Trần Cận rất bội phục, hắn thật sự là rất bội phục khả năng nhẫn nại của Fiennes lão huynh, mấy giờ trôi qua, anh ta không chút sứt mẻ ngồi dính trên ghế sa lon đọc mấy tờ thời báo tài chính Hongkong đã quá hạn, chuyện này khiến người huyết khí cực vượng (máu nóng bốc đồng) như Trần Cận thiên nan vạn khổ suy ngẫm cũng không sao tìm được lời giải thích, người này đường đường là đấng nam nhi, dính ở sô pha tĩnh tọa mấy giờ liền thật sự là kỳ cục, chẳng lẽ người nọ luyện Thái Cực quyền...
Hào Môn mời nhân vật No.1 như thế đến Hongkong chỉ huy tác chiến, nhưng lại yêu cầu nhân lực cấp cao của tứ bộ* tự mình hỗ trợ, thật không bình thường? Mấy vị đại ca có uy vọng có quyền lực của Hào Môn, không phải Trần Cận không có chút quan hệ, nhưng không một ai giống như người ở trước mắt này, khiến lòng hắn băn khoăn nhức nhối như thế. (Ngoài Xích bộ còn có Thanh bộ của Uy ca và 2 bộ nữa.)
Trần Cận từng tiếp xúc hai loại người khiến hắn nhức đầu: một loại là dân thiếu giáo dục, cơ bắp nói chuyện thay đầu óc, tiếp xúc một phút rưỡi đã xưng huynh gọi đệ, kề vai sát cánh; một loại khác chính là cái loại trước mắt này, cái loại gọi là "Nhân vật nổi tiếng ", vĩnh viễn cho người ta cảm giác xa cách, đoán không được rốt cuộc muốn người ta phải nóng lạnh thế nào mới có thể nhìn người ta vào mắt.
Trước mắt hắn chưa nhìn ra Fiennes này có gì đặc biệt, có điều một phen khẩu chiến vừa rồi đã giúp cho một người kinh nghiệm đầy mình như lão đại Trần Cận nhận ra rằng người đàn ông có bề ngoài tao nhã, phân rõ phải trái này còn giấu diếm bản lĩnh của một kẻ độc tài, cách anh ta vài bước cũng đã cảm giác được từng cái giơ tay nhấc chân của anh ta đều toát lên khí thế cùng quyết đoán, và ánh mắt của anh ta nữa, một người bình thường tuyệt đối không thể có được ── cái loại ánh mắt xuyên thấu hết thảy, hiểu rõ hết thảy. Vẫn là đề phòng hắn một chút thì tốt hơn, đừng để đến lúc dẫm phải địa lôi muốn chạy cũng không kịp. (Bản năng mèo hoang MODE: ON)
Nếu chỉ hợp tác một hai ngày hắn cũng lười đi nghiên cứu, thế nhưng những ba tuần, nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn. Mỗi tuần quy đổi ra đơn vị phút, cảm giác bất an của hắn liền theo đó tăng lên ── chẳng lẽ bản thân hắn bị anh ta dắt mũi dẫn đi rồi, rốt cuộc là ai nghe ai không biết?! Cứ xem tình huống trước mắt thì đúng là không ổn a ~~.
Trần Cận cố ý tìm kiếm đề tài nói chuyện: "Ngài...... có đói bụng không?"
Cuối cùng Fiennes cũng buông tạp chí, hai tay ôm lấy nhau, chấm dứt khoảng thời gian yên lặng dài dằng dặc, nhìn đến vị "Nhân viên bảo an" đỉnh đầu đã muốn bốc khói trước mắt mình : "Bữa tối ăn gì?"
Còn có mặt mũi hỏi, cũng không nhìn xem đã mấy giờ rồi! Trần Cận thuận miệng nói: "Chân giò hun khói kẹp sandwich."
Đối phương hiển nhiên không quá vừa lòng đối với thực đơn này : "Tôi nhớ rõ dưới lầu có người giúp việc."
"Tôi đã gọi người đưa bữa tối lên, đại ca, sau này nhớ ăn cơm đúng giờ một chút, đừng đợi tôi phải đòi ăn, rất khó nghe." Mọi người đều nói Trung Đông tổ đối đãi nhân viên rất tốt, sao hắn lại không được hưởng thụ? Bề ngoài thì thật xa hoa nhưng sau lưng thì nhân viên phải ôm bụng đói. Hễ cử động là lại đói, hắn ngã ngồi ở trên ghế sô pha. Từ khi lên làm lão đại đến bây giờ, Trần Cận chưa từng bị ai bỏ đói, lúc này hắn đã muốn không chịu nổi nên bại lộ bản tính, nhược điểm trí mạng của hắn là không hề có quan niệm tôn ti, trong quá trình ở chung với thượng cấp khó có thể che dấu bản tính của mình mãi được.
Không nói thì thôi, một khi đã nói rồi thì liền lớn mật nói tiếp, muốn thu lại cũng thu không được: "Hiện tại xem như tôi ở hiện trường quan sát tác phong và cuộc sống hàng ngày của một vị đại gia tài sản bạc triệu, nhân tiện học hỏi kinh nghiệm, tương lai còn biết đường phát huy." Hắn ngồi lên sô pha. nhích lại gần lão đại bắt chuyện, "Nếu tôi là một cô bé, nhất định đem hết thủ đoạn quyến rũ ngài, như vậy nửa đời sau coi như đã có chỗ nương tựa. A, thực ra tôi cũng ở hoàn cảnh như ngài thôi, ai biết có tiền cũng đau khổ."
Đối phương chỉ cười, vẫn chưa tiếp lời.
Trần Cận thử tự phê phán bản thân để tranh thủ thiện cảm của đối phương, làm nền móng yên ổn cho tương lai: "Ngài có cảm thấy tôi nói chuyện hơi quá thẳng thắn hay không?"
"Có chút."
"Nếu sau này tôi làm gì đắc tội ngài, ngài rộng lượng chút nha! " Tự giác biết nhận lỗi trước, như vậy có đủ thành ý rồi đi?
"Tôi không ngại, cậu cứ giữ nguyên tính cách của mình bây giờ là tốt rồi, không cần bị người của Hào Môn đồng hóa."
A, câu này xem như khen mình sao? "Từ bây giờ trở đi, ngài cần tôi tránh xa ngài mấy mét?"
"Trong tòa nhà này cậu có thể tự do đi lại, không cần phải giữ ý quá." Fiennes tuyên bố quy tắc trò chơi, "Nếu ra ngoài, tôi sẽ cố gắng hết sức chỉ hoạt động trong tầm mắt của cậu."
"Ngài khẳng định cần tôi tự mình bảo vệ ngài?"
"Từ giờ phút này, tôi sẽ hoàn toàn tín nhiệm cậu."
"Tôi nghĩ ngài nguyện ý tin tưởng kính chống đạn." Trần Cận ngẩng đầu, cõi lòng đầy thành ý mà nhìn về phía lão đại, một chút cũng không cảm thấy được mình nói gì sai, "Thật sự."
"Dường như cậu có chút bất mãn."
"Oa, ngay cả chuyện này ngài đều nhìn ra được! Lợi hại." Hắn dựng thẳng ngón tay cái, quả quyết.
"Cậu muốn biết toàn bộ kế hoạch?"
"Chỉ số thông minh của ngài tuyệt đối vượt qua 160*." Có người tinh thần tỉnh táo hẳn lên, "Tôi không thích khi làm việc khi có người xỏ mũi dắt đi, tôi phải biết được những điều cơ bản. " (* Thiên tài)
"Calvary sẽ nói cho cậu biết."
"Vào lúc nào?"
"Chín giờ tối nay."
Bây giờ cũng không còn sớm, có điều.......... Dường như sự tình lại càng thêm phức tạp .
Fiennes đại ca đứng lên, tao nhã cáo từ, có lẽ là chịu không nổi cùng một gã cấp dưới ưa hỏi nhiều nói nhiều ngây ngốc cùng nhau ở một chỗ quá lâu: "Xin hỏi phòng ngủ của tôi ở đâu?"
"Phòng thứ hai bên trái ." Trần Cận chỉ chỉ, "Tôi ở ngay phòng kế bên."
Vào phòng, trước khi đóng cửa, Fiennes dừng lại: "Từ ngày mai trở đi, phiền cậu cho người thu thập đủ những đầu báo quan trọng của Hongkong đưa đến phòng khách."
A?! " Tiếng Trung của ngài thật sự là không tồi đâu. . ." Quả nhiên là một người đàn ông kỳ quái.
Fiennes vào phòng rồi, Trần Cận ngồi một mình ở phòng khách ngẩn người, chờ thượng cấp mà hắn cực chán ghét gọi điện đến.
Tiếng Calvary ồm ồm trong đêm yên tĩnh : "Số châu báu bị mất tích có từ thời Louis thứ XI, thế kỷ XV, bởi vì vụ này có liên quan đến phần tử phân liệt của Hào Môn nên Andre quyết định tự mình đến đây điều tra. Nhiệm vụ của chúng ta là giúp anh ta tiến thêm một bước thu thập tin tức, truy tìm nơi cất giấu số châu báu đó, theo nguồn tin điều tra được thì đã có một nửa số hàng ở Hongkong bị mua bán, vì thế khi cần thiết chúng ta sẽ phải đi gặp gỡ một số người có thể cung cấp tin tức cho chúng ta. Trong vòng một năm, Andre chỉ có ba tuần này được nghỉ, anh ta muốn nhân cơ hội này đến Á Châu quan sát, tiện thể cũng giải quyết vụ mất trộm làm cho Hào Môn xấu mặt này, về nguyên nhân lựa chọn cậu là do Xích bộ nổi tiếng là “thỏ khôn có ba hang*” rất nhanh chóng quen thuộc khu vực Á Châu. Mà cậu, cần đóng giả thành cận vệ của anh ta, cùng anh ta tiếp xúc với các mối quan hệ xã giao, có chuyện xảy ra tất nhiên anh cần xem xét hoàn cảnh mà hành động. Toàn bộ hành trình phải tuyệt đối giữ bí mật, tư liệu về các nhân viên mà các anh sẽ giao thiệp tôi sẽ cho anh biết thông qua e-mail được mã hóa. " (* tinh ranh, nhiều "cơ sở ngầm")
Nhiệm vụ lần này nghe có vẻ là một đại sự kiện........ Thật đúng là nhiệm vụ cao cả.
"Nếu anh ta phải tham gia xã giao với các mối quan hệ tại Hongkong thì tôi phải bảo vệ an toàn cho anh ta bằng cách nào? Nếu tôi không hiểu sai, ý của ngài là ──" Trần Cận theo thói quen nheo hai mắt lại, "Chỉ có một mình tôi cùng anh ta đi ra ngoài?"
"Nhiều người sẽ gây hoài nghi, đây là quyết định của Andre."
Cái này chết chắc rồi.
"Nhân viên quan trọng của Hào Môn đúng là rất dám mạo hiểm."
"Chúng tôi gửi gắm hy vọng vào biểu hiện ưu tú của cậu, Leslie Trần, cũng là để rửa sạch một ít không hay trong quá khứ của cậu. "
Ngoài cười nhưng trong không cười, hắn nói xong câu cuối cùng: "Nhờ phúc của ngài, tôi nhất định không phụ sự mong đợi của mọi người."
Quên đi quên đi, nghĩ nhiều vô ích, vẫn là tắm rửa đi, nhất tắm giải ngàn lo. Chờ cả người ngâm trong làn nước ấm của bồn tắm lớn, hắn mới xem như lấy lại thăng bằng, nhắm mắt lại hưởng thụ làn nước ấm. Đột nhiên, cửa bị người đẩy ra, kinh ngạc, hắn lập tức ở trong nước xoay mạnh người lại, vịn lên thành bồn tắm giương to mắt nhìn đối phương trừng trừng. Bình thường hắn đúng là có thói quen trần trụi, có điều hiện tại dù sao cũng là ở cùng với cấp trên, ít nhiều cũng phải chú ý một chút hình tượng , nào ai biết được lại có người cứ thế xông tới! Mẹ nó, cư nhiên có người so với ta còn điên.........
"Thật có lỗi, tôi chỉ muốn tìm ── toilet."
Trần Cận ôm trán: "Bên phải là WC, bên trái là nơi thay đồ." Lúc này mới biết bố cục của ngôi nhà theo phong cách “cổ điển” có bao nhiêu "hợp lý" , cũng khó trách người ta tìm nhầm vào đây, trong phòng chỉ có một toilet. Chính tay hắn đã ngăn WC ra để làm hai để làm thành phòng tắm riêng, nhưng lại chỉ để có một cửa mà quên đục ra cái cửa thứ hai, sai lầm a.
Khi Fiennes đi ra, anh nhìn thoáng qua người ngồi ở trong bồn tắm lớn: "Ngày mốt, cậu cùng tôi đi gặp Ngô Cung."
"Ngô Cung?"
"Sẽ có người cho cậu tư liệu về người này." Nói xong anh ta liền lạnh nhạt đi ra ngoài.
Người này tiến hành phân công công tác ngay trong không gian phòng tắm đầy riêng tư bí mật như thế?! Hắn còn tưởng rằng anh ta là nhà thông thái chỉ làm những chuyện thông thái. Thôi đi, dù sao cũng liền nhịn anh ta ba tuần.
Hai giờ sau, Trần Cận nhận được tư liệu giới thiệu Ngô Cung: 45 tuổi, nắm chắc cơ mật về hoạt động của giới cờ bạc Hongkong và các thông tin thương mại, cũng rất quen thuộc giao dịch ngầm trên internet, do đó thiết lập mối quan hệ với người này sẽ tạo ảnh hưởng trực tiếp đến hiệu suất cuộc truy lùng.
Ngày hôm sau, quả nhiên Lý Thăng theo chỉ thị mang đến các đầu báo quan trọng nhất Hongkong, phủ kín mặt bàn trong phòng khách. Trần Cận rút ra một tờ, cười đến lệch cả miệng.
"M*, tất cả từng này tờ anh đều mua!"
Lý Thăng nhức đầu: "Lão Đại, tôi sợ bỏ sót, không chọn, mua hết toàn bộ sẽ an toàn hơn."
"Tốt lắm, đi đi."
"Lão Đại." Đại Lý nhỏ giọng hỏi, "Nhân viên quan trọng này dễ ứng phó sao?"
"Làm đi đã, trước mắt còn khó mà nói."
"Ngài cẩn thận, cần gì thì cứ việc nói với tôi một tiếng, tôi lo liệu."
Đúng lúc này, Andre Fiennes mở cửa phòng ngủ đi ra, nhìn đến đống báo chí cũng sửng sốt, Lý Thăng chạy nhanh trốn mất.
Trần Cận cố ý cầm đầu báo mình vừa rút ra đưa về phía Fiennes: "Tờ này tuyệt đối có sức ảnh hưởng lớn. " Trang bìa là hình một cô gái hở ra nửa bộ ngực, bày ra một tư thế khá hấp dẫn.
"Có khi sẽ cần." Đối phương cười khẽ một chút, ôn hoà cầm lên hai tờ tài chính và kinh tế, bước đi thong thả đến bên bàn ăn đã cũ, chuẩn bị ăn một bữa sáng với cách thức đạt loại tiêu chuẩn. (= bánh mỳ hai lát + trứng ốp la hai quả + cà phê một tách + báo sáng một...hai tờ???)
"Hôm nay chúng ta làm gì?"
"Phân tích tài liệu, sắp xếp nhân viên."
Một vị đại nhân với những ý tưởng thiếu sức sáng tạo. Nhưng vì làm người bảo vệ, lần đầu tiên tạm rời cương vị công tác, tay chân hắn có chút không quen, cho nên, Trần Cận quyết định bình tĩnh vượt qua một ngày buồn bực này. Bất quá cũng ngay trong một ngày này, hắn phát hiện Fiennes là một cao thủ vi tính, trong một buổi chiều xâm nhập hệ thống nội bộ của rất nhiều xí nghiệp, hơn nữa còn thu hoạch được cả tư liệu về khách hàng của ngân hàng Wachovia của Hongkong, thật là có chút tài năng.
"Người phụ nữ này rất khả nghi, chúng ta đang cần điều tra cô ta, San Lệ Tô, người Mỹ gốc Hoa, chuyên tham gia mua bán ở chợ đen."
Trần Cận tựa qua bên đó, hai tay đặt trên lưng ghế của Fiennes, nhìn về phía màn hình: "Ở thời kỳ mẫn cảm cô ta còn có bản ghi chép về hai lượt giao dịch."
"Tiền được chia thành 6 lần gửi, thực cẩn thận."
"Dường như cô ta đang nóng lòng ra tay, hẳn là tìm người mua thứ hai."
"Gần đây có bốn lượt chuyển nhập tài khoản, trong đó có hai lượt được bảo vệ bằng chương trình mã hóa bậc cao, giải mã không phải là chuyện dễ dàng, có thể cần hacker giúp đỡ." Phải tìm được nguồn cung cấp và nguồn tiêu thụ của người phụ nữ này mới có thể biết rõ nơi cất giữ châu báu.
"Chẳng lẽ ngài không được tính là một tay chuyên nghiệp? "
Tắt màn hình, Fiennes xoay người nhìn Trần Cận: "Kế tiếp, cậu sẽ phát hiện rốt cuộc có bao nhiêu tay chuyên nghiệp đang đợi xem trò đùa của chúng ta."
"Tôi nghĩ rằng ngài có nắm chắc 100%."
"Không có việc nào có thể nắm chắc 100%."
"Ngài muốn nói rằng, cần có thêm một sự tiếp tay nho nhỏ để đạt đến một nửa thành công?"
Fiennes lại một lần nữa cự tuyệt trả lời vấn đề mấu chốt: "Ngày mai lúc gặp Ngô Cung, cố gắng đừng cho hắn chú ý tới cậu, hắn là người đặc biệt cẩn thận, nhưng cũng rất thực dụng."
Hắn uể oải đáp, chốt lại vấn đề: "Tốt ── tôi cố gắng hết sức."
_________________
Chương nì thiệt là dài TT^TT. Dài không thua gì mỗi part của Lộ Nhân.
Cái chương này là chương khó hiểu nhất trong 5 chương đã làm, ta phải lục tung mọi loại từ điển tiếng Trung, Gu gồ trans, Bing trans, QT cùng... trí tưởng tượng để hiểu được Hiểu tỷ muốn nói cái gì. TT^TT
Trong truyện này Hiểu tỷ dùng cấu trúc đảo này với mật độ dày đặc, nhất là đảo các định ngữ và bổ ngữ lên trước, mà nhiều khi trong một câu tỷ ấy không chỉ sử dụng có một định ngữ... TT^TT. Nhưng một phần là ta thích, một phần là ta không muốn thay đổi giọng văn của Hiểu tỷ nên có thể không xoay nó xuôi lại thì ta vẫn edit theo đúng cấu trúc đảo. Các nàng chịu khó vậy... Vậy thui, ta đi ngủ. Bùn ngủ quá à...
P/s: Mai không có Hào Môn đâu nhé, mai nếu có làm thì ta sẽ làm Huyết liên. Các nàng nhớ ghé qua ủng hộ nha... ^^
Mà lại tiện thì nói luôn, liên tiếp ba chương tiếp theo có đậu hủ (loại vừa mặn vừa nóng bỏng lưỡi) để các nàng ăn à! ^^
Mà lại tiện thì nói luôn, liên tiếp ba chương tiếp theo có đậu hủ (loại vừa mặn vừa nóng bỏng lưỡi) để các nàng ăn à! ^^
ui. tớ thix bộ này lâu lém rùi mà vẫn chưa thấy ai edit may mà hum nay cũng tìm đc 1 người. hehehehe.ths bạn nhìu nhé
Trả lờiXóaCó gì đâu nàng, ta cũng thích nên edit mọi người đọc cùng zới ta vậy mà!^^
Trả lờiXóahehehe!!!!!!!!!!! có người edit hào môn là ta vui lắm lắm luôn, cố lên nhé nàng!!!!
Trả lờiXóa^_^ vừa bên VNS thấy nàng intro ta nhảy qua , tính down bộ nì về sau khi coi xung động ,nhưng đã có nàng edit thì ta đây ủng hộ hết mình , mắc công khỏi nhai Raw cho nó mịt ^o^ ủng hộ nàng nhá
Trả lờiXóaUk! Ủng hộ là phải com nha!^^
Trả lờiXóaLại nói Xung động, tình cảm của hai anh Dương - Thạc rất sâu sắc, ấn tượng, ta rất rất thích.Hai anh ý lại ngang sức ngang tài, đúng là hỗ công. So với họ, tình cảm của Fiennes và Trần Cận ngọt dịu hơn, tươi mát hơn, vì Trần Cận tính tình mạnh mẽ, tinh tế nhưng rất bắng nhắng, hồn nhiên, còn anh Diệm nhà ta thì quá là trải đời rùi, nên rất ôn nhu và trầm tĩnh trong tình cảm.
Mỗi người mỗi vẻ, cảm giác của ta về cặp này là đáng yêu!^^ (Hứng lên lảm nhảm)
He he, là anh em sinh đôi mà A Thạc và tiểu Cận khác nhau một trời một vực nha. A Thạc thật thâm trầm và chảnh còn tiểu Cận nhà ta thật bắng nhắng, thật đỏng đảnh và… thật cute .
Trả lờiXóaĐọc cái đoạn bồn tắm ở chương trước mà chết cười, anh đúng là tự kỷ siêu cấp luôn. Ta cứ tưởng tượng tiểu Cận ngồi trong bồn tắm soi mình dưới nước và tự mãn “thế gian ai đẹp được dường như ta!” (nhớ là câu cảm thán nha, hem phải câu hỏi đâu) mà … khoái ghê. Mà như thế anh công cũng dễ chiều cơ. Sau này giận dỗi gì cứ mua các thiết bị thật “xịn” mà trang hoàng cho bồn tắm nhà ẻm là ok hết.
Mà tiểu Cận cũng …thiệt là ngây thơ. Khi đọc Xung động có cảm giác thật hồi hộp khi theo dõi màn giằng co giữa Thạc Thạc – Dương Dương. Cảm giác đôi này luôn biết mình biết ta, biết “cái chêt” sẽ đến như thế nào nhưng vẫn cứ giằng co vì tự tôn của bản than. Còn tiểu Cận …chắc chắn là không biết mình biết ta tí tì ti nào rùi, cho nên ta rất chi là mong chờ “cái chết” của ẻm sẽ … “thật bất ngờ và thật tình cơ” như thế nào. Cứ tưởng tượng đến cảnh đó là … lòng ta nó lại “xốn xang” ghê (he he he).
Kết luận lại là:
1. Thank you again
2. Đi edit tiếp đi, nhanh lên! *gõ cửa cốc cốc cốc*
Ô hô hô, nàng hiểu tiểu Cận Cận ghê cơ! Sau này sẽ còn nhiều dịp để nàng thấy ảnh siêu cấp tự kỷ về nhan sắc và phẩm chất của ảnh!Ta đọc mà có cảm giác dây thần kinh xấu hổ của ảnh tê liệt mất tiêu rùi!(mà có loại dây thần kinh này không nhở???)
Trả lờiXóaDo rất ư là không biết mình biết người nên ẻm đã bị Fi đại ca cho chết rất bất ngờ và tình cờ ở ngay...chương sau, liên tiếp 3 chương! ^^ Chưa "chết" hẳn, nhưng mờ ...bị mần hết trơn rùi!^^ Lại còn ngay thơ con gà tơ, kiểu chết mà vĩnh viễn không bít vì sao mình lại chết! Công nhận là anh Fi ảnh cũng độc thiệt!
Kết luận là:
Cứ bình tĩnh mà hồi hộp đi nàng!^^ Ô hô hô hô... *cười khả ố*
oi troi dat oi.tui di tim cai hom com cua ba met gan chet.ngay nao vao cung com vaiu dong. nhung nhin lai chang thay ten minh dau.hix.hy vong lan nay thabnh cong.tui theo ca 3 truyen cua ba.truyen nao cung hay.dung bo nua chung nhe.hix dau tim lam.cam on nhieu ha
Trả lờiXóaLần này nàng thành công rùi đây nè!^^ Dưới mỗi post đều có hòm com mà nàng, nhưng nàng com rùi phải chọn hồ sơ trong mục "Nhận xét với tư cách" rồi mới "Đăng nhận xét", com sẽ hiện lên ngay lập tức cho nàng biết là mình đã thành công hay chưa mà!Iu nhìu!
Trả lờiXóaP/s: Ta không drop đâu, yên tâm nha nàng!^^
mí chương đầu chưa có j toàn bàn chuyện làm ăn hại ta nhứk cả đầu=.=
Trả lờiXóaA Cận ngày càng ra dáng 1 tiểu thụ nga~ chưa j màk tạ lỗi trước với chồng ùi
chương nì dài wá, nàng edit thật vất vả
fighting!!!=))
@ Danie: Thank nàng nhìu nhìu nha, hun nàng nha, vì đã thông cảm với ta! *Hun hun*
Trả lờiXóaBộ nì không có nhìu xôi thịt đâu nàng à, nhưng được cái mấy màn đậu hủ cũng nóng sốt! ^^ Tình cảm của hai anh phát triển rất nhẹ nhàng, ngọt ngào và đẹp đẽ. Tiện đậy ta cũng spoil lun, anh Fi ảnh để ý anh Cận từ lâu rùi, lần này là ảnh cố ý "mượn công làm tư", nên các nàng đọc thì để ý một chút hành vi, lời nói của anh Fi mới thấy thú vị!^^
ôi em cute wá cơ *lăn lăn* càng đọc càng thấy yêu hà. Ta thik đoạn em đưa báo cho anh nhất. Tiếc là em ko biết ngực nở đến đâu cũng ko hấp dẫn anh đc bằng màn nhà tắm của em đâu. Chắc nhá xong mấy chương nhà nàng phải bay đi đọc thử xung động coi sao cái.
Trả lờiXóaBlack dragon