là một cơ hội cho các mỹ nữ nam nhân trổ hết tài nghệ, phấn đấu hết mình vì ý đồ riêng, mà yến hội xa hoa này không thể nghi ngờ là một cơ hội tuyệt hảo.

     Vào lúc đó, ngọn đèn chậm rãi ảm đạm, tiếng đàn dương cầm chậm rãi vang lên, một nam nhân mặc âu phục màu trắng, chỉ nhìn thấy nửa bên mặt, cùng cặp mắt màu lam xuất hiện bên cây đàn. Tiếng đàn du dương cùng với thanh âm động lòng người của gã hấp dẫn mọi người.

     Ngón tay mảnh khảnh của nam nhân lưu động trên phím đàn, diễn tấu một khúc kinh điển —《 Tái quay đầu 》.

     Tái quay đầu

     Mây che kín đường về

     Tái quay đầu

     Bụi gai chen dày đặc

     Đêm nay sẽ không tái hiện mộng xưa đau xót khôn nguôi

     Giấc mộng ta từng cùng ngươi mơ thấy

     Sau này có ai kể lại được...

     Tái quay đầu

     Bóng dáng đã xa

     Tái quay đầu

     Hai mắt mờ đẫm lệ

     Lời chúc phúc ngươi để lại

     Ấm áp ta những đêm giá rét

     Mặc cho ngày mai phải đối mặt với bao nhiêu đau đớn cùng u mê

     Ta từng tự hỏi thâm tâm mình rất nhiều lần

     Mới biết được buông xuôi là chân thực

     Tái quay đầu giật mình như mộng

     Tái quay đầu lòng ta như trước

     Chỉ có con đường dài vô tận bên ta...
            ......
    Khúc hát chấm dứt trong giọng nữ trầm trầm cất lên: "Cảm ơn mọi người đã góp mặt trong yên hội đêm nay, ta là Dạ Ức. Hiện tại tax in long trọng giới thiệu đến quý bị người lãnh đạo của Đoan Tu tập đoàn.” Đó là một nữ nhân mặc lễ phục đen quý phái đang đứng ở bên cây đàn.

    Toàn trường ồ lên, thì ra ông chủ thần bí của Đoan Tu tập đoàn chính là người nam nhân vừa đàn hát, hơn nữa, hắn mang theo một chiếc mặt nạ che nửa bên mặt, tuy nhiên vẫn không làm mất đi khí chất tao nhã của gã.

    "Xin chào, ta là chủ tịch của Đoan Tu, rất hân hạnh được diện kiến các vị khách quý." Ánh mắt nam nhân xạ chiếu về phía Vũ Văn Ngạn, khóe miệng nhích cao đầy khiêu khích, "Ta gọi là, Vũ, Văn, Đoan."

     Sát ý của gã khiến Vũ Văn Ngạn khẽ cau mày. Vũ Văn Đoan? Chẳng lẽ...?

     Vũ Văn Ngạn cũng kinh ngạc huých lão ca, không thể trùng hợp như vậy đi?

     " Hiện tại, yến hội bắt đầu, mong mọi người hãy tận tình hưởng thụ tối nay, " Âm thanh của Vũ Văn Đoan vừa dứt, tiếng nhạc du dương lại vang. Vũ Văn Đoan cùng Dạ Ức đi chào đón khách khứa. Song khi đến bên Vũ Văn Ngạn, gã không trực tiếp chào hỏi, chỉ sát bên y mà qua, lưu lại một câu vừa đủ để hai huynh đệ nghe thấy:  "Mẫu thân của ta là Âu Dương Mĩ, phụ thân của ta là Vũ Văn Hạo Phi."

    Vũ Văn Thần nghe được, thiếu chút nữa đứng không vững, không thể nào! Đúng là “Vũ Văn Đoan” ấy... !Thế nhưng chẳng phải 20 năm trước đứa trẻ mang cái tên đó đã chết sao? Vậy hiện tại sao lại thế này?

    "Đi." Vũ Văn Ngạn mặt vẫn vô biểu tình, yêu cầu Vũ Văn Thần rời đi. Xem ra hôm nay y đến đây là đúng đắn, Vũ Văn Đoan, thì ra ngươi không chết! Như vậy càng thú vị. Nếu đã có người nhất định phải chơi, y phụng bồi là được. Y cũng nhích môi cười, theo sát bên Vũ Văn Đoan mà đi qua. 

__________
Chương 23 - Quyển 2

5 nhận xét:

  1. hu???tem???
    khi nao tieu tu xuat hien vay nang??toi nghiep ngan ca~~~tram tram nuot mat~~~
    ta thu cai dua chia re ho ma~~~mai dao~~~
    thanks nang ~~~om om~~~quet mo~~~lan ra cua~~~

    Trả lờiXóa
  2. *băn khoăn, cắn môi* nè, chẳng có nhẽ Tu nhi giờ lại là Đoạn kia sao??? Mà nàng ơi, là Đoan hay là Đoạn vậy?

    Trả lờiXóa
  3. hix :((( , Tu nnhi vẫn chưa trở lại uh? ta mong mãi, nhìn Ngan kaka sắp như mất hồn mất vía rùi, ta buồn wá nàng ui, mong ngày Tu nhi xớm way lại ~
    Ths nàng đã có chương mới ~

    Trả lờiXóa
  4. @ xuongrongiusamac: ta mới up chap 2, chap này chúng ta được thấy ... cái bàn tay của bạn ấy xuất hiện! ^^

    @ tiểu phudu: Không đâu nàng ơi, tiểu Tu chẳng dính gì đến cái gã Đoan đó hết. mà là Đoan, không phải Đoạn, ta sửa rùi! ^^

    @ http: Tu nhi trở lại rồi đó nàng! ^^

    Trả lờiXóa
  5. Thj ra la anh traj of Ngan ca...Gjo thj ta hjeu vj sao han thu han Ngan ca uj...

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment