17/1/11

Hào Môn Diễm - Chương 7

         Thực ra cả hai cũng chưa có động tác gì tiếp theo, chỉ bình tĩnh nhìn nhau. Hơi nước lãng đãng trước mắt Trần Cận, nhìn có chút mờ ảo, vòi hoa sen vẫn còn phát ra âm thanh lạch cạch khe khẽ trên nên đất, hai cơ thể nam tính cùng đẹp mê người ướt đầm trong nước, xung quanh hơi nước bốc lên, càng làm nổi bật vẻ dã tính hấp dẫn dị thường, bầu không khí nhất thời ám muội đến nghẹt thở.

            Trần Cận ho khan một tiếng, tránh đi ánh mắt của người đối diện mình, Fiennes cũng thoáng cúi đầu, nhắm mắt lại hưởng thụ hơi nước ấm nóng, trong một lúc, chỉ có tiếng nước khe khẽ cùng tiếng hô hấp âm thầm hồi hộp căng thẳng.

            Lúc này, ý nghĩ duy nhất trong đầu Trần Cận chính là: mình “xong” rồi!...

            Chẳng lẽ đây không phải là một kiểu chờ chết? Hắn vẫn biết nói và làm là hai chuyện khác xa nhau, nói bao giờ cũng dễ hơn làm, vì thế lúc này hắn cần phải tập trung cao độ vào mục tiêu chính là "nhập vai" mới đúng. Lạy Chúa tôi, cái chân lý đơn giản đó thật là khủng khiếp!

            Trần Cận bất thình lình bật người đứng dậy, nước văng tung tóe, dường như không hề ý thức được rằng mình đang ngăn cản tầm mắt của người khác.

           "Ha ha~~...Tôi biết hiện tại nói lời này có chút không phải, nhưng tôi lại không thể không nói: Thật sự không có phương án giải quyết nào tốt hơn sao? Nếu Con rết* dùng băng ghi hình để uy hiếp chúng ta, vậy chúng ta phải giải quyết chuyện đó thế nào? " (* Ngô Cung)

            "Hắn có nhược điểm nằm trong tay Hào Môn, đồng thời cũng rất kiêng kị tôi, lần này chúng ta nhún nhường một chút cũng là để cho hắn được yên tâm, đối với việc chúng ta đột nhập cũng được bảo đảm an toàn. " Fiennes tỏ ra thản nhiên không lo lắng gì "Kỳ thật, làm bộ thôi là được ── "

            Nghe xong câu cuối cùng, "có người" ánh mắt lập tức phát kim quang: "Không cần làm thật sự?"

            “Làm cho giống là được."

            "Vậy không thành vấn đề." Trần Cận vỗ ngực làm như mình sắp trở thành nam diễn viên được đề cử cho giải Oscar , "Tôi biết ngài chỉ có ba tuần, thời gian cấp bách, nếu để cho tổ chức biết chúng ta ngay cả việc nhỏ ấy đều làm không xong, chúng ta liền rất khó ăn nói . Phải chơi chiến thuật tâm lý, tôi hiểu." Dưới tình huống bất lợi như thế này mình còn có thể bình tĩnh phân tích vấn đề, mình đúng là người không đơn giản a, a ha ha~~

            "Vậy ── cậu đã chuẩn bị tốt ?" Fiennes nhẹ nhàng giơ tay lên, thể hiện tinh thần quốc tế hợp tác hữu ái. (hợp tác quốc tế mà phải làm cái dạng này?! =.=”)

            Hy sinh cái tôi cá nhân vì lợi ích tập thể....... Ánh mắt Trần Cận xoi mói người đàn ông trước mắt, thân hình tiêu chuẩn, ngũ quan đoan chính, phong thái tao nhã, uhm~, dù nhìn thế nào cũng không giống kẻ đáng khinh bỉ, mãn đầu óc có ý đồ xấu xa, thế là cảm xúc của hắn cũng dần dần bình phục lại, tuy rằng đối phương không phải mẫu đàn ông cơ bắp cuồn cuộn, nhưng nhìn ngang nhìn dọc thế nào hắn vẫn thấy thích hợp làm đối tượng để luyện tay đấm hơn là để làm tình.

            "Cậu có chắc chắn sẽ "nhập vai" được không đấy? " Trần Cận có cảm giác một mũi tên vừa xé gió bay ra, đánh trúng hồng tâm, không, phải nói là đánh trúng yếu điểm của hắn. Thì ra quý ngài Fiennes ở thời khắc mấu chốt cũng không cần lịch sự.

            Buồn rầu gãi gãi rồi lại túm chặt lấy tóc, Trần Cận ngồi trở lại bồn tắm lớn, dũng cảm đối mặt sự thật: "Tôi sợ lộ mất!"

            "Lại đây." Cuối cùng, lão đại của lão đại nhẹ giọng hạ lệnh, cũng ngoắc ngoắc ngón trỏ.

            Nhất thời Trần Cận có cảm giác ấn đường* của mình biến thành màu đen: "Ngài, muốn, làm, gì?" (* điểm trung tâm giữa hai đầu lông mày, tại đây có huyệt vị chữa chứng đau đầu -> Câu này ý nói Trần Cận đang choáng váng, căng thẳng cực độ)

            "Cậu cần thích ứng trước một chút." Fiennes giống như một người thày giáo tận tình hướng dẫn từng bước, "Đến đây, cậu chủ động một chút sẽ phát hiện kỳ thật có một số việc cũng không khó đến mức như mình vẫn tưởng." (Cáo già! Dụ dỗ!)

            "Nói như thế tôi còn phải cảm tạ ngài đã chỉ dạy?" Chủ động thì chủ động, lão tử ở trên giường luôn luôn là chủ động, nhưng nơi này là ...bồn tắm a, làm không đúng nơi đúng chỗ khó tránh khỏi ảnh hưởng đến việc phát huy bản lĩnh.

            Tình huống của họ lúc này là không trâu bắt chó đi cày, hắn cũng bất chấp tất cả, mạnh dạn tiến lên, thô lỗ dùng hai tay vịn lên thành bồn tắm lớn, hung hăng nhìn trừng trừng Fiennes, khoảng cách giữa hai người lúc này chỉ có 2cm.

            "Ánh mắt này của cậu là cái ánh mắt quỷ gì, người khác vừa nhìn là đã biết ngay cậu ........ không được. "

            "Cái gì gọi là không được? Chú ý dùng từ, ngài Fiennes!" Nói tới nói lui, ngài không cần tùy tiện chọc vào chỗ đau của đàn ông được không!

            "Ít nhất cậu cũng phải tỏ vẻ nhập vai một chút, diễn kịch cũng cần kỹ xảo"

            "OK, OK! Ngài dạy rất phải" Đầu tiên ── hắn hít sâu, nhắm chặt mắt lại, vỗ mạnh lên hai má, rồi mới lại chậm rãi mở mắt ra...

            Lão đại nhẹ giọng khen ngợi thành quả của hắn: "Có vẻ tốt hơn rồi đấy."

            Trần Cận dùng âm thanh còn nhẹ hơn đáp lại: "Như vậy, rồi sao nữa?"

            "Hôn tôi đi."

            "A!" Vừa tiếp xúc đến thực tế, hắn lập tức giãy ra, "Ai ai~~, hay là đi ra ngoài diễn tiếp đi, tôi sợ tôi phì cười ra mất, nghỉ ngơi dưỡng sức quan trọng hơn." Hẳn là hắn phải khóc lên mới đúng?

            Trần Cận cảm thấy làn nước quanh mình khẽ xao động, một bàn tay xa lạ nhưng ấm áp ẩm ướt đặt lên sau gáy hắn, chậm rãi ve vuốt........ rồi hắn mới phát hiện ra một luồng hơi nóng vô thanh vô tức phả vào trên cổ, mang theo sự  khiêu khích mềm nhẹ nhưng cũng đủ rạo rực, bỗng nhiên, có một vật gì đó mềm mềm dịu dàng luồn vào trong lỗ tai, Trần Cận không khỏi rùng mình một cái, nổi da gà. 

            Đèn đỏ! Va phải đá ngầm! Cảnh báo aaaaaaaaaaaaaa ── 

            Hắn bỗng mẫn cảm đến đáng ngạc nhiên, tiếp theo lại nhanh chóng bị đối phương ôm chặt vào lòng, thân thể hai người hoàn toàn dính sát vào nhau mang đến một cảm giác vừa áp bách lại vừa trấn an khác thường, khiến hắn lần đầu tiên có được một thể nghiệm kép đầy mãnh liệt. 

            "Hey hey........ Chúng ta đã nói chạm đến là dừng mà." Trần Cận thấp giọng kháng nghị, lúc ấy thật ra hắn cũng có chút dao động, hai tay cứng ngắc ở giữa không trung, "Loại việc như thế này ít luyện tập là tốt nhất, đối với dạ dày cùng trái tim đều........ Không tốt lắm."

            Fiennes cười khẽ, hết sức "tâm lý" mà buông hắn ra, Trần Cận nhanh chóng đứng dậy bước ra khỏi bồn tắm lớn, mặc áo khoác tắm, rồi bỗng nhiên xoay người lại tuyên bố: "Được rồi, không cần lãng phí thời gian , đến đây đi." Một tư thái "lợn chết không sợ nước sôi nóng".

            "Cậu đã biết phải làm những gì?" Fiennes cũng bước ra khỏi bồn tắm lớn, bình tĩnh tuyên bố, "Đi ra ngoài rồi, cậu ôm lấy tôi từ phía sau, vờ như khiêu khích tôi, rồi mới lên giường, hai phút sau, tắt đèn, xong việc."

            Diễn viên chính đột nhiên có chút mất bình tĩnh, phất phất tay, gật đầu quyết định: "Cũng không phải là làm thật, sao phải nói rõ ràng như vậy a, tranh thủ một chút là được rồi?"

            Fiennes tùy ý quấn lên hông một chiếc khăn tấm màu trắng, cho chiến hữu một cái nhìn cổ vũ rồi đi trước, mở cửa bước vào chiến khu.

            Trần Cận một mình đứng tại chỗ, lồng ngực nháy mắt như nổi trống ầm ầm, rồi hắn mới đột nhiên nghĩ đến Trần Thạc, tên nhóc kia cùng cái gã Trịnh Diệu Dương đã làm thế nào.......... Hắn trái lo phải nghĩ đều không rõ, đều là đàn ông, có cái gì thích được a, nào có gây kích thích bằng mấy cô em xinh đẹp? Hô~, hôm nay hắn đã rơi vào tính thế vô cùng nguy hiểm, nhưng cấp bậc của đối phuwong còn cao hơn mình, hắn cũng không tính chịu nhiều thiệt thòi, người ta còn không sợ, chính mình có lý do gì phải sợ.

            "Ai! Mặc kệ nó!" Đi thôi a ──

            Ngọn đèn trong phòng ngủ cũng chẳng sáng sủa gì, mờ ảo, còn có một vẻ ấm cúng mơ màng. Trần Cận đi lên hai, ba bước, đầu óc cơ bản chưa kịp nghĩ gì đã giơ hai tay đi ôm trọn lấy tấm lưng trần cùng bả vai của Fiennes, làn da của đối phương rực nóng làm người khác mê muội, thiếu chút nữa hắn giật mình sợ hãi mà buông tay, nhưng cuối cùng phần lý trí nói cho hắn biết ── ôm chặt, phải ôm chặt!

            Chỉ có tiếng hô hấp, cũng chỉ có thể hô hấp. Vở diễn đã mở màn, không còn ...... nói dừng được nữa.

            Fiennes cũng không xoay người lại, mà là chậm rãi đem ly Whiskey trong tay một hơi cạn sạch, rồi mới nghiêng người về phía Trần Cận, làn môi khẽ cong lên một nét cười, gương mặt nghiêng đi đặt ngang bên môi Trần Cận đứng phía sau lưng, hết thảy ở anh đều toát ra một sức hấp dẫn không thể kháng cự. Đầu lưỡi cùng đầu lưỡi chạm nhau, sự lạnh lẽo của nước đá kích thích xúc giác, trong khi Trần cận còn đang mê mờ, Fiennes đã đem viên đá trong miệng mình luồn vào trong miệng Trần Cận, Trần Cận run nhè nhẹ, cực lực kềm chế những phản xạ quái dị có thể sẽ xảy ra. 
            Những giọt nước đọng trên thân thể cả hai người còn chưa khô, lồng ngực rộng cùng tấm lưng săn chắc cường tráng cùng ép lên nhau, một cảm giác bí ẩn mà cuồng nhiệt chậm rãi tràn ra khiến cho cả hai cùng giống như thật sự bị chìm đắm.

            Nếu trước đây chưa từng có một cái hôn nào có thể khiến Trần Cận vừa vội vã vừa bối rối, toàn bộ sự tỉnh táo chết bất đắc kỳ tử, vậy thì nụ hôn này chính là lần đầu tiên. Những kỹ năng cơ bản nhất khi hôn hắn đều đã quên, chỉ biết nồng nàn đến hít thở không thông, mặt mày xây xẩm, dạ dày quặn lên, có thể nói là thê thảm.
           
            A, đầu lưỡi phải đứt ra mất...

            Thật vất vả, viên đá trong miệnghắn  mới hòa tan, tạm thời có một phút nghỉ ngơi, Trần Cận chủ động ghé đến gần bên tai của Fiennes, tìm cơ hội bàn bạc: "Chúng ta......... Có thân thiết đến như thế sao?"

            "Kỹ thuật hôn của cậu không tồi."

            "Quá khen, trao đổi học tập lẫn nhau, có điều không cần đi xa như vậy."

            "Cậu kéo tôi lên trên giường, hay là tôi ôm cậu lên?"

            "Cũng không thể ....... cùng làm? Một mình tôi khó có thể bảo đảm sẽ không có sai lầm."

            Bọn họ sử dụng rất đúng phương thức để trò chuyện, người bên ngoài xem ra chỉ như họ đang thủ thỉ bên tai, tình tứ còn hơn thiên ngôn vạn ngữ.

            Hai người diễn thêm một màn bạo lực xong, song song ngã lên trên giường, xuất hiện tiếp theo chính là một màn đánh nhau kịch liệt, anh cởi áo khoác tắm của tôi, tôi liền giật khăn tắm của anh! Khi hắn phát hiện Fiennes hết sức thành thạo ôm mình vào lòng, muốn so đo cũng bị tên đó mạnh mẽ áp chế, Trần Cận bắt đầu biết cơ hội sống của mình không lớn .

            "Ngài sờ nơi nào đó!!!" Nơi đó là mông, thực mẫn cảm, lão đại, ngài làm ơn đừng lộn xộn được không?!

            "Tôi còn tưởng cậu bị lãnh cảm." Có người cũng nhân cơ hội nói câu vui đùa.

            "Ngài chú ý một chút, đừng hại tôi nửa đời sau không “lên” nổi." Người -nào-đó phát ra cảnh cáo nghiêm chỉnh, biểu tình thực rất nghiêm túc, bất quá ở trên giường tạm thời không thích hợp.

            "Kỹ thuật của tôi còn chưa đến mức cao minh như thế." Fiennes vừa dứt lời, đã bị Trần Cận bật xoay lại, chồm lên trên người.

            "Bây giờ thì làm gì tiếp đây?"

            "Bình thường cậu sẽ làm gì tiếp?"

           Đầu vùi vào hõm vai người ta, có người hung tợn trả lời: "Ngài là đàn ông!"

            "Cảm ơn đã nhắc nhở."

            "Đối với loại tình huống này tôi cũng không rành lắm." (chính xác là chẳng biết gì! =.=)

            "Vậy giao cho tôi......."

            Đầu hắn bị ghì xuống, một trận tiến công mãnh liệt, lưỡi Fiennes uyển chuyển men theo đường cong duyên dáng trên cổ Trần Cận mà đi xuống, ở chỗ hầu kết đảo quanh âu yếm không ngừng, rồi mới thật mạnh mút vào một cái, khiến anh chàng gợi cảm Trần Cận hoảng sợ thốt lên: "A, sẽ chết người!" 

            Lại một lần xoay chuyển hoán đổi vị trí, lưng Trần Cận lại dính lên giường, hắn muốn tỏ ra tự nhiên một chút, thế nhưng lồng ngực lại hô hấp quá dồn dập cuống quýt phập phồng, rồi chuyện kinh thiên động địa đã xảy ra ──

            Chết tiệt Fiennes ép sát cơ thể xuống, làm cho một bộ - phận - muốn - chết của tên đó ma sát lên chỗ - nào - đó của hắn, như sinh ra điện, tuy hắn không phải không muốn trả đũa, thế nhưng trần truồng như thế này mà cùng người ở trên giường đánh lộn, vẫn cần có dũng khí và quyết tâm,  làm lão đại không dễ dàng a, tùy thời còn phải vô duyên vô cớ như thế mà động võ........

            Fiennes dùng tay kéo mạnh một cái, cả tấm chăn lớn đều trùm lên, bao trọn lấy hai người, bầu không khí trở nên an toàn hơn rất nhiều.

            Cho tới bây giờ Trần Cận chưa từng tiếp cận một người đàn ông nào gần gũi đến như vậy, bằng một phương thức như vậy: hạ thân kề sát, "súng" muốn phát hỏa. Phút chốc, Trần Cận đã cảm giác được đột biến phát sinh, đối phương.........có phản ứng , là đàn ông ai cũng biết chuyện này nói lên cái gì. Thứ - nóng - bỏng -gì - đó cứ như vậy thong thả mà có tiết tấu mài mòn ý chí của cả hai, chỉ chạm lên nhau thôi thần kinh cũng sắp phải đứt đoạn , dường như đụng phải cái ngòi nổ vốn không nên đụng tới.

            Cánh tay, bả vai, ngực, đùi........ tất cả đều lan tràn thứ rung động mãnh liệt ấy, Trần Cận ngẩng đầu, chạm đến ánh mắt tràn ngập tình dục của Fiennes, chuyên chú đến mức dường như muốn ăn sạch hắn, ngay tại một giây thất thần ấy, Trần Cận lại phát hiện mình không tự chủ được mà "ngóc" dậy, thật sự phải to chuyện...

            "Chạm đến...... thì dừng." Tránh đi vẻ mặt tràn đầy sự hưởng thụ của đối phương, hắn quyết định trấn tĩnh lại, khống chế hành vi nguy hiểm của mình "Diễn xong chưa?" Mồ hôi của hai người đã sắp rơi xuống đầm đìa, cơ thể đầy khó chịu.

            "Được rồi, tốt lắm..." Fiennes ôm hắn lăn nửa vòng, chạm được công tắc đèn, tắt đèn đi, đổi lấy một màn tối đen yên lặng.

            "Ngài muốn làm gì......" Trần Cận nghĩ muốn giãy giụa đi ra ngoài, cổ tay lại bị nắm chặt.

            "Từ từ....... Chờ thêm một chút nữa..."
            >>>>>
            Ô hô hô hô, ta là ta nghỉ tay, nghỉ tay đi ăn cơm nào... ^^

21 nhận xét:

  1. thanks
    cái màn đóng kịch này thật kích thích
    bạn Cẩn thật ngây thơ cứ nghĩ tốt cho người ta thui

    Trả lờiXóa
  2. Ô, hôm nay đón khách mới nè! ^^ Lần đầu tiên gặp, cảm ơn nàng đã com! Anh Cận nì ảnh ngây thơ cũng là vì anh Fi quá cáo! ^^ Nhưng thế mới vui! ^^

    Trả lờiXóa
  3. uầy ơi, sao trên đời này lại có người ngây thơ như anh Cận chứ, đây có phải là kế hoạch bẻ thằng thành cong không?

    Trả lờiXóa
  4. kiss ùi^^
    tội ngịp A Cận, cứ mãi nhắc đi nhắc lại 1 câu: "Chạm đến thì dừng"
    hắc hắc
    anh rơi vào tay con cáo goỳ ở đó màk dừng lại=))

    Trả lờiXóa
  5. Phải nói là chương này cực kỳ tinh tế, không xôi thịt ồn ào nhưng đầy căng thẳng. Cận Cận đang từng bước chuyển hóa từ thẳng thành cong :)))) Có những ngập ngừng, có những ngạc nhiên, nhưng ta tin Cận Cận chủ yếu vẫn là người hành động theo bản năng, ẻm thích thì sẽ là thích, không thì sẽ là không nên chắc sẽ không có cái kiểu dằn vặt xót thương “đời trai” đâu. Nhưng mà, thế ta mới thích :)))
    Mà nàng tâm lý thật cơ, post liền chương mới, hôm nay ta bận giờ lên, chủ yếu lượn qua cho đỡ nhớ chứ không hi vọng gì, vậy mà lại có hàng nha.
    P/S: Hồi trước ta mua một hòn đá phong thủy nếu có thể ta cũng muốn tặng nàng một hòn để…nàng luyện tay, edit cho nhanh :D (tác dụng phụ của đá phong thủy :))

    Trả lờiXóa
  6. A Canm dung la Nai that.ta cam thay Anh cu nhu bi lua dep ay.thoi,tu giay phut ay anh da bi Be Cong that rui.chao ban,minh lai ghe tham ban day.chuc ban 1 ngay vui

    Trả lờiXóa
  7. @ phamnhungkeke: 100% nàng nói đúng! Ảnh bẻ...bẻ...bẻ mãi rùi thì anh Cận cũng cong (chứ không gãy), hô hô!^^

    @ Danie: "Chạm đến thì dừng" là thần chú hộ mệnh của ảnh mà! Nhưng mờ về sau tụng mãi không có hiệu quả, vẫn là nắm đấm của ảnh hiệu quả hơn! Ô hô hô hô!

    @ phudulukhach: quái, sao nàng hiểu Cận Cận thế nhỉ, có thật nàng chưa đọc bộ này không đấy? Đoán trúng cứ như tác giả! ^^
    P/s: Giờ ta mới biết đá phong thủy còn có cái tác dụng đó đó! ^^

    @ Ningca: Anh Cận anh tinh ranh với ai ấy, ta có cảm giác ảnh cứ đứng trước mặt anh Fi là Nai không tưởng được!Nói gì cũng tin, dụ gì cũng nghe, mắng sướng chửi sướng rồi vẫn chịu thiệt... Ài, mà ta cũng bái phục tài diễn xuất của Fi đại ca, ảnh mờ đổi nghề chắc đoạt giải Osca cái roẹt!
    Bây giờ là 0:26, ta cũng chúc nàng một ngày mới tốt lành!^^

    Trả lờiXóa
  8. Quá khen, quá khen, chắc tại nàng dịch chuẩn quá đấy mà nên ta mới thấm được chớ(he he). Ta chưa đọc thật đó, ta đợi bản edit của nàng đọc cho nó mượt.
    _Phudulukhach_

    Trả lờiXóa
  9. @ phudulukhach: Ô hô hô hô, ta nói không sai mà, nàng quả là có con mắt tinh đời, ô hô hô hô *Khả ố*

    Trả lờiXóa
  10. cho mình xinh pass chương 7 "hào môn diễm được ko?
    mail củamình :raina_poppy@yahoo.com

    Trả lờiXóa
  11. Nàng ui, ta không share pass, ở chương trước ta có gợi ý pass rùi đó, nàng chịu khó vòng qua Lộ nhân nhé, ta đảm bảo nó rất dễ tìm, chỉ nằm trong 10 part đầu thôi. (10 part chứ không phải 10 chương đâu nhé! ^^ Bộ này 1 chương dài mấy chục trang word nên ta chia thành nhiều part)

    Trả lờiXóa
  12. Ta cũng muốn pass, ta đi tìm đây

    Trả lờiXóa
  13. Hú hú, ta tìm được rồi nè. he he he.

    Ta cũng thích ăn thứ nè, pass của nàng làm ta thèm ăn quá. Há há há

    Trả lờiXóa
  14. Ép lấy nước, bỏ đá vô, oa... *Nước miếng ròng ròng* Nàng tìm được pass nhanh ghê, mất có 6 phút à! TT^TT, Hay là ta tìm cái pass nào khó nhằn hơn a??? ^o^

    Trả lờiXóa
  15. tớ bấm mãi vào show encrypted mà chả có cái quái j hiện ra cả T_T

    Trả lờiXóa
  16. hoa lac oi la hoa lac...
    nhan vo cai show roi muk ko co ra...
    lam dj kiem pass nhu ko ha
    huhuhuhu

    Trả lờiXóa
  17. Ta gỡ pass rồi đó nàng! ^-^ Chúc nàng ngon miệng nha!

    Trả lờiXóa
  18. Mà nàng chú thích cho ta cái nick name của nàng được không? ^-^. Chào mừng tới thăm nhà ta!

    Trả lờiXóa
  19. nikname minh la rin.....minh bi mu tit ve web nen ko bit lam sao de dk tai khoan nen chi bit de lai tin nhan kieu nac danh thoi....

    cam on nang da thao cai pass...

    Trả lờiXóa
  20. @ Rin: ^-^ Không sao đâu nàng, nàng chú thích nick name của nàng phía dưới comment giùm ta là được rùi! ^^

    Trả lờiXóa
  21. cái màn giả xxx này thật 3 trấm. Anh Fi mà dừng đc thì ta phải bội phục khả năng nhẫn của anh rồi.
    Black dragon

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment