29/1/11

Hào Môn Diễm - Chương 10


Khẳng khái dẫn đầu, Trần Cận phát huy cao độ sự cảnh giác để toàn tâm hộ chủ. Đi chưa được bao lâu đột nhiên hắn giơ tay ngăn Fiennes lại, sau đó, tai nghe lục lộ mắt xem bát phương*, thầm nghĩ một tiếng —— không tốt! Phía trước có sát khí! (* ý nói nghe ngóng xung quanh một cách kỹ lưỡng)

            "Có đi hay không?" A Thái nhìn bộ dáng này của hắn thì tỏ ra thiếu kiên nhẫn.

            "Thăm dò địa hình sân khách  một chút cũng không được? Đại ca của các người cũng quá nhỏ nhen!" Hắn khinh thường liếc nhìn đối phương, sau đó quay đầu lại thấp giọng báo cáo, "Sao tôi cứ có cảm giác không hay lắm?"

            "Có cậu xử lý, tôi còn sợ cái gì."

            Không nghĩ tới Fiennes lại dùng ngữ khí trêu tức xuyên tạc ý tốt của hắn, Trần Cận bực bội: "Anh giỏi lắm, nếu có chuyện xảy ra, ngăn không được cũng đừng oán tôi không đủ sức!" Nói xong, hắn sải bước đuổi kịp A Thái, không dài dòng nữa.

            Sự thật chứng minh, cho dù người ta tính toán không chuẩn xác cũng chưa hẳn sẽ không gặp vận, lúc này, với một người nào đó mà nói, điều đó đã ứng nghiệm.
 
            Chờ đến lúc nhìn thấy hai cánh cửa cao lớn dựng thẳng lên trước mắt, A Thái xoay người lại, cười cười thâm ý, hướng về phía bọn họ làm tư thế “Mời”: “Hai vị tiến qua cánh cửa này sẽ ấn theo quy củ mà vào. Đến Tường Long tổ phải có thân thủ* tốt, nếu không, không có tư cách nhìn thấy  Long ca.” (* võ nghệ)

            Trần Cận nhíu mày, tỏ vẻ khinh miệt: "Đây là đạo đãi khách của các người? Thật bất lịch sự!"

            "Nếu như không có thành ý, vậy mời quay về." Thái độ của A Thái cũng bắt đầu trở nên cường ngạnh.

            Vào lúc song phương căng thẳng giằng co, Trần Cận duỗi mạnh tay, thô lỗ ôm vai Fiennes, lui lại hai bước: "Thảo luận một chút, chúng ta họp nội bộ đi."

            "Cậu có đề nghị gì?" Lúc này Fiennes thoáng tỏ ra bí hiểm.

            "Bọn họ bị nước xông não chắc? Cố ý đối đầu với Hào Môn, có hiểu quy củ giang hồ không đây?"

            "Dám làm trung gian cho San Lệ Tô, có cả thực lực tạo phản thì không phải là người thường. Lúc này chúng ta tạm thời chưa xác định được ai là kẻ đứng sau hậu trường chỉ đạo bọn chúng, chúng ta đi chuyến này là để tìm manh mối, không cần phải quá quy củ."

            "Đa tạ, cuối cùng chúng ta cũng có được một lần phù hợp quan điểm. Chỉ cần chưa đến mức đốt nhà giết người thì không cần làm lớn chuyện. Anh là  sếp, có muốn bước vào cánh cửa kia hay không do anh quyết định." "Người nào đó" phong tư tiêu sái, coi như đang thảo luận chuyện muốn đi xem suất phim tối hay không, "Dù sao tôi cũng là người chiến đấu anh dũng, quang minh chính đại, nếu có người muốn đâm sau lưng tôi, anh nhớ rõ phải lên tiếng, đừng không có nghĩa khí."

            Có người cười nhạt: "Tôi sẽ không để cho bọn họ làm gì cậu."

            "Một lời của Andre Fiennes rất có trọng lượng, ít nhất là so với lời tôi nói." "Ai đó" một chút cũng không thấy vui sướng khi có được "Miễn tử kim bài", bất quá hắn vẫn vỗ vỗ vào ngực Fiennes an ủi, "Về chuyện này....... Hongkong rất nhỏ hẹp, đầu óc những người này đại khái không được mở mang lắm, không biết chúng ta cũng không quan trọng, có điều lúc ra tay không cần nương tay là tốt rồi."

            "Rốt cuộc có vào hay không?" Một câu phi thường không tình thú chen vào.

            Trần Cận thở dài, nghênh đầu về phía A Thái, miệng lẩm bẩm: "Mẹ nó, đã lâu không nhúc nhích thật ."

