11/5/11

Huyết liên

Đệ thập nhị chương: Nhìn xem ai là Đế vương của vùng biển này.
    
     "Chủ nhân, bọn họ đã xuất phát theo mệnh lệnh, hiện tại chúng ta cần ở tại đây và chờ đợi?" Lý Lăng ngồi trên sô pha, nhẹ nhàng nhấp một hớp rượu, tà tà nhìn về phía nam nhân đang ngồi phía trước nhắm mắt dưỡng thần.

     "Ân." Nam nhân không mở mắt, khóe miệng lộ một tia cười lạnh.

     Nước Anh.
 
     Tại một thị trấn nhỏ, một người mang mặt nạ, cặp mắt màu xanh lam, ánh mắt trong suốt, tựa trên ghế nằm, lẳng lặng hưởng thụ ánh nắng ôn hòa, nhấm nháp gió mát. Tuy rằng người này chỉ để lộ nửa bên mặt, thế nhưng bộ dạng anh tuấn không hề bị suy giảm nửa phần.

     "Điều tra thế nào?" Thanh âm của nam nhân tuy rằng ôn nhu, nhưng thiếu ấm áp, nhiều lãnh khốc, hòa cùng khí phách.

     "Như chủ nhân suy đoán, bất quá theo thám tử hồi báo, trước mắt chính là ở Thái Bình Dương." Bên cạnh hắn là một nữ nhân tóc vàng, mang kính gọng đen, trên tay là một tập tư liệu.

     "Ân, ta đã biết, tiếp tục theo dõi." Nam nhân khoát tay, ý bảo cô gái đi xuống. Hắn thong thả tự đặt một trái nho lên môi, khẽ cười: "Bắt đầu rồi."

     Thái Bình Dương.

     Vũ Văn Tu vẫn chăm chú gõ trên bàn phím, vầng trán phấn nộn đã thoáng rịn ra một tầng mồ hôi tinh mịn vì khô nóng, cho dù vậy vẻ mặt hắn vẫn đầy trấn định và tập trung.

     Ngồi trên ghế chỉ huy, Vũ Văn Ngạn vẫn khép hờ hai mắt, ngón tay trái thong thả xoay tròn chiếc nhẫn trên bàn tay phải, vẻ mặt yên tĩnh, không ai có thể đoán ra lúc này y đang nghĩ gì.

     "Ca, bọn họ bắt đầu hành động ." Thanh âm của Vũ Văn Thần vang lên qua thiết bị liên lạc, có một chút nôn nóng. Mọi người đều nhìn về phía Vũ Văn Ngạn, Vũ Văn Tu dường như không nghe thấy, vẫn tiếp tục chăm chú vào nhiệm vụ của mình.

     "Ngạn." Đường Phong nhìn thấy quang điểm đã dò dẫm hướng lên thân tàu, không khỏi nhíu mày.

     Vũ Văn Ngạn mở mắt, trầm ổn phát lệnh: "Phóng."

     "Hảo!" Vũ Văn Tu đột nhiên kích động thốt lên cùng một lúc với lệnh bắn của Vũ Văn Ngạn. Hắn giật mình, quay đầu lại nhìn người nam nhân lạnh lùng ngồi trên ghế chỉ huy, không khỏi cười cười, ánh mắt nói lên hết thảy.

     Nghe Vũ Văn Ngạn ra lệnh, Vũ Văn Thần cùng Đường Phong lập tức nhấn nút phóng thủy lôi. Hai làn nước bị xoắn lên trong lòng biển, mang theo ngư lôi vù vù lao thẳng về phía trước.

     "Ngư lôi của đối phương đột ngột lệch khỏi quỹ đạo." Giọng một nhân viên thông báo, Vũ Văn Ngạn gật đầu, cũng không có vẻ kinh hỉ. Y nhìn Vũ Văn Tu đang đi đến gần mình, giơ tay ra ôm lấy hắn, kéo hắn ghé vào trên đùi mình.

