9/1/11

Huyết liên

Lời nói đầu:
 
+ Mỗi người đều có phương pháp edit riêng, tớ cũng vậy. Chúng ta đều biết từ Hán - Việt là loại từ chiếm đại bộ phận trong số vốn từ mượn của tiếng Việt, là một bộ phận quan trọng của tiếng Việt. Do đó, tớ không chủ trương đổi tất cả các từ Hán - Việt thành thuần Việt, đó là quan điểm cá nhân chứ không phải tớ không biết đổi hay lười đổi. Về tên nhân vật, tớ lấy nguồn từ Raw + Google+ Bing, và lấy kết quả sớm nhất tìm được.
+ Hãy sử dụng mật khẩu (password) để đọc khi bạn bắt gặp dòng chữ "Phần văn bản này đã được bảo vệ bằng mật khẩu". Click vào đây để xem gợi ý.


Đệ nhất chương 
       "Van ngươi, tha mạng cho ta, ngươi muốn cái gì ta đều cho ngươi, ngươi đòi tiền, hay là..." Nhìn cái loại đớn hèn trước mắt thật sự là vũ nhục hai mắt của mình. " Van cầu ngươi, tha ta đi, kiếp sau làm trâu làm ngựa đều được."  Nam tử mặc âu phục quỳ gối xuống trước mặt một người, trong đêm tối hai mắt người ấy ánh lên sắc bén, rọi xuống người đang ở trước mắt mình cầu xin tha cho hắn.

        Nam nhân giơ súng, không động đậy, lạnh lùng nhìn kẻ quỳ xuống xin tha mạng trước mắt " Kiếp sau làm người của ta, phải không?"

       " Đúng đúng đúng, cầu ngươi tha ta đi" Hắn cầm lấy góc áo của người có khí thế cường đại trước mắt, đau khổ cầu xin.

       " Tốt, kiếp sau đi!"

       " Phanh"  một tiếng súng vang lên cắt qua đêm tối.

         Hai tròng mắt như máu, nam nhân được xưng tụng là Atula, tối nay không bình thường như mọi khi. Người cuối cùng của kiếp này lại là một kẻ khiến mình chán ghét tới cực điểm, xem ra lúc sinh ra đã là một bi kịch, lúc sắp chết cũng là một sự mỉa mai.
      
       " Đến đây, Lí Lăng"
       Thị huyết nam nhân (=kẻ khát máu) từ địa ngục trở về lẳng lặng châm thuốc, nhìn ra ngoài cửa sổ. Nhà nhà đã lên đèn, không gian tỏa ra một vẻ bình lặng mà xa xăm, nó sẽ không thuộc về hắn, một kẻ đã hai tay nhuộm máu.
       “Ta đoán được chủ nhân nhất định sẽ ra tay với ta, có điều hắn thực sự xem trọng ta hơn ta nghĩ, phái đến đây người đường đường là tâm phúc bên cạnh hắn để chấm dứt mạng sống cho ta.”

       " A Tu, ngươi không hối hận?"

        " Hối hận? Ngay từ ngày đầu tiên khi ta bước vào tổ chức  đã không còn đường lui.  Chủ nhân cũng thực là nhân từ, cho ta được chết ở trong tay ngươi. Bất quá, ta thật sự hối hận, hối hận đã không đem những sỉ nhục ta phải chịu trả lại cho ngươi.”
        Tàn thuốc lập lòe, khói trắng mỏng manh chầm chậm tỏa ra, tại đây, trong một tòa nhà bỏ hoang, điếu thuốc vẫn lập lòe, không tắt...
       ___
         La Tu, sát thủ số một trong giới Mafia chết vì bị bắn, do báo thù hay vì nguyên nhân gì khác vẫn chưa rõ, trước mắt cảnh sát đang tiếp tục điều tra.  
       ___

       Thần trí mơ màng, đầu đau quá...
       Một tiểu nam hài sắc mặt nhợt nhạt chầm chậm mở mắt. Màu trắng, bệnh viện ư? Còn chưa chết ư? Xem ra tổ chức còn muốn lưu lại cho mình một cái mạng. Muốn mở to mắt mới phát hiện ra mí mắt nặng như chì, dù cố đến mấy cũng không sao cất lên nổi. Đúng lúc này, bên tai vang lên một tiếng khóc nức nở của phụ nữ, rất xa lạ, những bực bội trong lòng không ngăn được lại dâng lên. Sao không thể để cho ta yên một chút! Hắn cố gắng không để ý đến tiếng khóc bên tai.

        "Bảo bối, ngươi tỉnh rồi? Bác sĩ, bác sĩ, mau đến xem, tiểu Tu tỉnh rồi!"

     Trước mắt là một cô gái trẻ, có vẻ yếu ớt ôn nhu, rất tiều tụy, tóc hơi rối, hai mắt sưng húp giống như quả đào, làn da trắng nõn, môi anh đào run nhè nhẹ, chóp mũi tinh tế đỏ bừng, cả người thoạt nhìn hơi run run. Một con thỏ nhỏ!

        "Ngươi là ai?" Nam hài* (đứa trẻ nhỏ) cất tiếng hỏi.

       " Ta là mẹ của con a, bác sĩ, chuyện này là thế nào? Vì sao tiểu Tu không nhận ra ta? " Cô gái lo lắng nhìn về phía bác sĩ.

        " Tiểu Tu đã qua cơn nguy hiểm, lần này cậu bé sốt cao, thần kinh bị ảnh hưởng, nhất thời mất trí nhớ, không nguy hiểm đến tính mạng. Qua một thời gian nữa, cậu bé sẽ dần dần hồi phục."  Bác sĩ an ủi cô gái có gương mặt như tuyết.

        " Cảm ơn bác sĩ, ta hiểu rồi."

          Phát sốt?

       " Từ từ..." Hắn muốn giữ lấy bác sĩ, sao hắn lại phát sốt, vốn là hắn phải chết rồi mới đúng, vì sao trên người không thấy sự đau đớn của đạn bắn?

        Đột nhiên La Tu ngây ngẩn cả người, tay hắn, thật nhỏ, sao lại thế này, sao hắn lại nhỏ đi , hơn nữa, bản thân hắn sao còn có một bà mẹ?  Trời ạ, nói cho ta biết đây làchuyện gì? Chẳng lẽ là... xuyên không? Sẽ không thể nào giống như khoa học viễn tưởng như thế đi?  

        Người phụ nữ trẻ nắm lấy tay La Tu, ánh mắt đầy yêu thương nhìn hắn, thở dài nói: " Tiểu Tu, ta là mẹ của con, tên là La Thiến, con là La Tu, năm nay 6 tuổi, con bị cảm nên phát sốt. "

       " La Tu?" Ta nhìn nàng.

       " Ân, La Tu"

       Thật sự là sự trêu cợt của vận mệnh hay sao? Ta vẫn là La Tu, kiếp trước là La Tu, kiếp này cũng lại là La Tu. Ta nắm chặt tay xuống giường.

        " Tiểu Tu, còn thấy chỗ nào khó chịu ư? Bác sĩ... "

        " Không sao, không cần gọi thầy thuốc, mẹ!" La Tu chậm rãi nhìn nàng, tinh tế đánh giá nàng. Quên đi, sống lại liền sống lại, cho dù chỉ là phần hồn cũng thế .

       Chỉ là, hắn thật sự không rõ, ông trời đã muốn kết thúc sinh mạng của La Tu, vì sao còn để con người dính đầy máu ấy một lần nữa đối mặt với thế gian này, thiên thượng a, đôi khi ta thật không biết ngươi nhân từ hay độc ác.
       ____

       Thì ra mình là đứa con tư sinh, phụ thân là ai, mẫu thân không hề nhắc tới. Chỉ biết lúc La Thiến 19 tuổi, do một nguyên nhân ngoài ý muốn mà mang thai chủ nhân của thân xác này, cũng chính là La Tu đang nằm trên giường bệnh. Sau đó, người phụ nữ tên La Thiến này đã ngậm đắng nuốt cay một mình nuôi nấng La Tu đến bây giờ.

        Ngoài ra, do chủ nhân của cơ thể này là đứa con ngoài giá thú nên trước kia La Tu thường xuyên bị những đứa trẻ khác khinh rẻ. Có điều bây giờ đây “La Tu” sẽ không để cho người khác tùy tiện xúc phạm đến mình. Ai bảo hắn là Atula! Còn về La Thiến, nếu nàng đã là mẹ của hắn, như vậy cũng không ai có thể dộng đến nàng, hắn sẽ dùng cả đời này hiếu kính nàng, đơn giản do kiếp trước không biết đến thế nào là yêu, kiếp này hết thảy mọi thứ một lần nữa bắt đầu.

 

11 nhận xét:

  1. bạn ơi: 'kiếp trước là La tu' -> "Kiếp trước là Tu la'

    Trả lờiXóa
  2. Không nàng ạ, bé ấy kiếp trước cũng họ La, tên Tu, biệt danh là Atula (thần chiến tranh trong thần thoại Ấn Độ), sau này có một số rất ít lần biệt danh này được gọi tắt từ "Atula" thành "Tula", còn tên bé thì chính xác là La Tu.

    Trả lờiXóa
  3. ths nàng đã edit bộ này, ta sẽ theo chơn nàng ...
    phụ tử văn, tình yêu cụa ta ... ^^

    Trả lờiXóa
  4. phụ tử văn *mắt chớp chớp*
    tềnh iu, tềnh iu

    Trả lờiXóa
  5. Mới chương 1 mà thấy hay rùi nga~ E bắt đầu lại một cuộc đời mới aka bắt đầu hành trình phụ tử văn =))
    Ah nàng ơi mặc dù nàng edit tới quyển 3 rùi mà h ta mới vô tình tìm dc blog nàng để lết vào nhưng ta đọc xong vẫn like com bình thường. Mong là nàng ko thấy phiền và đừng giận nhé. ôm ôm nàng

    Trả lờiXóa
  6. Seo mình không nhấn được like vậy ta vote cũng vô phương

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nàng dùng di động để like à? Vì like bằng máy bàn vẫn ok. Nếu di động không like được, khi nào có máy bàn nàng like cho ta cũng được. ^^

      Xóa
  7. Tieu Tu du la atula thj van trong tinh trong nghja nha...ta thich pe ui...ma ta len bang dt nen chj co the comt ma ko like dc...n thong cum nha!!!

    Trả lờiXóa
  8. ta mới đọc truyện này nà nhưng nói thiệt đó giờ ta không muốn đọc truyện phụ tử văn bởi vì ta có chút không thiện cảm nhưng hôm nay ta đọc ké truyện này để xem lại mình còn phản cảm nữa hay không Yu ơi sorry nha vì đã nói thế.

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment