Lời nói đầu:
+ Mỗi người đều có phương pháp edit riêng, tớ cũng vậy. Chúng ta đều biết từ Hán - Việt là loại từ chiếm đại bộ phận trong số vốn từ mượn của tiếng Việt, bên cạnh đó, không phải tất cả các từ Hán Việt trong bản Raw/ CCP đều tìm được từ thuần Việt tương ứng, nếu cố đổi chỉ là gượng ép.
Do đó, tớ không chủ trương đổi tất cả các từ Hán - Việt thành thuần Việt, đó là quan điểm cá nhân chứ không phải tớ không biết đổi hay lười đổi.
- Về tên nhân vật, tớ lấy nguồn từ Raw + Google+ Bing, và lấy kết quả sớm nhất tìm được.
- Các từ ngữ/ câu tiếng Anh trong tác phẩm đều là từ dùng của tác giả, trừ trường hợp đặc biệt, còn lại tớ sẽ không dịch (chỉ chú thích nghĩa bên ngoài), từ nào là do editor dùng sẽ chú thích rõ lý do sử dụng.
+ Hãy sử dụng mật khẩu (password) để đọc khi bạn bắt gặp dòng chữ "Phần văn bản này đã được bảo vệ bằng mật khẩu". Click vào đây để xem gợi ý.
Đêm khuya, tại một ngôi biệt thự nằm trên đỉnh núi, có một bể bơi, trên thành bể bơi, có một thân hình nam nhân cường kiện cao to, tao nhã mê người, đủ để điên đảo chúng sinh, chọc người phun máu mũi, thét chói tai, 100% nuy, thản nhiên nằm duỗi dài ở trên chiếc ghế vải bạt màu lam sẫm, tắm ánh nguyệt bạch rười rượi, xung quanh, trong vòng hai trăm thước hết sức hoang vu.
Quả thật là một nam nhân không hề cố kị, thần kinh dây nào dây nấy đều chắc khỏe. . . Úc! Không phải, phải nói đó là một mỹ nam ung dung phóng khoáng, là lông phượng và sừng lân ngàn dặm mới tìm được một, dù sao Hongkong còn chưa có hình thức bãi tắm lộ thiên (dành cho người tắm nuy)
Biệt thự thứ hai, cửa sổ lầu ba, các cô gái xinh đẹp tụ tập rình ngắm, cho dù không thể đường đường chính chính đi theo sau mà xem nhưng cự ly xa, thu toàn cảnh, coi như cũng vẫn có lời. Bất quá các người đẹp đều nhất trí thở dài, các mỹ nam đều là tai họa, thèm nhỏ nước miếng nhưng khó làm ăn gì được a. Một nguyên nhân khác nữa là hai cái “thứ” đang kề bên chân mỹ nam nhân kia, ngồi chồm hỗm, hoạt bát đáng yêu, trung thành thật sự, chảy nước miếng - đó là hai tiểu sủng vật - chó ngao nòi tên gọi là A Địch và Tiểu Lệ. Hai tiểu sủng vật này cùng chủ nhân của chúng nó giống nhau, uy mãnh tiêu sái, cường tráng xinh đẹp, trong một vạn khó tìm được một...
...
Sau 1001 lần lo lắng đi lo lắng lại một vấn đề không có kết quả, buồn bực mỹ nam nhân rốt cuộc đã phá tan cực hạn!
Duỗi ra cơ thể thon dài, hai cánh tay thực cân xứng, đột nhiên mỹ nam vươn tay phải, dùng sức nắm lấy cổ con chó vô tội lay lay vài cái, động tác có thể nói là dũng mãnh và thô lỗ. Con thần khuyển bắt đầu phát ra tiếng ô ô thật ủy khuất, cũng bắt đầu khẽ giãy giụa phản kháng, một con khác còn chưa bị ngược đãi, cảnh giác đứng dậy, xem chừng là nhìn thấy đồng bạn chịu tội cũng có chút không đành lòng, cũng có chút cứng cỏi nên hướng về phía chủ nhân đứng phắt lên.
Vài gã bảo tiêu mặc hắc y đứng ở cách đó khoảng hơn 100m, nhìn thấy cảnh này thì hết hồn, nóng lòng bảo vệ chủ, cảm thấy tình huống không ổn bèn chầm chậm đi đến, cẩn thận tới gần hai sinh vật đối với bọn họ mà nói là cực kỳ nguy hiểm kia, bị cái to xác khổng lồ kia cắn một phát thì tàn phế còn coi như là vết thương nhẹ, Lão Đại* lại dám nắm cổ chúng nó, còn dùng sức như vậy... Lão Đại quả nhiên là rồng phượng giữa loài người!(* Đại ca, trùm.)
Bất quá vào lúc hai con sinh vật nguy hiểm kia chuẩn bị khai hỏa "Tự vệ phản kích chiến", có người đã thức thời buông ra bàn tay tội ác kia, căm giận nằm trở lại ghế dài, thở phì phò, giống như bị ngược đãi chính là hắn, không phải bọn cẩu.
Mà con tiểu động vật vừa mới phải chịu tội giờ phút này lại giống như đã bị trừng phạt, ngoan ngoãn nằm úp sấp xuống chỗ cũ, một con khác cũng ngồi xuống, khôi phục im lặng.
Trên lầu, mấy người ... kia vừa mới hoa dung thất sắc, giờ phút này đã say mê vô cùng, nỗi sùng bái càng như tràn ra, ánh mắt thật sâu lắng ở nam nhân cường tráng xinh đẹp dưới lầu, cảm giác hắn vừa thu phục không phải là hai con chó ngao, mà là hai con sư tử!
Bọn bảo tiêu thở ra một hơi, nhanh chóng lui ra phía sau, chạy đến vị trí ngoài phạm vi công kích của chó dữ, bị ngộ thương đã là không có lời lãi gì, gần đây Lão Đại cũng chưa nhắc tới gia tăng phúc lợi cùng quỹ dưỡng lão, thôi thì giữ thân cho chắc vẫn là tuyệt vời!
Đừng nhìn hai con chó bị nắm đầu bị ngược đãi vẫn phi thường ngoan ngoãn chịu đựng, đây chẳng qua là duy trì truyền thống tốt đẹp với tên ác bá chủ nhân kia mà thôi, đối với những người khác, hắc hắc, gặp một người cắn một người, đến hai người cắn một đôi.
Đúng lúc này, nam nhân khỏa thân từ trên ghế dựng người dậy. Sao có thể chịu được một khi cơ thể hoàn mỹ ấy bày ra mọi đường cong gợi cảm không chút che giấu, ở dưới ánh đèn mờ ảo của bể bơi, phô ra một cảnh tượng ám muội mỹ miều tối hấp dẫn, các mỹ nữ trên lầu phát ra từng trận kinh hô đầy hưng phấn.
Hai sủng vật nhanh chóng theo sát người vừa đứng thẳng dậy, hắn thuận tay vỗ vỗ con vật vừa bị hắn nắm cổ: "Sorry, Tiểu Lệ, xuống tay hơi nặng, ngày mai thưởng cho mày nhiều hơn năm cân thịt bò."
Khó trách chó của hắn càng bị ngược đãi càng phì nộn ra...
Chủ nhân vừa vung tay lên, Tiểu Lệ, A Địch lập tức phục tùng xoay người 180 độ chạy vào góc hoa viên ở sân sau. Hắn tiến lên vài bước, đưa tay ra hiệu cho bảo tiêu đi khóa cửa phía sau lại, sau đó chậm rãi nhận lấy chiếc khăn tắm lớn màu trắng do người hầu đưa lên, quấn quanh thắt lưng, đĩnh đạc bước lên bậc thang, đi vào phòng khách lầu một, thuộc hạ của hắn cũng lập tức theo vào.
Ngay sau đó, mỹ nam lại ngồi vào sô pha, cánh tay khoác lên chỗ tựa lưng phía sau, đôi chân dài gác lên mặt bàn. Bỏ qua cái chuyện mỹ nam đi đến chỗ nào là ngồi chỗ đó đầy vẻ lười nhác, cùng vẻ mặt được gọi là không kiên nhẫn kia cũng không phải là thực khó coi, hắn nhăn lại hàng mi anh khí bức người, thúc giục nói: "Làm cái gì a? Chỗ Minh Hào sao còn không đưa tin tức lại đây?"
Cận vệ Lý Thăng nghe nói những lời này mồ hôi đều chảy ròng ròng. Lão Đại có cái thói quen cổ quái rất dọa người ── một khi bực tức hết chịu nổi sẽ quay sang luyện quyền, ngươi luyện liền đem bao cát ra luyện đi, hắn thì Không, chỉ muốn tìm người sống đánh nhau, cho dù Lý Thăng là một bậc võ tướng như vậy, lĩnh giáo mấy lần cũng có chút hơi sợ . Ngươi bực tức, phát tiết một lần cũng được rồi đi, hắn thì Không, ngày hôm qua đánh, hôm trước đánh, hôm kia đánh, lại hôm kia. . . Tóm lại, một tuần nay, Lão Đại giống như ăn phải thuốc nổ.
Lão Đại ra tay không nhất định là có kỹ thuật đặc biệt tốt, mà là bộ dạng tuấn mỹ quyến rũ ( cái này hẳn là cùng đánh nhau không có quan hệ trực tiếp đi? ) khí thế mạnh mẽ, ra quyền không theo trường phái nào hết, phòng thủ cùng không tốt, hắn vẫn hoài nghi lão Đại không biết ở đâu mà học tạp phái quyền*, nhưng không dám nói rõ. Vừa phải cam đoan chính mình không bị thương, vừa muốn phòng ngừa làm bị thương khuôn mặt lão Đại, đến lúc này, thể lực tiêu hao còn không nói, tinh thần bị tra tấn còn lợi hại hơn, hắn đang tính toán có nên hết năm nay gói ghém đồ đạc quay về Tứ Xuyên sinh cái đứa nhỏ cho xong. (*mỗi nơi học mót vài chiêu )
"Lão Đại... Ngài tha cho chúng tôi đi, chúng tôi kiệt sức hai ngày nay còn chưa kịp hồi phục mà ~~" Lý Thăng đã quyết định tạm thời vứt bỏ tự trọng, hạ thấp bản thân, đổi lấy tính mạng của mình và những người khác, nếu là ai khác muốn một con người rắn rỏi phải chịu thua, cầu xin khoan dung quả thực không có khả năng, nhưng ở trước mặt người này lại thành chuyện cơm bữa.
"Mới đánh có chừng đó đã không chịu được nữa? " Hắn liếc liếc mắt một cái về phía Lý Thăng đang tỏ vẻ vô hạn đáng thương vì cả tập thể cầu xin. Bình tĩnh một chút? Đương nhiên, thời gian hắn có thể duy trì bình tĩnh rất ngắn, nếu vượt qua 15' đồng hồ còn chưa có điện thoại, hắn lại muốn bão nổi, cho nên trước tiên lãnh khốc tuyên bố, "Đợi thêm một phút đồng hồ."
Tráng hán* cả phòng đều tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào di động của lão Đại nằm trên bàn trà, khát vọng nó vang lên. Có lẽ là lão thiên gia cũng cảm động , chỉ qua năm phút đồng hồ, điện thoại liền đúng hạn phát ra tiếng kêu. (* Người đàn ông cường tráng, ý nói thủ hạ của A Cận, ở đây đều là người "trong nghề")
Cũng không nói ba câu, đã có người nhảy dựng lên hét to: "Cái gì?! Đám người của Hạt đều bị cấp trên thu về? Mẹ nó! Tại sao có thể như vậy!"
Tất cả mọi người bắt đầu cảm thấy thương xót cho người ở đầu dây bên kia, Hào ca, người phải chịu khổ sai.
"Tao mặc kệ mấy chuyện đó, tra được manh mối thì phái người đi làm nhanh cho tao! Không ai giúp thì đi Thanh bộ lấy người, Lão Đại Tony bên đó từng mắc nợ chúng ta, sẽ không thể không giúp." Hắn bắt đầu ở bên cạnh sô pha đi qua đi lại, mặt đã muốn âm trầm hẳn lại, "Hắn không chịu ra tay giao du với kẻ xấu, ta liền tự mình qua chỗ hắn tạo áp lực ──" Minh Hào giống như đang khuyên can, bên này càng giơ chân, "Tao biết không thể vận dụng tư quyền! Tao con mẹ nó biết! Cấp trên tra xuống, hết thảy do tao chịu !" Nói xong thì tắt máy, đem điện thoại ném cho Lý Thăng, những bảo tiêu bên cạnh hắn luận về bản lĩnh giao tiếp trên không trung thảy đều đã đạt đến mức siêu quần.
Một tuần nay, người này đã thầm nhục mạ vô số lần em trai mình vì người ngoài không tiếc huynh đệ tương tàn, lục thân không nhận, thậm chí có lợi là làm, không từ thủ đoạn... đến nông nỗi đó, một câu "Giúp tôi, hãy sử dụng mạng lưới của anh" (muốn biết rõ tên bào đệ trọng sắc lục thân không nhận của anh nói vậy là có ý gì, xin mời quay lại đọc Xung Động) , nửa uy hiếp nửa dụ dỗ mà đem hắn đẩy vào vực sâu không đáy, khiến hắn tiến thoái lưỡng nan, trung nghĩa lưỡng nan, thật sự là so với Đậu Nga còn gian xảo...
Cái gì "Từ nhỏ đến lớn, tôi chưa từng cầu xin anh chuyện gì." Cậu chưa từng cầu thì thôi đi đừng cầu, hiện tại thì tốt rồi, thượng cấp bắt đầu phát hiện, biết "Có người" ở bên trong phá rối, điều động nhân lực làm "việc tư ", này "người" chính là hắn. Điều tra ra đến cùng, khẳng định hắn nuốt không trôi đi. Người của em trai bị thằng khốn nạn nào đó bắt cóc, còn muốn hắn đưa ra lực lượng lớn nhất, hiện tại mới vừa tìm được vị trí, người phái ra lại bị rút về, thật sự là một phút cũng không dám thả lỏng, nếu nghĩ cách cứu viện trận này bại lộ, hắn có hai cái mạng cũng không đủ sống.
"Trần Thạc, nếu tôi thất nghiệp, cậu phải phụ trách nuôi tôi." Hắn nhìn chằm chằm bể bơi ngoài cửa sổ, thâm tình nhớ kỹ tên của thân huynh đệ nhà mình.
Này vô địch kiêu ngạo nam nhân đang hoang mang là ai? Hắn chính là uy chấn tứ phương, dũng mãnh phi thường không địch thủ, mê chết người không đền mạng, mị lực không thể ngăn cản, chính là 100% người Hoa đại bang phái - "Hào Môn" - Á Châu - Xích bộ phân đường - Lão Đại Trần Cận! (Phần giới thiệu này dịch xuôi thật mất hay, ta buộc phải giữ lại dịch ngược như thế này! TT^TT)
Đương nhiên, ngôi vị Lão Đại của người này hiện nay đang đứng trước sóng gió ba đào, Trần lão đại là kẻ khả nghi lạm dụng chức quyền, lấy công làm tư, chân ngoài dài hơn chân trong, biết rõ cố phạm. . . Từ từ tính tội cùng hình phạt, tình tiết nghiêm trọng, dữ nhiều lành ít!
_________________Ta vừa edit mà vừa chết cười! Tưởng sao, hóa ra anh thiên hạ vô địch, uy dũng vô song... là do thuộc hạ của anh toàn thuộc loại ...một lòng thương hương tiếc ngọc! Há há há há...
Chết cười cả mấy bà chị rỗi hơi, đêm hôm không ngủ, kéo nhau tụ tập rình trộm zai đẹp tắm nuy... XD, XD, XD...
Đang đọc Xung động do MinhDu edit nên rất tò mò về bộ này. Thật mừng vì bạn đã edit. Thank nhiều nhiều nhé.
Trả lờiXóaĐọc chương một mà chết cười, anh này nhắng ghê cơ. Hẹn gặp ở chương sau nha.
Anh Cận nì ảnh đúng là một bản sao hoàn toàn tương phản của anh Thạc. Càng đọc càng vui nàng ạ!
Trả lờiXóaWowowow... đang đọc Xung động của nàng Du ^^ được nàng giới thiệu là bộ nì đã chính thức "lên sàn" nên ta tức tốc phi qua bên nì nì ^^ công nhận mới đọc được 1 chương mà đã thấy vui rồi a'...
Trả lờiXóaThấy anh Cận này có vẻ dễ thương chết ng a` nha~~~
Đỡ cho ta khỏi phải đau đầu như khi đọc thiên tình sử của em trai ảnh ^^
Cuối cùng, thanks bạn vì đã edit bộ này ^^ yêu nhiều...
p/s: trời lạnh quá, um cái rùi chạy ^^
Ok, cũng um nàng! ^^ Rồi, chạy đi!^^
Trả lờiXóaAnh Cận ảnh thiệt là đáng yêu, yêu yêu yêu không chịu nổi! Anh công lại thuộc tuýp ôn nhu, ảnh mê mẩn con mèo hoang nhà mình là phải đạo!^^
lam nhan tai họa là từ hồng nhan tai họa mà ra
Trả lờiXóahồng nhan là mỹ nữ ó
nên lam nhan là mỹ nam ^o^
@ Lan: Thank nàng nhìu! ^^
Trả lờiXóađăng com đây khó thế. 3 phát của ta. Lần này ko đc nữa thì đành làm silence reader vậy =.=
Trả lờiXóa@ Nặc danh: Chào nàng!^^ Có lẽ hôm qua đăng comt khó là do Blogger đang lỗi nàng ạ. Ta cũng còn không đăng nhập được vào nhà mình nữa đó!
Trả lờiXóaNàng viết comt, chọn Ẩn danh rồi ghi nick ở cuối bài cũng được. Cảm ơn nàng đã ghé chơi!^^
truyện nì hay ghê cơ. Ta thik em cận wá đi. Siêu cấp tự kỉ hơn cả ta =))
Trả lờiXóaBlack dragon
Trần Cận là thụ sao >0<.
Trả lờiXóamà dù sao ta cũng đoán được cái tính ỏng a ỏng ẹo, ngoài cứng trong mềm của anh thì ko thể nằm trên được khi đọc bộ Xung Động rồi =))))
@ aquarta: Chào nàng! Hoan nghênh nàng đến thăm nhà ta và tham gia "tám"! ^^ Trần Cận là thụ, ảnh không cam tâm đâu, mà A Fi cũng phải trầy trật mí đè ảnh xuống dưới được đó, ngày thường A Cận ảnh tưng tửng một chút, nhưng trong công việc ảnh xứng đáng là Man of the men đó a!^^
Trả lờiXóaHức hức, đọc xong cười mún chết!
Trả lờiXóaTa cũng muốn được như mất bà chị kia, rình mỹ nam tắm nuy ah!!!
Ta chưa đọc bộ Xung động, đợi mần xong bộ này sẽ đọc.
Cảm ơn nàng đã edit nha!
Tội ngịp A Cận a. Bị thèg e páo đời h ra thành v. đây nèy. Sao mà thất ngịp đc chứ. Đại ka đy chụp hình nu de đăg tạp chý như thèg em thỳ tiền zào như nước ếy chớ XD
Trả lờiXóa