     "Kiệt tác của ta." Vũ Văn Tu nhìn màn hình, vui vẻ cười cười, nụ cười hồn nhiên của hắn rơi vào trong mắt những người khác lại tạo ra một cảm giác kinh tủng khó nói nên lời. Không ai biết sau khi phá hủy chương trình gây nhiễu ra-đa của đối phương, hắn ăn miếng trả miếng, xâm nhập vào hệ thống máy móc của họ, âm thầm sửa đổi quỹ tích đạn đạo. Tuy rằng tốn thêm chút ít thời gian, thế nhưng hiệu quả không tồi. Nhưng có vẻ “món quà” bất ngờ này không khiến Vũ Văn Ngạn ngạc nhiên. “Ngươi đã biết được gì vậy?”

     "Ân." Vũ Văn Ngạn phát ra một tiếng, đơn giản thừa nhận.  Ánh mắt y không rời khỏi màn hình nhưng bàn tay thỉnh thoảng lại ve vuốt mái tóc mềm mượt của Vũ Văn Tu, ôn nhu vô cùng.

     Bên cạnh, Dương Vân cùng Đường Phong liếc mắt nhìn hai phụ tử, nhất trí cho rằng cả đời chỉ có thể làm bạn, không thể đối đầu với hai cha con ma quỷ này, bằng không chính mình chết như thế nào còn không biết.

     Lượt bắn đầu tiên chệch khỏi quỹ đạo, đối phương phản ứng rất nhanh, lập tức phóng ra lượt ngư lôi thứ hai, vừa vặn va chạm với lượt ngư lôi mà Vũ Văn Thần và Đường Phong vừa bắn ra.

     Cùng lúc đó, Vũ Văn Ngạn lên tiếng, ra lệnh bắn đợt thứ hai.

     Oanh, tiếng ngư lôi chạm vào nhau, nổ tung vang rền, tiếp sau đó lòng biển rung động, một cột nước phóng vụt lên khỏi mặt biển, xa xa nhìn lại hệt như một con hải long phá nước lao lên bầu trời.
Đợt ngư lôi thứ hai bắn ra, hai chiếc tàu chiến ngầm của đối phương không kịp phản kích, trúng đạn. Trên mặt biển lại nổi lên một tầng bọt khí ùng ục. Chiếc tàu ngầm nổ mạnh tạo thành một đợt áp lực lớn, phá tan đám bọt khí vừa sủi lên trên mặt nước, hết thảy tiêu biến như chưa từng phát sinh. Dưới lòng biển, bọt khí vẫn tiếp tục thoát ra khỏi xác tàu ngầm, ùn ùn như thác nước.

     Dương Vân mở trừng mắt nhìn cảnh tượng kinh tâm động phách trước mặt, những người khác đều hết sức hưng phấn trong khoảnh khắc đó.

     "Đến đây.” Vũ Văn Tu lẩm nhẩm. Ngay lập tức, cột nước còn chưa hạ xuống, một tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên, ánh lửa bùng lên trong nước, cảnh tượng khiến tim người ta phải ngừng đập.

     "Ca, hai chiến hạm của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ đã bắt đầu cùng đối phương giao chiến. Chiến hạm của Mexico đang trên đường tới đây."

     "Thần, dưới nước còn có một con cá nhỏ." Vũ Văn Ngạn lạnh lùng nói: "Cho nó biết đây là vùng biển của cá mập."

     "Ân, ca." Vũ Văn Thần cười, "Ảnh, tới gần nó."

     Vũ Văn Ngạn vững vàng ngồi trong khoang thuyền, nhìn về phía con tàu của Vũ Văn Thần đang chạy đến gần con tàu ngầm còn sót lại của địch nhân, không hiểu vì lý do gì, y lại bỗng thốt lên: "Thần, trở về."

     "Sao?" Vũ Văn Thần sửng sốt, rõ ràng hiện tại là cơ hội tuyệt hảo, vừa rồi Vũ Văn Ngạn còn đồng ý tiến công, vì cái gì lại đột nhiên dừng lại.

     "Thần thúc, ngươi nhìn xem màn hình, phía sau con tàu đó về phía Bắc khoảng 10 độ." Vũ Văn Tu nhìn chăm chú vào màn hình, quả nhiên, thực lực của bọn họ không đơn giản.

     "Còn có hai chiến thuyền, thì ra bọn chúng sử dụng mô hình lắp ghép, một chiếc tàu mẹ được ghép lại từ ba con tàu nhỏ, khi gặp nguy hiểm, chúng tự động phân tách thành ba chiếc." Đường Phong cẩn thận quan sát.

     Đôi lông mày Vũ Văn Ngạn hơi chau lại, giọng Vũ Văn Thần lại vang lên, có chút gấp gáp: "Ca, tàu của ta bị xâm nhập, hiện tại máy không hoạt động." Địch nhân cũng không phải ngồi không, ba chiếc tàu nhỏ chậm rãi tiến đến gần tàu của Vũ Văn Thần, chuẩn bị bao vây nó vào giữa, lấy ba đánh một.

     "Hừ." Vũ Văn Ngạn lạnh lùng nhìn chăm chú lên màn hình, miệng ra lệnh: "Đường Phong, mạn trái bắn, tấn công phần thân phía trên của con tàu nằm bên phải Thần, mạn phải phóng ngư lôi, nhắm vào phần thân dưới của con tàu nằm phía bên trái Thần, sau đó, đến ngươi, Thần, chiếc tàu còn lại là của ngươi."

     "Rõ." Hai người trả lời, lập tức hành động không chút chậm trễ.

      Vũ Văn Ngạn bình tĩnh phát hiệu lệnh: "Phóng." Hỏa lực nhất tề hướng về phía địch nhân bắn phá. Tuy nhiên kẻ địch cũng không phải là đứng làm cảnh, bắt đầu phản kích, đồng thời lợi dụng sóng âm gây quấy nhiễu.

     "Chúng ta cần xâm nhập máy chủ của bọn chúng." Vũ Văn Tu vẫn ngồi trong lòng Vũ Văn Ngạn nhưng tiếp tục đưa ra yêu cầu với kỹ thuật viên.

     "Thần, chuẩn bị phát đợt tấn công thứ ba. Đường Phong, đem đầu thuyền lệch khỏi quỹ đạo 5 độ." Vũ Văn Ngạn tiếp tục ra lệnh.

     "Thiếu chủ, đã xâm nhập." Kỹ thuật viên thông báo.

     "Trước mắt tiếp tục bám trụ, khi tìm được chương trình điều khiển hỏa lực của bọn họ thì đóng băng nó."

     "Rõ." 

     Vũ Văn Tu nhìn về phía Lăng: "Lăng, có thể điều tra ra phương vị của nơi mệnh lệnh truyền đến những con tàu này không? Nếu được, tìm cách cắt đứt liên lạc của bọn họ."

     "Ngạn, đã tốt lắm." Đường Phong nắm chặt cần điều khiển.

     Vũ Văn Thần tức giận nghiến răng: "Mẹ nó, cư nhiên tránh thoát hai đoẹt tấn công của ta, xem ra không cho bọn chúng nếm chút mùi vị, bịn chúng còn không biết mình đang đứng trước mặt ai."

     "Thiếu chủ, tình huống bên Thần tiên sinh chúng ta đã giải quyết, hệ thống điều khiển của bọn họ tạm thời bị đóng băng trong khoảng 30 giây. "

     "Vậy là đủ rồi." Hắn nhìn Vũ Văn Ngạn, gật đầu.

     "Thần, sử dụng hết hỏa lực, phóng hai đợt liên tiếp." Hệ thống điều khiển của đối phương đang bị đóng băng, trước mắt không có sức phản kháng, Vũ Văn Ngạn quyết đoán phóng hết hỏa lực, chỉ cách 3 giây, đợt thứ hai nối tiếp, nhanh chóng đánh trực diện tàu chiến của địch.

     "Ngư lôi chuẩn bị, tiêu diệt hoàn toàn mục tiêu mạn phải. Đường Phong, chuẩn bị, ngắm trực diện."

     Vũ Văn Ngạn nhanh chóng hạ đạt mệnh lệnh: "Phóng!"

     Ngư lôi thẳng tắp vượt qua bên sườn tàu chiến của Vũ Văn Thần, vững chắc đánh trúng mục tiêu.

     "Đẹp!" Vũ Văn Tu vỗ tay, vui vẻ tán thưởng.

     Đường Phong nhẹ nhàng thở ra, quay đầu nhìn Vũ Văn Ngạn cùng Vũ Văn Tu, bội phục tự đáy lòng. Vào thời khắc mọi người đều khẩn trương, chỉ có bọn họ là trấn định quyết đoán,  từ bị động chuyển mình sang thế chủ động, sấm vang chớp giật giành thắng lợi. Sự ăn ý giữa hai người không phải dùng lời mà nói hết được, xem ra nếu hai người này còn tại một ngày, ai cũng đừng nghĩ lay động Vũ Văn gia một sợi tóc.

     Dương Vân chứng kiến trận đánh căng thẳng từ đầu đến cuối, lúc này cũng thở phào nhẹ nhõm, ngồi ngả ra, hít thở sâu, cảm giác như vừa mới sống lại.

     "Thần, không cần đuổi theo, có trá." Vũ Văn Ngạn ra lệnh. Vũ Văn Thần mặc dù nhìn thấy tàn quân cuống quýt bỏ chạy phía trước, muốn triệt cỏ tận gốc, nhưng hắn tin vào sức phán đoán của Vũ Văn Ngạn, cũng không cố chấp.

      Trên mặt biển, nhờ có hỏa lực của Hoa Kỳ cùng Mexico hỗ trợ, chiến hạm của địch bốc cháy rừng rực từng đám, ánh lửa sáng bừng, như thiêu như đốt... 
___________

6 nhận xét:

  1. Hi hi, lần này nàng trồi lên sớm ah.

    Công việc thế nào rồi, đã rảnh chưa?

    Trả lờiXóa
  2. Đợt này ta bấn có lẽ phải mấy tháng ấy, nên ta cứ cố gắng lúc nào rảnh là làm, bận quá hoặc oải quá mới lặn mấy ngày... Thất thường một chút, cũng chưa thực hiện chính sách up bù được, nhưng ta không nghỉ dài ngày, nếu nghỉ đợi hết bấn thì chắc các nàng bye bye nhà ta mất... Ta lại phải ngồi hóng khách từ đầu trên bậu cửa (không có cái máng lợn cũ sứt mẻ) TT^TT

    Trả lờiXóa
  3. nàng cừ từ từ mà làm ta ko hối a, cảm ơn nàng đã có chương mới (-_<).

    Trả lờiXóa
  4. thế mà ta cứ tưởng nàng ko post hum nay chứ. Nếu ta nhớ ko nhầm thì đoạn này 2 anh sắp phải xa nhau oy. nàng thông cảm tính ta thix cầm đèn chạy trc ô tô nên phải xi pon 1 phát

    Trả lờiXóa
  5. @ tiểu Dieu: >x<@ Cảm ơn tiểu Dieu nhìu nhìu a, TT^TT

    @ tiểu keke: Cứ xì poi thoải mái đi nàng, lúc nào ta thấy nàng xì quá đáng thì ta lại vác dép ra đuổi, có gì đâu mà nàng phải ngại, cứ thoải mái đi...

    Trả lờiXóa
  6. Ta thay pan Than ngay tho qua...trong thoi khac quan trong thj menh lenh cap tren ra du ko hjeu thj cung faj nghe chu aj nhu anh y con ngoj tu ky thac mac kieu do die som bj gio...dc huan luyen thj dao ly co ban nj faj biet chu...hajz

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment