26/1/11

Hào Môn Diễm - Chương 9

      "Hô~~." Trần Cận phát tiết xong, tinh thần sảng khoái từ phòng khách quay lại phòng ngủ của hai người, mở tủ quần áo lấy ra ba bộ Âu phục đen như mực đặt lên giường chọn lựa. Nhưng hắn nhìn phải rồi lại nhìn trái, nhìn kiểu gì cũng không vừa mắt:  "Loại quần áo này chỉ có Con rết kia mới thấy đẹp!"

      Khép lại màn hình laptop, Fiennes quay đầu nhìn anh chàng đang chơi trò bán hàng vỉa hè ở gần đó: "Kỳ thật cậu mặc cái gì cũng không khó coi."

       "Ha~, cảm ơn anh đã giúp tôi hiểu biết hơn nữa về bản thân." Trần Cận vui tươi hớn hở chọn đại một bộ, dường như hắn đã quên hết chuyện quái gở xảy ra giữa họ đêm qua, "Tuy rằng đôi khi anh có chút ──" hắn cố ý lấy tay chỉ chỉ vào đầu ra hiệu ở đó "có vấn đề", "Nhưng trên cơ bản cũng không phải là rất đáng ghét."

       "Cảm ơn." Fiennes đáp, thái độ khiêm tốn. 

       Mới vừa mặc áo khoác vào, không biết sao hắn lại bỗng nhiên nghĩ tới cái "nam tính hùng phong" của Fiennes, ánh mắt Trần Cận hướng đến “nơi nào đó” đánh giá  một chút,sau đó hắn thốt lên: "Nói thật, “chỗ kia” của anh mê chết không ít đàn bà đi?" (Đồ con dê, đồ bỉ ổi, đồ mặt dày! ="=)

       "Còn có cả đàn ông."

       "Không phải là anh lại muốn thừa cơ @#o%xoxx với tôi đi?" Đến bản thân hắn cũng cảm thấy thật buồn cười, vì thế hắn rảo bước xông lên đấm vào vai Fiennes một đấm, có điều xuống tay không nặng, "Làm thế nào Hào Môn lại có loại thượng cấp hành vi thiếu gương mẫu như anh?" Hành vi thiếu chuẩn mực sẽ bắt đầu từ một nền giáo dục thiếu chuẩn mực.

       "Quyết sách của tổng bộ từ trước đến nay luôn anh minh." Fiennes đứng lên một cách cực kỳ phong độ, đi chuẩn bị những thứ cần thiết để xuất phát đến đích của ngày hôm nay. 

       Kỳ thật ngày hôm qua, ngay từ lúc bọn họ còn chưa bước vào phòng, mọi thiết bị theo dõi đã được xử lý hết, Fiennes cũng không thực sự muốn để cho Ngô Cung xem được băng ghi hình loại chuyện như thế này, nếu không thì chẳng khác nào tự đem mình ra làm trò cho kẻ khác cười rách miệng, vậy nên anh nói với Trần Cận rằng bọn họ bị theo dõi chỉ là nói gạt hắn. Ngô Cung để mắt đến Trần Cận, việc đó là thật, nếu như không diễn tập trước một chút, bằng vào tính cách của người này, nếu ép hắn phải thực sự đóng vai tình nhân, hắn nhất định không làm nổi, rồi chắc chắn sẽ rước lấy phiền toái. Nếu đến lúc đó lại phải thay đổi kế hoạch thì mọi chuẩn bị đối phó đều không thể tốt bằng lúc ban đầu.  Buổi tối hôm qua... Xem như hắn đã đủ tư cách tốt nghiệp đợt tập huấn sao? Anh không dám chắc, tên kia tựa hồ không dễ thuần phục, chỉ tính riêng những hoạt động của hắn tại Xích bộ cũng thấy được. Đem công - tội của Xích bộ cộng lại, tuy rằng ngẫu nhiên cũng có vài chuyện tư tình, nhưng công lớn hơn tội. Cho nên khi Fusa theo yêu cầu đưa thông tin về bảy phân bộ đến trước mặt mình, Trần Cận lập tức hấp dẫn được sự chú ý của anh: Hắn có một mạng lưới nhân sự được bố trí vô cùng tinh vi, phạm vi hoạt động hết sức linh hoạt, khuôn khổ luật lệ của Hào Môn không thể kiềm chế được phương pháp làm việc đầy cá tính của hắn, Xích bộ dưới sự lãnh đạo của hắn là một phân bộ vô cùng xuất sắc, đem người như vậy đặt ở cạnh mình trong chuyến đi Á Châu lần này, đó là một sự tuyển chọn tốt nhất không thể nghi ngờ! 

       Đương nhiên, Fiennes không phủ nhận chuyện xảy ra tối hôm qua có chút vượt quá sức tưởng tượng của anh, chẳng hạn như đôi con ngươi đen láy của - người - nào - đó tựa hồ tỏa ra sức nóng phi thường thiêu đốt tâm can cùng với tính cách quật cường bất tuân không quy củ. Trong mấy ngày qua, những đối chọi gay gắt, nóng nảy, phẫn nộ giữa họ đã đủ để đốt lên trong anh ngọn lửa kích thích và những cảm giác đầy mới mẻ, dù sao có rất ít người dám ở trước mặt anh “tuyệt đối làm càn”. Trần Cận này thật là một sự tồn tại đầy bất ngờ đối với anh, nếu không phải cá tính của hắn không dễ gì để người ta không chế, có lẽ khi chuyến công du tại Hongkong chấm dứt, anh sẽ cho Trần Cận thăng chức, điều tới Tổng bộ làm việc.

       Kỳ thật một người như Andre Fiennes, nam nữ vây quanh anh nhiều như  cá chép trên sông, mỗi người đều yểu điệu xuất chúng ít người sánh kịp, có điều lúc ở trên giường mà bị người ta mang thái độ khinh thường, không ngừng “giám sát hành động quá khích” của anh như lần này, vẫn là  lần đầu tiên, hơn nữa thói quen không bao giờ giữ bạn tình lại trên giường sau khi xong việc của anh cũng bị gã nam nhân kiêu ngạo đó dễ dàng phá vỡ, còn đồng ý để cho hắn đem cánh tay mình làm gối đầu, đè đến đau nhức tê dại...

       Tất cả những chuyện này phát sinh là do hoàn cảnh đặc biệt, hay là do trong lòng đang xuất hiện một sự xao động khác thường, khiến anh muốn giả diễn thực làm? Khác thường đến nỗi anh để cho đối phương tùy ý cùng mình ôm nhau ngủ thẳng đến bình minh, khác thường đến nỗi đi tin tưởng vào lòng trung thành của một người mới ở chung với mình chưa đến một tuần....... May mắn ở vào tình huống này, đối phương vẫn biết cư xử với anh rất có chừng mực, nếu không đêm qua, ranh giới cấp trên - cấp dưới hầu như bị san bằng, cũng sẽ không có lợi cho việc hành động từ nay về sau. Bản thân anh là người đứng đầu tổ chức, lại vi phạm cái nguyên tắc cơ bản đó... Buổi sáng mở mắt ra, anh đã tỉnh táo lại, vậy nên thái độ với người bên cạnh đã chừng mực hơn nhiều, Hào Môn “Diệm”, từ trước tới giờ đều có thể đem lý trí áp chế tình cảm.

      Đi ra cửa cùng Ngô Cung "nói lời từ biệt ", ít nhiều trong tâm lý của Trần Cận vẫn có chút chướng ngại, hắn ngó lơ cái nhìn chăm chú của Ngô Cung, giả vờ phân tâm vào chuyện khác, không để ý đến Ngô Cung nữa. 

       "Hey." Fiennes nhẹ giọng gọi thần trí hắn quay về, kề sát tai hắn, dùng thanh âm vừa đủ để hai người bọn họ nghe thấy, nói: "Cậu nên phối hợp ."

       Gã biến thái này thật là dây dưa, lắm chuyện như vậy? Mẹ nó, phối hợp thì phối hợp, cũng không  thể làm cho Con rết này xem thường!

       "Cảm tạ Ngô gia nể tình, không để cho chúng ta đi chuyến này phí sức." Hắn hé ra một nụ cười tuyệt đối có lực sát thương, mị lực có thừa!

       "Quá lời." Nhìn đối phương hai mắt đỏ lên, hắn biết là Con rết vẫn giữ tà tâm bất tử*, "Thay Trung Đông tổ xuất lực là vinh hạnh của ta." (* chưa từ bỏ ý đồ đen tối)

       Một ngày trước còn khó dễ người ta, lúc này lại xun xoe nói hết chuyện này tới chuyện khác.

       "Tương lai sẽ có cơ hội hợp tác." Trần Cận thực phong độ, thực nồng nhiệt bắt tay nói lời tạm biệt, có ai biết thực ra hắn chỉ muốn chạy cho nhanh.

       Ai ngờ, cái bắt tay nồng nhiệt này lại không dứt ra được, Con rết cầm được tay Trần Cận thì  liền nắm chặt không rời. "Người nào đó" mắt muốn trợn trắng, nhưng vẫn lấy sức mạnh đủ để san bằng núi đá để... nhịn xuống được.

       "F***..." Vừa ra phố Trần Cận liền mở miệng mắng, mắt nhìn thủ trưởng, tự giác ý thức được mình thiếu văn minh, vì thế quyết định tạm thời thu nhỏ miệng lại, đi đến khu vực bãi đỗ xe lại đột nhiên bật cười, "Gần đây không biết có phải gặp tà hay không , lại có nam nhân thích lão tử, không sao tưởng tượng nổi."

       "Ngạc nhiên lắm sao? Tôi cũng thích cậu, có sợ không?"

       "Anh nói cái gì vậy, thật không hiểu trong đầu sếp nghĩ cái gì, cứ như thế thủ hạ của anh sẽ khó làm việc lắm." Tuyệt bút vung lên, phong tư tiêu sái*. (Câu này ý nói ảnh dạy đời người ta được một câu liền tỏ vẻ ta đây là kẻ hiểu biết! Cận Cận đáng yêu a! ^^)

       Fiennes giơ tay phải, nắm cổ áo Trần Cận lôi đến gần, mặt kề sát mặt, làm như sắp hôn, bị Trần Cận hoảng hốt dùng ánh mắt muốn giết người ngăn cản: "Đừng hay giỡn vậy chứ!"

       "Có phải chỉ có chiêu này mới làm cậu biết sợ hay không?" Fiennes cười khẽ,  buông tay ra, trở về khoảng cách an toàn.

       "Đừng vô duyên vô cớ đi “chỉnh” người một nhà. Đúng rồi, chiêu vừa rồi anh học ở đâu vậy? Dùng rất được a~~! " Những người đầu óc đơn giản thì thường rất dễ bị hấp dẫn sang chuyện mới mẻ ngoài lề.  

       "Bây giờ đi đâu?" Chờ ngồi lên xe, Trần Cận lập tức khôi phục vẻ sinh động tràn đầy sức sống.

       "Đi ăn điểm tâm, nghe nói điểm tâm ở Hongkong rất ngon miệng."

       "Tôi không có ý kiến ──" Hắn tùy tay chỉ chỉ phía trước, "Sếp, phía trước cấm quẹo trái a, đừng làm cho tôi ăn hóa đơn phạt thêm lần nữa, nếu bị mất giấy phép lái xe ngay trên đất Hongkong thì thực là mất mặt."

       "Cậu từng nghe nói về Tường Long tổ chưa?" Fiennes đột nhiên thốt ra một câu như vậy.

       "Hứ! Lấy một cái tên như vậy chắc chắn không phải là thứ gì tốt!" Vỗ lên cửa xe, Trần Cận bắt đầu nghiêm túc lại. "Loại băng nhóm tôm tép này tại thành Cửu Long quơ tay một cái không có một trăm thì cũng có chín mươi, không có ấn tượng gì! Thế nào? Bọn chúng có liên quan đến vụ án của chúng ta?"

       "Đại ca của Tường Long tổ - A Long - là mục tiêu kế tiếp của chúng ta "

       Những lời này khiến cái đầu Trần Cận tự động lùi về phía sau 10cm, "Anh nói cái tổ chức không rõ danh tính này có bản lĩnh cấu kết với phần tử phân liệt của Hào Môn để chia của? Thông tin chuẩn xác chứ? Có muốn tôi cho người đến trước thăm dò? "

       "Đây là thông tin từ Trung Đông tổ đưa đến, sẽ không sai sót, bất quá Tường Long tổ chỉ là khâu trung gian, không phải một trong các bên trực tiếp tham gia tiêu thụ."

       "Xem ra anh rất tín nhiệm bộ phận tình báo của Trung Đông tổ, có điều trong nhiều chuyện các phân bộ cũng làm tốt không kém bọn họ, chẳng lẽ Hào Môn chỉ có Trung Đông tổ là anh em?" Hắn cố ý nói lớn.

       "Cậu có ý kiến khác?"

       Trần Cận lập tức phát biểu cao kiến: "Ta thấy một mình đi vào long đàm hổ huyệt là không thỏa đáng, những nơi như thế này đi vào thì dễ, đi ra lại là chuyện khác, nếu anh tổn thất nửa sợi lông chẳng phải sẽ làm liên lụy đến tôi? Đừng tưởng rằng ở bộ phận tình báo mỗi người đều anh minh quyết đoán tiên tri hiểu chuyện được........ như tôi."

       "Ăn xong điểm tâm phải đi tìm người, có phải thật vậy hay không, cứ thử xem một chút sẽ biết."

       Anh phải tìm phiền toái, tôi phụng bồi: "Chỗ nào?"

       "Phòng khiêu vũ."

       "Tôi cũng không có thói quen khiêu vũ vào buổi chiều. Có phải hôm qua Con rết đưa cho anh “giấy thông hành” gì đó? "

     Fiennes nhìn Trần Cận một cái đầy sâu sắc, trong mắt ánh lên vẻ khen ngợi sự tinh tế nhạy bén của hắn: "Có sự đảm bảo của hắn.”

       "Đảm bảo của một kẻ như thế có thể tin cậy được không? Tôi không tin tên kia, không tin!" Ngữ khí của Trần Cận cứng rắn mãnh liệt, "Lấy kê mao lệnh tiễn* nơi nơi rêu rao cũng không phải là thượng sách." (* lệnh tiễn bằng lông gà: lệnh tiễn là mũi tên có gắn cờ lệnh của các vị tướng, thường đại diện cho uy danh của họ. Ở đây ý nói sự đảm bảo của con rết chỉ là sự đảm bảo của đám gà qué đem ra lòe đời, không có tác dụng thực sự)

       "Hẳn là cậu hiểu được ý muốn ban đầu của tôi, Hào Môn chưa bao giờ chịu sự điều khiển của người khác."

       "Tôi đủ nhạy cảm, đủ khôn ngoan để nhanh chóng hiểu được ý tứ của ngài, Sir!..... Anh không muốn bại lộ thân phận, tôi cũng không muốn, nhưng nếu trên đường gặp chuyện, ai giúp ai thoát thân, kết quả này không cần nhiều lời đi? Cho nên anh tốt nhất săn sóc tôi một chút, không cần đang yên đang lành đi chọc tổ ong vò vẽ, việc này rất nguy hiểm."

       Hiển nhiên, "có người" đối với "Cảnh cáo" của hắn rất lơ đãng: "Tôi không biết cậu là người cẩn thận đến như vậy."

       "Anh không cần phải vội khen tôi, tôi đã biết mình có bao nhiêu vĩ đại, có điều hiện giờ tôi chỉ nghĩ nên làm thế nào để giữ vững phong độ."

       "Nghe nói cậu từng tham dự kỳ thi Giải cứu quy mô lớn*, cũng giành được vị trí thứ nhất." (*Một kỳ thi dành cho đặc công)

       "Hảo hán không đề cập tới năm đó dũng*, bây giờ chẳng phải bị anh chỉ huy đến chỉ huy đi, nếu thân phận của anh bại lộ, chúng ta rất có thể sẽ bị quăng ra đường như hai cái gậy móc rác. " (* ý nói là X’men thì không chỉ biết đắm chìm trong hào quang quá khứ)

       "Xem ra cậu đã tính đến tình huống tệ nhất."

       "Còn không tính mà được sao."

       Để ăn được đặc sản điểm tâm của Hongkong, họ đặc biệt tìm đến MALL, một quán ăn ở lối ra ga tàu điện ngầm, họ chọn một góc trong phòng trà ngồi xuống.

       "Hey, sếp, anh phải vi hành* thăm hỏi dân tình ở các nước hay là rảnh quá đi kiếm việc chơi? Tôi còn chưa rõ đầu óc anh vận hành như thế nào. Đại Lý đã đi trước thám thính, chờ chúng ta trở về sẽ quyết định bài bố. " Trần Cận hơi bất mãn, nhanh chóng nhìn lướt qua nhóm mấy cô gái cùng thiếu phụ đang theo dõi họ một cách chặt chẽ, hắn nở một nụ cười ôn hòa, nơi công cộng hiển nhiên không phải là địa điểm tốt nhất để tán gái. (* từ dùng riêng cho vua khi vua mặc thường phục đi xem xét đời sống của nhân dân.)

       "Gọi món đi." Fiennes tỏ ra mắt điếc tai ngơ, đưa thực đơn cho Trần Cận.

       Trần Cận cũng không khách khí, chọn hơn mười loại điểm tâm, sợ không đủ còn gọi thêm thịt chiên và cơm cháy, có lẽ đến ngay cả David Copperfield cũng ăn không hết.

       Trần Cận vừa nhai tôm hùm hấp, vừa lải nhải tiếng được tiếng mất: "Úc ay uốn i ep."

       "Cái gì?"

       Dài cổ nuốt  thức ăn trôi xuống, Trần Cận lặp lại: "Tôi nói ngày mốt tôi muốn nghỉ phép."

       "Tốt nhất cậu nên theo tôi 24/24, đừng để Trung Đông tổ nắm được nhược điểm của cậu!"

       "Tôi không được quyền phản đối? Anh có thể thực sự nghĩ cho tôi một chút không, liệu ở đây còn có nhân quyền hay không a!!!!" Trần Cận làm việc trước này đều tùy tâm sở dục* chưa từng bị ai hạn chế hành động như vậy, tất nhiên hắn sẽ cảm thấy vô cùng buồn bực, "Được, được, có việc thì phải làm, cứ xem như tôi chưa nói." (* muốn gì làm nấy)

       Fiennes chỉ cười nhẹ, không nói thêm điều gì. Lúc này, một người đàn ông cao lớn đi về phía bọn họ: “Các người là người do Ngô gia giới thiệu đến?"

       Trần Cận cảnh giác bỏ lại đồ ăn, đứng lên chắn phía trước Fiennes : "Anh là?"

       "A Thái của Tường Long tổ." Đối phương không tỏ vẻ gì, "Có muốn đi theo tôi bây giờ không? "

       "Đi."

       "Không được."

       Hai người cùng lúc lên tiếng ── khiến A Thái nheo mắt đánh giá, hiển nhiên hai vị này không thống nhất ý kiến.

       "Dù sao cũng phải làm rõ lai lịch của đối phương trước chứ?" Trần Cận đúng lý hợp tình ngăn Fiennes.

       "A Long nói, nếu các ngươi có thành ý thì theo tôi đến võ quán gặp anh ấy."

       "Không phải nói là tới phòng khiêu vũ sao?" Trần Cận nghi hoặc, quay đầu lại dùng ánh mắt hỏi người hợp tác.

       "A Long không có thói quen khiêu vũ vào buổi chiều."

        A~~, lấy cắp lời diễn của tôi, không sáng tạo chút nào.

       "Đi thôi, không sao cả, hắn không dám đụng đến chúng ta." Ai dám động đến người của Hào Môn, nhưng ra oai phủ đầu có thể sẽ có, "Trần Cận, đến lúc đó cậu cứ yên lặng theo dõi diễn biến."

       "Không cần tạo áp lực cho tôi, tôi sẽ căng thẳng." Trần Cận đáp lại một câu thực vô tình vô nghĩa,  hắn chỉ không hiểu vì sao Fiennes dám mạo hiểm như vậy,  đương nhiên, sự thật với hắn mà nói cũng sẽ không nhẹ nhàng.

       "Mời dẫn đường."

12 nhận xét:

  1. hi hi hi, ha ha ha, ai dám tranh (tem) với ta.
    Tối ta sẽ đọc. Giờ phải về rồi :)))

    Trả lờiXóa
  2. Làm việc, làm việc rồi sao. Cận cận cứ lóc cha lóc chóc đó. Dễ thương ghê :))))

    Trả lờiXóa
  3. hứ ta chưa tính nàng vụ tem bên Lộ nhân nhá
    yên tâm đợi ta tu thành chính quả sẽ xuất môn giành với nàng
    Yu nàng cứ up đêm thế tem cụa ta luk nào mới có tem a~~~
    a Cận có ý thức bảo hộ C ghê *Trần Cận cảnh giác bỏ lại đồ ăn, đứng lên chắn phía trước Fiennes* =))anh không thoát khỏi tay A Fi nhà em đâu

    Trả lờiXóa
  4. @ phudulukhach: nàng chịu khó trực chiến thiệt nha, ta up đêm nàng cũng bóc được tem, ta up chiều nàng cũng bóc được tem, ô hô hô hô ^0^
    @ Jing: oan cho ta a, chap Hào môn nì ta up chiều nay mà! TT^TT! Oan cho ta a Jing!

    Trả lờiXóa
  5. nang oi.ta tim duoc psaa cua hao mon rui.nhung ko vao duoc.nang ktra lai dum ta nhe.vao 3 lan deu ko duoc ca.cam on nang.

    Trả lờiXóa
  6. thay chua.ta da noi la anh Can bi lua dep ma.sau nay anh biet anh co noi khung ko nhi?ma anh ay co phat dien thi anh Fi anh cung se tri duoc thoi mu.hix.anh Fi dung la cao tay that.ta lai thich a.Fi them 1 bac nua rui. 90

    Trả lờiXóa
  7. quen mat>chao Yu.chuc ban 1 ngay lanh(bay jo la 4h7p chieu)

    Trả lờiXóa
  8. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  9. Dạo nì hay lộn font ghê, lại gõ lại nè.
    @ ningca: ta kiểm tra lại rồi nàng ạ, pass vẫn hoạt động bình thường. nàng gõ lại thử xem: hai chữ, không dấu, không cách trống, không viết hoa. (Kiểm tra phím capslock trên bàn phím, he he ^^)
    Sau này anh Cận ảnh bít, ảnh giận lẫy, anh Fi thì hết sức ăn năn, ôn nhu dịu dàng giải thích, thề thốt! ^^ Ta nói rùi, hai anh nì còn "vật lộn" dài dài mới phân thắng bại! ^^ Thank nàng, chúc nàng một buổi tối vui vẻ! ^^

    Trả lờiXóa
  10. sao vào sinh ra tử mà em vẫn phởn vậy hả trời =.=
    Black dragon

    Trả lờiXóa
  11. bên trên có đoạn nàng edit còn lẫn với qt kìa *chỉ chỉ*
    Chỗ này
    [quote]Kỳ thật một người như Andre Fiennes, nam nữ vây quanh anh nhiều như cá chép trên sông, mỗi người đều yểu điệu xuất chúng ít người sánh kịp, có điều đang lức ở trên giường mà bị người ta mang thái độ khinh thường để “giám sát hành động quá khích” như lần này, vẫn là An Đức Liệt. Phí Nhân Tư nhân vật như vậy, bên người đích nam nữ nhiều như quá giang chi tức, mỗi người yểu điệu xuất chúng bị vây trục hoành đã ngoài, khả giống như vậy ở giường đệ đang lúc bị người thần tình khinh thường địa "Giám sát quá kích hành động " [quote]

    Trả lờiXóa
  12. @ kitsuneyuukaze: Thank so much! ^^

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment