"Uy ca, ta xong rồi." Trần Cận đột nhiên mất hết can đảm mà đưa tay ôm chặt lấy sau gáy, ai oán trầm giọng nói, "Ta nghĩ... Ta đại khái thật sự phải đổi thành đồng tính luyến ái ."
"A? !" Giang Uy một tiếng rống này cũng không phải là ra vẻ, bởi vậy lực rung động mười phần, đưa tới những người trong phạm vi 10m đều ghé mắt, "Ngươi ngươi... Dọa người cũng tìm một cái có sức thuyết phục được không!"
Trần Cận lập tức hồn nhiên nói: "Ta nhận chân a."
"Nếu ngươi đồng tính luyến ái, nơi này liền không ai dám tự xưng là nam nhân ."
"Uy ca, ngươi khen quá lời." Trần Cận đã bắt đầu tháo nơ đeo cổ quăng lên chiếc bàn dài đặt rượu brandy, sau đó cúi đầu âm thầm lo lắng, "Ta có thể đã điên thật rồi."
"Hắn là ai?" Không biết vì sao, tất cả tóc gáy của Giang Uy lại dựng thẳng lên, "Người kia... thoạt nhìn đã thấy không tầm thường. Chắc ngươi không nợ tiền hắn đi? Yên lành đi trêu chọc người như vậy làm cái gì!"
Trần Cận chịu không nổi cái loại phỏng đoán càng nói càng hoang đường này, trực tiếp sữa chữa: "Uy ca, nếu ta nói ta thật sự có cảm giác với một người nam nhân, ngươi tin sao?"
"Không tin." Không chút do dự.
Trần Cận một bộ buồn rầu thụ đả kích: "Ngươi có kết luận nhanh như vậy, ta sẽ cho là mình là bệnh thần kinh."
"Nếu ngươi còn bình thường, liền không bao giờ nói ra những lời như vậy." Giang Uy cười đến miễn bàn có bao nhiêu gượng gạo, "Ngươi thích nam nhân, đùa cái gì vậy!"
"Ta ——" Hắn nhìn sang bên cạnh, ở đây đông người nói thật không tiện, bèn ôm vai Giang Uy lôi ra khỏi phòng tiệc, hít thở khí trời. Giang Uy thấy hắn đột nhiên trịnh trọng như vậy thật là chuyện lạ, cũng có chút khẩn trương lên.
"A Cận, ngươi —— rốt cuộc là làm sao vậy?"
"Ngươi hãy nghe ta nói, Uy ca." Biểu tình của hẳn dường như thật sự, "Có thể ta thực sự bị ảnh hưởng rồi, ta tựa hồ đối với hắn có cảm giác..."
"Cái gì... Cái gì cảm giác?" Giang Uy thụt lùi, kinh ngạc mà nhướng cao mày: "Ngươi ... thật sao?"
"Khảo! Uy ca ngươi cho là ta ăn no rửng mỡ dùng đến cái loại lí do này cùng ngươi vui đùa?" Khả năng nhẫn nại của người nào đó đã đến cực hạn.
"Ngươi làm sao có thể với nam nhân..."
Hắn gãi đầu gãi tai ngắt lời người ta: "Ngươi hỏi ta, ta biết đi hỏi ai đây! Nói đến chuyện này, ta cũng chỉ có cảm giác với một mình gã, ta cũng chẳng biết tất cả phát sinh như thế nào."
Giang Uy ngữ khí tuyệt vọng: "A Cận, ngươi rõ ràng đánh ta một gậy, giúp ta đem chuyện ngày hôm nay quên đi, ta thật sự chịu kích thích quá lớn ."
"Ngươi tưởng ta muốn a! Tình trạng của ta so với ngươi cũng chẳng sáng sủa gì hơn!" Vướng bận trong lòng vốn bị đè nén bỗng chốc bung ra, hắn phiền muộn đến phát sợ.
"Loại sự tình này không thể nói lung tung." Giang Uy vẫn không yên lòng mà thêm một câu. Tâm lý của y không cách nào đem cái tin tức vừa nghe thấy liên hệ đến trên người một hoa hoa công tử phong lưu thành tính như Trần Cận. Cho dù tên hảo hữu này có chơi điên cuồng đến mức nào cũng chưa có ai từng nghe nói hắn có hứng thú với đàn ông. Giang Uy luôn nghĩ mình rất hiểu Trần Cận, y không sao tưởng được tên hảo hữu này còn có thể bột phát ra một chuyện y không ngờ tới như vậy.
Trần Cận đấm một quyền lên lan can bằng cẩm thạch: "Ta sợ chuyến này nếu xuất đầu thừa nhận sẽ không quay lại được, Uy ca, ta nhất định sẽ xong đời." (=.= Dù sao đời anh cũng xong định rồi. Ai bảo anh có sức “câu dẫn” quá lớn với A Fi chi!)
"Chuyện Tư khảo kỳ... là hắn động chân tay phải không?" Không nghĩ tới Giang Uy đầu óc xoay chuyển nhanh như vậy, nhìn Trần Cận cam chịu, Giang Uy biết sự tình là thật, y nhịn không được mắng thô tục, "Thao! Khó trách đem ta điều đi! Con mẹ nó ngươi cũng quá xằng bậy đi? Có nữ nhân ngại không đủ, còn muốn làm một đoạn kinh thế tuyệt ái, ngươi cho rằng loại sự tình này chơi vui lắm a!"
Kỳ thật Giang Uy cũng không thực sự tức giận chuyện Tư khảo kỳ, y chỉ tức là sau khi Trần Cận chơi đòn ô long này xong rồi còn lừa gạt mình. Hiện giờ y thực sự không biết nên dừng thái độ gì đối diện với đoạn tình cảm cực kỳ nguy hiểm này của Trần Cận, nhìn Trần Cận nheo mắt ngắm cảnh đêm mà không một lời phản bác, y cũng có chút mềm nhũn, cười khổ một tiếng: "Ta nghĩ đại khái là ông trời thấy ngươi rất phong lưu, chiếm lấy quá nhiều mỹ nữ nên mới cho ngươi chút trừng phạt, khiến ngươi rốt cuộc hoa hoa không nổi."
"Tới địa ngục đi."
Trần Cận là một người luôn nắm chắc hành động của mình, nhưng chỉ có một chuyện liên quan tới cái người gọi là Fiennes này, hắn quả thật có chút chơi vơi, mất đi phương hướng, thậm chí đối với hảo huynh đệ Giang Uy cũng không có cách nào thẳng thắn thành khẩn. Hắn không có cách nào công bố đoạn tư tình giữa mình cùng Diệm, so với sợ người khác hiểu lầm hắn “đi tắt” để mưu danh lợi, hắn càng sợ có người nhân việc này làm ra chuyện bất lợi với Fiennes.
Trần Cận luôn luôn có ý thức về điều này: mình có thể cùng người đó hợp tác cùng tiến, nhưng tuyệt đối không thể trở thành sự ràng buộc của người đó. Hắn thủy chung không thể nào quên được người đàn ông luôn nơi chốn che chở ủng hộ mình là “Diệm”, là thủ lĩnh của Hào Môn, chuyện này quả thực làm hắn phấn chấn lại khiến hắn uể oải, đại khái loại tâm tình phức tạp nhất trong đời hắn cũng chỉ xuất hiện ở lúc này đi. (Ài, lậm thế rùi mà còn chống cự làm cái gì...=.=)
Gian nan đếm thời gian trôi, tâm tình vẫn còn mâu thuẫn, đã sắp đến 10h, nhưng Trần Cận vẫn đang lang thang bên ngoài, hắn đem áo khoác giao cho phục vụ, nới rộng cúc áo, để lộ nửa ngực ở trong đình viện hóng gió đêm, sắp đến lúc lâm trận lại có chút tâm lý muốn rút lui. Nghĩ lại đủ loại dây dưa khó gỡ giữa hắn cùng Fiennes, nghĩ lại hắn đường đường nam tử hán gặp loại chuyện này sao lại bỗng như biến thành đàn bà, lo trước lo sau, nghĩ lại hai con người rõ ràng đã mỗi người một ngả làm thế quái nào bỗng nhìn thấy nhau thì lập tức tro tàn lại cháy... cái đầu mà Trần Cận tự nhận là cực kỳ thông minh cũng sẽ có lúc vô dụng.
Giương mắt nhìn giờ, 10h01’, Fiennes hẳn là đã đi tìm hắn đi? Gã ta luôn luôn là một người đúng hẹn. Nếu gã ta đến mà không thấy người, liệu có thể hối hận với quyết định của mình hay không? Có thể cho rằng hắn không hoan nghênh hay không? Dù sao trên đời này người dám cho Fiennes leo cây thực hi hữu.
10h30’, cần phải trở về, hóng gió lâu hơn cũng không thấy có thể tỉnh táo hơn chút nào, trước kia hắn thực vô tư hào sảng, ở phương diện xử lý tình cảm chưa bao giờ gặp khó khăn, càng không bao giờ như lúc này lo được lo mất, ở trước mặt Giang Uy còn cố ra vẻ, quay mặt lại lại do dự, hắn cũng cảm thấy mình có điểm đáng ghét.
Lười biếng trở lại cửa phòng mình, mở khóa đi vào, có điều chân trước mới vừa tiến thêm một bước liền ngây dại. Trong phòng tiếp khách rộng lớn, trên bộ ghế sa lon bề thế, có một người đang ngồi. Người ấy cởi bỏ lễ phục, cũng đồng thời rũ bỏ khí thế át người, thần thái, ánh mắt, tư thế đều thực tự nhiên, cũng không tỏ vẻ bất mãn với việc về muộn của hắn, giống như người ấy ngồi ở chỗ này chờ hắn trở về là một chuyện thực bình thường.
Đối với việc người này như thế nào vào phòng hắn được, Trần Cận đã không cần truy cứu, người này luôn luôn thần thông quảng đại. Yên lặng thầm thở dài, hắn tận lực trấn định đóng cửa đi vào: "Vì sao còn chờ ta?"
"Ngươi không muốn ta chờ ngươi?" Bình tĩnh hỏi lại.
Trần Cận không đáp, cảm giác nói như thế nào đều có vẻ dối trá, đơn giản câm miệng. Nói thực ra, hắn hiện tại đang thực loạn, giống như có con kiến đang gặm nhấm xương cốt, cả người khó chịu, này thật là thứ phản ứng chết tiệt.
Lời thoại tiếp thiếp của Fiennes càng rung động lòng người: "Ngươi còn chuẩn bị trốn ta tới khi nào, ân?"
"Những lời đã nói lúc chia tay... Liền không tính gì hết ?" Trần Cận có chút hờn dỗi mà nhắc nhở.
"Chúng ta từng có bắt đầu sao? Tại sao lại có chia tay?"
Hắn không nghĩ tới những lời này Fiennes đều có thể thốt ra, lọt vào tai hắn, lòng hắn càng quái dị, nhịp tim đập tăng lên, đơn giản giống tư thiếu niên bước vào xuân kỳ, dưới cơn nóng giận lời lẽ cứ thế chảy ra khỏi miệng: "Ngươi rốt cuộc muốn Trần Cận ta làm thế nào? Làm tình nhân bí mật cho ngươi giải trí cuối tuần? Ha, quên đi thôi, ta không có hứng thú."
Bắt đầu từ khi Trần Cận bước vào cửa thì ánh mắt Fiennes thì không hề rời khỏi khuôn mặt hắn, quả thực giống như muốn đem hắn nuốt vào bụng: "Ta chỉ muốn nghe câu trả lời của ngươi, chỉ cần ngươi muốn, ngươi có thể là người quan trọng nhất đối với ta." Người này cư nhiên hất trả nan đề lại cho hắn.
"Ta nên cảm động sao? Khẩu khí của ngươi giống như luật sư."
"Đúng vậy, ta có giấy phép hành nghề." Nói xong, Fiennes đứng lên chậm rãi đi về phía hắn. (=”= A Fi, rốt cuộc thì “ngoài ánh sáng” anh có tất cả mấy nghề a?)
"Chẳng lẽ là ta đã hiểu sai? Chẳng lẽ ngươi muốn... có được gì ở ta ?"
"Ngươi biết ta muốn cái gì."
"Sao có thể..." Hắn không dám nói kỳ thật đoạn luyến ái điên cuồng đầy mê huyễn giữa họ chỉ là mộng tưởng hão huyền, sau khi tỉnh lại nhất định phải trở về với thực tại, có điều lúc này đây, mối quan hệ của họ đã đi đến bước này, sự tình cũng đã sớm biến dạng.
___________
*Chấm chấm nước mắt* Tối nay ta lượn không dưới chục lần ở nhà nàng nàng biết không
Trả lờiXóa@ tiểu phudu: Trước dĩ nhiên là...không biết! Bây giờ ta biết rồi! *Hun hun* Còn tối nay ta đã định bỏ dở chap này không dưới chục lần rồi nàng biết không? Mỗi lần đến xôi thịt của Hào Môn là ta chỉ muốn bỏ của chạy lấy người (vì Hiểu tỷ miêu tả loằng ngoằng cực kỳ, nhưng cuối cùng ta vẫn vượt qua gian khó để up trước 12h. Hai anh mới là người vận động, nhưng mờ ta oải chết rồi!="=
Trả lờiXóaHè hè, bé con học chơi trò người lớn nè. Rút cuộc thì bài thực hành này Cận Cận có vẻ không xong rồi.
Trả lờiXóaThôi, không đua được với Thạc Thạc đâu, cố mà làm thụ vậy nhé. Hi hi
Mà anh Fi dung túng vợ làm càn quá cơ :P
Post xong cái còm mí trông thấy còm của nàng. Sao rùi sao rùi, giờ đã khỏe chưa. Trà thảo mộc Dr Thanh này nàng uống cho mát nhớ. Quạt này, quạt này, quạt tay cho tình cảm nhớ ^^
Trả lờiXóa@ tiểu phudu: Chưa biết được! *Che miệng cười thầm* Bé này ngây ngô hơn em trai sinh đôi, nhưng mờ khả năng học tập rất mạnh, lại có tính ăn miếng trả miếng, A Fi mà mềm lòng là sớm muộn gì cũng "sắc hiến tay giặc", hờ hờ hờ... Còn làm gì nữa hông? Ngủ đi nàng!
Trả lờiXóa@ tiểu phudu: Post xong là nhẹ cả người! ^^ Đồ ăn thức uống cùng phục vụ đưa lên miệng tội gì không nhận! ^^
Trả lờiXóaTa ngủ đơi, bb, iu nàng nhìu. Ta đã bb đồng đạo ở YH từ hơn mười một giờ mà bi giờ mí ngủ, tội lỗi, tội lỗi a. Ngủ ngon nhá
Trả lờiXóap/s 1: ta chờ cú lội ngược dòng của Cận Cận ở một chương nào đó được hem *khúc khích*
Trả lờiXóap/ 2: hôm nay ta spam lắm quá. *Lủi nhanh*
Cái zề, ko bít ta áh hả,ta cắn, ta cắn, bít ta lượn qua nhà nàng mấy lần rùi ko hử. oa oa oa oa oa oa, ta khóc, sụt sịt.
Trả lờiXóaĐợt sau 2 chương có H ah?, liệu nàng có kham nổi hem đây? Ta là ta nghi ngờ lém àh nha
ta tưởng anh Cận thành công ở trên ai ngờ lại bị anh Fi lật ngược lại ..hu..........hu...........
Trả lờiXóahôm nay mới mò vào, làm liền một mạch mấy chuyện luôn, sướng.
Trả lờiXóaThấy chưa, vụ này Thạc Thạc vẫn ngon hơn Cận Cận rồi nhé. Cận a, chắc suốt đời không ở trên được quá. Cũng phải thôi, bình thường Fi ca chìu chuộng anh quá mà, trên giường còn nhường nữa thì ra làm sao?
Tiểu Yu, Nàng đã ổn chưa? tiếc là là vô trễ, không được ôm nàng an ủi đúng lúc một tý, đừng buồn nữa nha. Uống thuốc mackeno đi, tự nhiên rồi mọi chuyện sẽ thành nhỏ hết, sẽ vui hơn a, lúc nào bực bội quá thì nhào vào hung hăng với mấy anh một tý là quên ngay. Ha..hả... nàng mà hung hăng với mấy anh thì bọn ta được lợi a.
@ tiểu keke: Thời gian qua mất hút là nàng ... lên rừng sống hả? Cái gì mà cắn... Ta là cái bánh ngọt sao? ="=
Trả lờiXóaP/s: Hình như H có thêm một chương nữa thôi, chứ thêm đến 2 chương nữa là ta đi du lịch cả tuần!="=
@ tiểu Dieu: Ngoan, sông có khúc người có lúc mờ! ^^
@ tiểu Lãng: Nàng đọc truyện giống con bạn ta, chuyên "dấm" hàng đến khi được hòm hòm hoặc là xong hết rồi đọc một lèo rồi kêu sướng! ^^
Thank nàng! ^^ Ta ổn rồi, nhìn chung là tâm trạng trồi sụt có chu kỳ ấy mà, lúc nào hết chịu nổi, bò lên đây than vãn có các nàng chịu nghe là đời ta khá khẩm rồi! ^^
nang oi lam the nao de xem duoc doan con lai vay. cho ta xin pass dc khong. mail ta la yin_yuyin@yahoo.com.tks nang nhieu
Trả lờiXóaec tuong a Can leo len tren dc ai ngo chua lam dc com chao ji het ma da bi...
Trả lờiXóatoi nghiep so e no la so con rep ma
ta thik nhung cau binh luan cua nag lam co*mat sang lap lanh*
Trả lờiXóanang cai pass o nhung chuong co xoi thit lam ta them nho dai *cuoi nham nho*
nang go pass dc hok?ta doc tren di dong nen k dang nhap dc *ngua mat tho dai*
go pass nha nang *cuoi ninh not*
huhu, Nặc danh Giáp ôm hun tiểu Yu tới tấp mà vưỡn chưa nhận dc pass, chắc bs bị lỗi gì nên comment của ta mất tiu luôn òi. Nàng cho ta xin cái pass với nhá: vuonggiaiky@gmail.com
Trả lờiXóaôm hun nàng tiếp :* :*
bấn Cận quá òi, chờ nàng đấy Yu ơi xxxxx
@ yin_yuyin & vuonggiaiky: Hỡi các tềnh iu của ta, ta đành phải say sò ri với các nàng, vì ta không share pass. Các nàng chịu khó quay về trang Giới thiệu danmei, ở đầu trang có phần gợi ý pass. Cái pass nì của ta không khó tìm, chỉ có điều nó hơi oái oăm một tí! ^^ Chúc các nàng sớm tìm ra pass nghen! ^^
Trả lờiXóaLink đến trang giới thiệu danmei: http://hoalacmanthien.blogspot.com/p/gioi-thieu-danmei.html
@ alex: Thì ai bảo em nó còn "nai" trong lĩnh vực này trong khi anh nó đã "thân kinh bách chiến"! =.=
Trả lờiXóa@yoyohamho: Chào nàng *Cúi cúi* Hờ hờ hờ, gỡ pass thì không thể rùi, thời buổi bi giờ buộc ta phải cài pass, ban đầu ta định set pass cả chương, nhưng mờ nghĩ lại nên chỉ set pass theo đoạn thôi đấy, thế là hết sức rồi!^^ Thôi thì chap nào có pass nàng đọc trên máy tính vậy! Hờ hờ hờ hờ...
Trả lờiXóaNặc danh Giáp đã trở nại, nợi hại gấp 2 lần =)), cảm ơn nàng, ta đã tìm dc pass và đọc xong thì đơ luôn. Giờ hết đơ rồi bay vô ôm hun nàng xxxxxxxxxxx
Trả lờiXóaChờ chap sau hehe :">
huhu ta 'hựn' wa đi....ahhh
Trả lờiXóata rõ ràng đã nhập pss rùi nhưng cứ bấm oke là nó đơ luôn,ko chạy típ là seo đêy?
nag oi!cứu zới..nag có thể gỡi cho ta xin chương này wa mail đươc ko?
ta có thể gởi nag cái pss để chứng tỏ là do máy chứ hok phải do ta ah
nag...... nhờ nag ah..
@ "nặc danh Giáp": Ta khóc! TT^TT Nàng không cho ta cái nick, lại còn siêu zui zẻ với cái tên ...ba xạo ta gọi nàng! TT^TT
Trả lờiXóaP/s: Dù sao cũng chúc mừng nàng tìm được pass để ăn xôi thịt! ^^
@ octieukl: Lâu quá mí thấy nàng! TT^TT Nàng xem lại máy xem? Pass vẫn hoạt động bình thường nàng ạ!
Nếu vẫn không được thì chúng ta tính cái vụ ... bên trên. ^^
nàng ơi có thể gửi chương này +chương sau được không? vì ta giải được pass nhưng nó lại xuất hiện cái bảng để rằng this script is causing your computer run slowly!Boum! thế là ta không đọc đươc nữa! tức hùi hụi...!
Trả lờiXóamail của mình nì:julie20821@yahoo.com
Trả lờiXóamém quên!
@ julie20821: Cảm ơn nàng đã đến thăm nhà ta và rất tiếc vì ta chưa có ý định share word, khi nào làm mượt bản word ta sẽ đưa link share chung cho tất cả bà con.
Trả lờiXóaVề phần thông báo đó, nàng đọc một vài chương có set pass cũng không làm máy nàng chậm đi đâu, khi nàng thoát khỏi chap là mọi việc lại bình thường, nó không phải là virus hay trình xung đột "ăn" vào gây hại cho ổ cứng của máy nàng. Ta chẳng bao giờ gặp phải chuyện chậm máy khi xài pass cả, mà máy ta dùng Kaspersky cũng chẳng bao giờ thấy được thông báo có vấn đề, tuy nhiên dường như có một, hai trường hợp giống nàng rồi, và xem ra mọi chuyện cũng đã ok.
đây là màu mà bạn ghét nhất. trăm triệu lần ko ngờ, thử sai khi đã tuyệt vọng. bạn muốn spoil lộ liễu ở đây luôn, nếu chủ nhà ko thick thì xóa com nha "són"=))
Trả lờiXóapó tay anh cận, anh ấy cường như thế mà lại thích màu này, anh làm ta nhớ tới bạn xuân nhật trong anh hoa hệ liệt quá, bạn ấy cũng trang trí phòng bạn toàn màu này, dù ngoại hình bạn là một mãnh nam, có chết không chứ hic
Trả lờiXóata down về đọc nên ko com cho chủ nhà được nhiều, xin thứ lỗi. Ta mới đọc 1 truyện này thôi cũng thấy chủ nhà edit hay lắm. thanks
Trả lờiXóa