            Hai cánh cửa đại môn có lực uy hiếp mười phần được hai người đứng hai bên đẩy ra, một sàn đấu thể thao trống trải mở rộng ra trước mắt, ở giữa là sàn đấu quyền Thái, phía bên phải có mấy người đang trên đài luyện không thủ đạo.

            "A, thú vị." Trần Cận cười khẽ  quay đầu lại nhìn Fiennes, ý bảo trong đó nhất định có cạm bẫy.

            A Thái giơ tay, những người đứng rải rác trong sân tập đều bắt đầu chú ý về phía này, hắn cao giọng nói: "A Tổ! Lễ gặp mặt chuẩn bị thế nào rồi?"

            Một người trẻ tuổi cười hì hì từ phía sau đi tới, tay cầm một bộ găng: "Thái ca, lễ vật này cấp cho vị nào thì thích hợp?"

            Nhìn Fiennes đứng ở đằng kia, Trần Cận cười đến có chút thiếu đứng đắn, sờ sờ mũi: "Huynh đệ, thứ này lạ mắt quá, dùng không quen, người có bản lĩnh đều dùng bàn tay trần chinh phục thử thách, lễ gặp mặt này miễn đi."

            "Chưa có ai dám minh mục trương đảm cự tuyệt lễ gặp mặt của Tường Long quán chúng ta như vậy, nếu huynh đệ không thích, chúng ta liền tay trần luận bàn một chút." Nói xong, người có tên "A Tổ" đã khiêu khích vươn ngón trỏ hướng bên này ngoắc ngoắc.

            "Muốn chơi như thế nào?" Trần Cận  nghênh ngang nhận khiêu chiến, hắn biết hôm nay sẽ không dễ dàng quá quan. Đầu năm nay, nhiệm vụ tốt không tới lượt mình, xuất đầu làm mấy việc không hay ho thật ra càng ngày càng nhiều.

            "Anh sở trường cái gì, chúng ta sẽ so cái đó!"

            "A a~~, còn được tuyển chọn." Trần Cận tỏ vẻ "tôi thật bất ngờ nha~", "Để xem, loại hình đánh nhau nào nhìn có vẻ quyến rũ, ừ ........ Kỳ thật với người có ngoại hình như tôi đánh loại nào nhìn cũng đều ưu tú, chọn đại đi cũng được."

            Ánh mắt A Tổ đã bắt đầu long lên, ngữ khí ẩn nhẫn, như thể cả đời chưa thấy qua đối thủ nào mặt dày vô liêm sỉ như vậy: "Vậy Thái quyền."

            "Hứ~, bạo lực, không quá phù hợp cá tính của tôi, bất quá, đã có người thành tâm thỉnh cầunhư vậy, coi như tôi có lòng tốt miễn cưỡng chấp thuận." Nói xong, Trần Cận liền chủ động nhảy vào sân quyền Thái, sau đó chỉ vào A Tổ nói rõ một lần cuối, "Bất quá trước tiên phải nói, không cần găng."

            "Được, bốn hiệp."

            "Bốn hiệp? Hay là tám hiệp đi, càng nhiều hiệp càng dễ có may mắn thôi! " Lời này không phải người nào cũng có thể nói được.

            A Tổ hung tợn nhếch môi cười: "Nếu ngươi có hứng thú, ta đây phụng bồi."

            "Sảng khoái, xem ra người của Tường Long quán các người cũng không phải không có chỗ đáng khen."

            "Bớt lảm nhảm đi!" A Tổ đã muốn bốc hỏa lên đầu.

            Đúng lúc này, Trần Cận làm một chuyện khiến mọi người có mặt ở đó trợn mắt há hốc mồm, hắn ở trên đài bẻ bẻ khớp tay, đá đá chân, uốn uốn eo.

            "Hắn....... Muốn làm gì?" A Thái vừa trừng mắt nhìn vừa quay sang tên tiểu đệ ở bên cạnh nói, "Hắn là đứa ngốc sao?"

            "Khởi động trước khi thi đấu thôi." Lần đầu tiên cảm thấy cần có hành vi hợp tác, Fiennes cố tìm cách lý giải thích hợp, "Phong cách cá nhân ấy mà."

            Chờ A Tổ thật sự cảm thấy bị ô nhục, lớn tiếng khiển trách Trần Cận làm ra hành động vớ vẩn không xem bọn họ vào mắt, Trần Cận mới lười biếng thẳng đứng dậy, chậm rãi cởi áo khoác ném ra ngoài sân đấu, lại chậm rãi cởi bỏ cúc áo sơ mi, để lộ lồng ngực rắn chắc tuyệt mỹ, tiếp theo hai cánh tay giang ra, một trước một sau, tay phải cong lại bốn mươi lăm độ đưa lên phía trước, một chân bước lên, đây là phong thái mở màn cực kỳ đậm chất Hoàng Phi Hồng,  lòng bàn tay hữu lực, khóe miệng khẽ cong lên, trên mặt lại không thấy cười: "Come on."

            Một trường ác đấu chính thức bắt đầu. A Tổ này tuy vóc dáng không cao, cơ thể lại rắn chắc cường tráng, mỗi một quyền, mỗi một cước đều mang mười phần lực đạo, không dễ ứng phó, trong lúc song đấu, hai bên đều ngầm đánh giá được phân lượng của đối thủ. A Tổ ra một đòn bằng đầu gối, Trần Cận lớn tiếng kháng nghị: "Hey hey, anh còn là người Trung Quốc hay không? Phạm quy!" Trên sàn thi đấu Quốc tế, người Trung Quốc thường không dùng đòn đầu gối, đây là một loại thiện ý cảnh cáo, đương nhiên, ở một trận đấu không có trọng tài, cảnh cáo này không có hiệu quả. Lúc này, kỳ thật toàn bộ võ quán cũng đã vây lại xem kịch vui .

            Giữa sân, có một cặp mắt chuyên chú dị thường, nhìn thẳng lên trên võ đài trong khoảng một phút đồng hồ, sau đó ánh mắt nhanh chóng đảo qua xung quanh —— từ lúc bắt đầu tiến vào trong quán, Fiennes đã cơ bản nắm được tình huống, anh biết đối thủ thực sự sẽ đứng ở một nơi nào đó trong quán nhìn bọn họ, cũng không dám vọng động cất lưới, bọn họ kiêng kị thân phận “Nhân viên cao cấp” của Hào Môn, do đó sự kiêng kị đối với Trần Cận đã giảm đi rất nhiều, muốn làm mất mặt Trần Cận là để cho anh xem mà thôi, như vậy chuyến này đến đây không uổng công, có điều........ Người đang ở trên đài vì Hào Môn mà ra sức ẩu đả kia có thể gặp chút phiền phức.

            Quả nhiên, vừa lơ đãng hai phút, trên đài lại mọc ra thêm một gã tinh tráng, một đòn cầm nã thủ túm lấy áo sơ mi của Trần Cận, may mắn là hắn phản ứng cực nhanh, nhanh chóng xoay tròn một trăm tám mươi độ, thoát khỏi bàn tay của đối phương, áo cũng đã bị kéo xuống khỏi bờ vai, hai bên còn đang gầm gè, A Tổ đã thừa cơ tiến lên xuất chiêu ——

            Tình huống vô cùng nguy cấp còn chưa qua đi, trên đài lại nhảy ra một gã lưng đeo đai đen Taekwondo, dù sao đây cũng không phải là đóng phim, trong hiện thực cho dù là cao thủ, lấy một chọi ba mà thắng được đúng là kỳ tích, chưa nói đến cả ba người này đều là cao thủ, tỷ lệ phần thắng đã rơi xuống mức thấp nhất trong lịch sử.

            Trần Cận sơ ý, ngực trúng một đòn suýt ngã xuống sàn, trong mắt Fiennes thoáng qua một tia dao động mãnh liệt, anh quay sang A Thái đang đứng bên cười gian, bình tĩnh hỏi:"Đây là quy củ của Tường Long quán?"

            "Hắn có thể sống thêm mười phút nữa, hắn sẽ là kẻ thắng."

            "Nếu hắn ngã xuống, các người thực cho mình còn có thể thắng?"

            A Thái trợn mắt nhìn: "Ngươi cho là Tường Long tổ sợ mấy gã Âu Châu thích làm ra vẻ?"

            "Chúng ta vốn có cơ hội hợp tác." Fiennes lạnh lùng tiếp lời, ánh mắt lại chưa từng rời khỏi võ đài. (Có người đang lo cho vợ!)

            Lúc này, vẻ mặt Trần Cận càng nghiêm túc, thừa dịp có chút thời gian, vừa thở dốc vừa  không quên cãi lại: "Hẳn là các người phải thương lượng trước muốn đánh như thế nào, thống nhất ý kiến xong rồi mới cùng ta đấu? Tốt nhất nhanh lên chọc giận ta, nếu không, thực lực của ta không có cách nào khác phát huy toàn bộ." (Đến chết vẫn còn mặt dày! =.=)

            Ở vào tình huống ba mặt giáp công, đối với đồ đệ của môn phái Tạp Gia quyền* như Trần Cận mà nói, không thể nghi ngờ là cực kỳ bất lợi, vì né tránh địch nhân một cước, đã gặp trọng quyền của A Tổ bức thẳng đến trước mặt, cảm nhận thêm một trận đau thấu óc, trước mắt Trần cận đã muốn nổ đom đóm, Kick Boxing, Karate, đánh lộn ......... hết thảy dùng tới, tuy không có khả năng bức lui cả ngàn người, nhưng dựa vào ý chí, hắn chưa bao giờ dễ dàng chịu thua, tới bây giờ cũng chỉ có tiến chứ không có lùi. (* Học mót, mỗi môn một vài đòn, không có căn bản.)

            "Mẹ kiếp, tưởng tôi là siêu nhân a!" Sau khi bụng trúng một đòn nghiêm trọng hắn rốt cục bạo phát, nghiến răng nghiến lợi tuyên bố, "Chúc mừng, các người thành công chọc giận tôi!"

            Tại sân chơi không mấy công bằng này, Trần Cận đang trải qua một trận đấu khó khăn gian khổ nhất từ trước đến nay, thời gian từng giây từng phút trôi qua...

            Đang lúc thế cục lâm vào hỗn độn, từ cánh cửa hông phía bên trái một nam nhân trẻ tuổi bề ngoài xuất chúng đi ra: "Một trò chơi quá công bằng sẽ không có người xem, nguyên tắc nhập gia tùy tục mới là đạo lý sinh tồn." Nói xong, người kia đã đến bên cạnh, "Ngưỡng mộ đã lâu, Mr. Fiennes."

            "Nghi thức hoan nghênh của Tường Long thật long trọng, tôi thực sự không quá quen." Khi thốt ra những lời này, Fiennes lộ ra khí thế sắc bén, lấy một loại tư thái cao cao tại thượng lệnh những người xung quanh không khỏi rùng mình, "Nếu đây là bắt đầu cuộc đàm phán, tôi thật lấy làm tiếc nói cho cậu biết: Cậu còn chưa đủ cẩn thận, Thôi Minh Long."

            A Long tỏ ra hơi ngạc nhiên, cũng không thể tiếp tục che dấu tâm tình: " Nhân vật đứng trong bóng tối của Hào Môn cùng tỷ phú Âu Châu, song trùng thân phận thật sự  rất tốt lợi dụng, ngài còn biết bao nhiêu? Hay là nói, ngài cho rằng chúng tôi biết được bao nhiêu? Đã lâu không gặp, ngài vẫn chủ quan như trước."

            "Cho dù cậu đang che chở ai hoặc là muốn thay ai giấu diếm, cậu đều phải nghĩ cho kỹ về lập trường của mình. " Ánh mắt Fiennes vẫn đóng cứng lên sàn đấu, trong một tíc tắc trở nên rung động mạnh mẽ, Trần Cận sắp không chống đỡ được nữa...

5 nhận xét:

  1. aa A Cận bị ăn đòn kìa,a Phí ơi cứu mỹ nhân kìa,e mới bik blog tỷ wa blog Minhdu,làm wen nhá

    Trả lờiXóa
  2. Ôi, chậm chân rồi. Ta đi vào đọc còn chưa có ai, giờ đã bị mất tem. Thôi, gần tết rồi, ta hem tranh tem với ai nữa :))

    Cận Cận chương này thật đáng yêu. Kiên cường mà vẫn điệu. Anh Fi lo cho ẻm quá hah, nhưng mà yên tâm, ta tin Cận Cận không làm ta thất vọng đâu.

    Trả lờiXóa
  3. Yu ah.moi lan A.Can anh doi dap voi A,Fi ta thay canh do that dang yeu.ta chua tung thay cap nao doi dap *dang yeu * nhu vay .diem cho doi nay ngay cang tang.hehe.ma A>Can nhu the lo ma A.Fi say la dung.ta con say ne.

    Trả lờiXóa
  4. @ onlyloveforever68: khách mới nè!!! ^-^ Hoan nghênh nàng đến thăm nhà ta! Chúc nàng một kỳ nghỉ Tết vui vẻ! ^-^

    @ phudulukhach: Nàng thực biết thông cảm cho ta TT^TT. Mí hum ni ta post hơi lộn xộn, như hum ni post sáng (chap 11)là bởi vì tối qua edit muộn, không up đêm được nên sáng nay mới up. TT^TT
    P/s: Anh Fi ảnh cũng cú lắm mừ! Chap 11 ảnh đích thân xuất thủ trả thù cho vợ đó nàng ! ^^

    Trả lờiXóa
  5. @ ningca: A Cận bị buộc tội là "phá huỷ" Fiennes mà nàng. Người nói câu đó sẽ xuất hiện ở các chap sắp tới. ^^ Ô hô hô hô, thế mới yêu! ^^

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment