28/6/11

Alo Alo!

Hỡi các tềnh iu của ta! Hum ni ta không post! TT^TT Các tềnh iu đừng giận, nghe ta nói hết! Mấy ngày gần đây, tâm tình ta xuống thấp đến mức thê thảm, còn thấp hơn cả La Đan khi biết tin Lôi Tuyền ra viện hay Cận Cận khi chia tay với A Fi... Tâm trạng của ta lúc này chỉ có thể so sánh với Thập Lục khi thấy A Thiên gặp lại tình cũ để rồi quyết tâm rời khỏi Lộ gia bảo... TT^TT. 

A! Không phải ta thất tình! Tên nào dám để cho ta thất tình thì ta tế cho một hồi, ăn uống chè chén thêm một chặp, cùng lắm thì khóc một đêm, thế là xong! Dù sao cũng không phải gặp lại kẻ đã làm mình đau lòng nữa, hoặc có gặp thì làm như không quen biết là được. Nhưng công việc, học hành... thì không thể rũ bỏ dễ dàng như thế, đó là cần câu cơm và cần câu tương lai của ta a... TT^TT ... Nếu ta thất tình, sẽ có người an ủi, và rồi mọi người cũng sẽ giữ ý mà không ai nhắc đến nữa, cố động viên ta vui... Nhưng nếu là công việc và học hành... thì không những chẳng có ai mà kêu (vì mọi người ai chẳng vậy) hơn nữa bê trễ còn bị nhai đi nhai lại, bị tế (chứ không phải đi tế người ta)! TT^TT! A, đời ta sao mà khổ!!! TT^TT

Bây giờ, có những lúc ta chẳng biết phải đi đường nào mới đúng. Công việc mình yêu thích thì không cho mình tiền, công việc cho mình tiền thì mình lại khiến mình mệt mỏi kinh khủng, đồng nghiệp, thủ trưởng, môi trường, dư luận... Đôi khi ta cũng chẳng hiểu tại sao mọi người cũng như ta mà mọi người chịu được, thích ứng được, còn ta thì làm thế quái nào cũng không thể... Nhìn những đứa đồng nghiệp vô đức vô năng vô sỉ, lại vẫn được các sếp che chở (thậm chí che chở một cách trắng trợn), được mọi người lấy lòng, ai có bất mãn cũng chỉ có thể thì thào sau lưng nó, còn trước mặt nó thì vẫn cười tươi như hoa... Mình nản vô cùng... Dù biết ở đâu chẳng có những đứa như thế... Nhưng vẫn nản kinh khủng... Cộng thêm bao nhiêu thứ căng thẳng trong công việc và cuộc sống... Đôi khi cả ngày chui vào máy đọc Danmei và nghe nhạc, chẳng thèm làm cái quái gì nữa, cũng chẳng nghĩ cái quái gì nữa... nhưng vẫn biết, có khi là ngày mai, mình vẫn phải bò ra...

P/s: À, bà con yên tâm, ta vẫn post, chỉ là hơi thất thường một tí. Bà con thông cảm a! TT^TT Iu bà con!

9 nhận xét:

  1. Bắt tay cái nào. Chia sẻ trọn vẹn với nàng. Ta vốn nghĩ các nàng hầu hết đang học nên không có những bức xúc trong công việc, không ngờ nàng cũng thế. Nàng đã đi làm chính hay là làm thêm?

    Cố lên và vượt qua nhé, nếu cần nói ra cho nhẹ lòng thì cứ post ta sẽ ngồi yên nghe nàng tâm sự. Bạn hiền :)

    Trả lờiXóa
  2. Ta làm part time, cố gắng lấy ít kinh nghiệm trước khi ra trường, bây giờ không có tí kinh nghiệm nào, đi xin đâu cũng khó, nhất là với những đứa không có "tài lực dồi dào" như ta. Thực ra nói là làm part time, chẳng qua công việc không cần ta ngồi cả ngày tại văn phòng, chứ khối lượng thì chẳng "part time" tí nào... Nhưng thôi, đó là tự mình chọn, mình cần, chỉ có điều có những chuyện khiến mình quẫn bách kinh khủng, có đôi khi ta cũng không biết phải lựa chọn thế nào mới đúng, muốn chạy trốn, đỡ phải đối mặt, nhưng ai mà chạy mãi được... TT^TT...Số ta là số con bọ rệp a!TT^TT

    Trả lờiXóa
  3. Ôi nàng, nàng mới đi làm part-time hả? Thương nàng, vì đi làm part-time thì thường cũng bị 'bóc lột' nhiều đấy *ôm một cái*. Nhưng thôi nàng ạ, khổ tận cam lai, sau này khi đi làm full-time rồi, nàng sẽ ít bị shock hơn, sẽ bình tĩnh hơn, sẽ ko còn phải ấm ức nhiều vì những cái sự bất công đó nữa (vì kiểu j thì kiểu, cũng chả bj có cái gọi là fair 100% đâu nàng ạ) Anyway, nàng cứ yên tâm là sau 1 thời gian, nàng sẽ chả thèm buồn chán vì những cái đó nữa đâu. :X

    Trả lờiXóa
  4. nàng làm part time còn đỡ a, còn ta phải làm cho họ hàng vừa mệt vừa tức ko chịu nổi, muốn nghỉ mà cũng ko nghỉ đc nữa chứ....hic.........hic,,,,

    Trả lờiXóa
  5. lam part time ha nang.hiện giờ ở đâu cũng đầy rẫy những ng như thế,cuộc sống vốn là bất công mừ
    nàng hãy cố gắng lên nhá

    Trả lờiXóa
  6. @ Cả nhà: Iu cả nhà quá!!!!!!!! TT0TT... Hun cả nhà! *Ôm ôm**Hun hun* Ta sẽ cố gắng! @TT^TT@

    Trả lờiXóa
  7. chia bun vs nang. co len. cuoc song ma li.luon ung ho tg.

    Trả lờiXóa
  8. Hic hic, cái blog của nàng í, ta comment an ủi nàng mà nó quăng cái comment của ta đi đâu mất tiêu rùi
    Ta nói là nàng phải tập làm quen với việc đối mặt với những con người như thế, vì môi trường làm việc thực tế nó khắc nghiệt lắm nàng ạ. Ta gặp nhiều người như thế rồi. Tức ói máu ra mà vẫn phải vui cười với họ. Môi trường nào cũng có người tốt người xấu, nàng phải biết cách dung hoà thì mới tồn tại được. Sau này, khi thời gian trôi qua, nàng nhìn lại quãng thời gian này sẽ thấy mình sao mà ngây thơ trong trắng "trợn" quá đỗi.

    Trả lờiXóa
  9. @ Nặc danh Giáp: Cảm ơn nàng, những lúc tinh thần down, ta sẽ nhớ đến sự cổ vũ này và cố gắng đối mặt! ^^

    @ chimcanhcut91: Chào nàng! *Cúi cúi* Ta sẽ đi kiếm hòm spam, nàng yên tâm nha!
    Ta nghĩ ta cũng có thể cố gắng hòa mình vào số đó để cho yên chuyện mà làm việc, nhưng cứ luôn phải làm ngược lại những gì mình muốn, mình tin, mình trân trọng... quả thực là mệt mỏi, mà ta lại càng không hi vọng mình "biến chất" thành những kẻ "lõi đời" như vậy. Ài...
    Cảm ơn nàng nhiều lắm! ^^

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment