23/1/11

Huyết liên

Đệ bát chương: Trừng phạt
     Chỉ có một thế giới, một thế giới có thể nhìn đến, có thể chạm đến, có thể chộp vào trong tay , một cái thế giới kiên cố. Tại thế giới này, mỗi người bằng phương thức của riêng mình cảm nhận cuộc sống. Kỳ thật, cả đời, cố gắng cảm thụ được một bộ phận cũng đã đủ vĩ đại rồi, một bộ phận của thế giới là sân khấu của cuộc đời mình, chừng ấy là đủ.

     
     Xuống xe, Vũ Văn Ngạn ôm chặt thiếu niên vào lòng như muốn cầm tù hắn, xoay người lại, y ra lệnh cho Lăng đứng ở phía sau: “Gọi bác sĩ đến, cô bé đó ta giao cho ngươi chăm sóc, đừng để xảy ra sơ xuất gì.”
       
     "Ân, thuộc hạ đã biết." Lăng ôm Duẫn Yêu chậm rãi ra khỏi xe, không ngoái đầu lại. Những người làm đứng xung quanh đó nhìn thấy hai chủ tớ đều ôm đứa nhỏ đều thấy khó hiểu và tò mò, song không ai nói ra một câu nào.

      Vũ Văn Tu bị người mà kiếp này hắn phải chịu là phụ thân của mình ôm lên lầu, hắn thật sự cảm thấy lúc này Vũ Văn Ngạn vô cùng khác thường, y đang tức giận, nhưng vì sao? Đơn giản là vì hắn chưa nói gì đã bỏ đi hay sao?

       "Từ từ." Đột nhiên Vũ Văn Tu kêu to.

       Vũ Văn Ngạn dừng bước, cúi đầu nhìn thấy đứa con, trong lòng lúc này lửa giận tận trời, lạnh lùng hỏi:  "Chuyện gì?"

       "Xe của ta còn ở khu nhà trọ." Đối với Duẫn Yêu, lúc này Vũ Văn Tu không có gì phải lo lắng, bởi hắn tin lời Vũ Văn Ngạn, cũng tin vào thực lực và uy tín của Vũ Văn gia, chính là xe của hắn không khóa, phi thường nguy hiểm.

       "Cho ... ta sẽ cho ngươi mua một chiếc khác." Vũ Văn Ngạn bình thản.

       "Thế nhưng ta thích chiếc xe đó, không phải cái khác." Vũ VănTu nhìn lại đôi mắt đầy lửa giận của Vũ Văn Ngạn, khờ dại nói. Có điều đối với vai diễn tiểu hài tử ngây thơ tuyệt vời này của Vũ Văn Tu, Vũ Văn Ngạn đã miễn dịch, bởi vì y biết con của y tuyệt đối không phải cái dạng này.
       
       "Ảnh, mang chiếc xe đó về." Một bạch y nam tử xuất hiện trước mặt Vũ Văn Ngạn, Vũ Văn Tu quan sát thấy người này làn da trắng nõn, con ngươi màu lam, nếu đứng cùng một chỗ với Lăng thì chỉ có một cách để hình dung bọn họ:  hắc bạch vô thường.

       "Rõ, chủ nhân." Ảnh cung kính nhận lệnh.

       "Đúng rồi, gọi Thần trở về. Truyền lệnh đi, từ lúc này trở đi, không có lệnh của ta, không ai được phép quấy rầy." Nói xong, Vũ Văn Ngạn không nể nang gì nữa, ôm Vũ Văn Tu rời khỏi thang lầu, đến thẳng phòng ngủ.

       "Rõ, chủ nhân." Ảnh trả lời, biến mất ở giữa hành lang.

       "Hắn là ai vậy?" Vũ Văn Tu lấy làm kì quặc hỏi.

       "Ám vệ của ta." Vũ Văn Ngạn trả lời.

       Không đợi Vũ Văn Tu kịp phản ứng, Vũ Văn Ngạn đã quăng hắn lên giường
       
       "Vũ Văn Ngạn, ngươi làm gì vậy?" Vũ Văn Tu kêu to.

       Vũ Văn Ngạn không trả lời, tháo cà -vạt, cởi áo khoác, cởi một nửa hàng cúc áo sơ-mi, lộ ra khuôn ngực săn chắc, ngồi xuống trước mặt Vũ Văn Tu, ánh mắt dữ dội như thế muốn đem Vũ Văn Tu ăn sạch.
        
       "Cút ngay." Vũ Văn Tu xuất cước hướng về phía Vũ Văn Ngạn, thế nhưng đối với Vũ Văn Ngạn lúc này mà nói, tấn công y chỉ là một tên tiểu oa nhi, y giơ tay ngăn cản một cước của Vũ Văn Tu, một tay túm lấy hai tay của hắn, vặn ngược lên đỉnh đầu, tên tiểu oa nhi trước mắt y đã không thể nhúc nhích.
      
       " Ngươi muốn làm gì?" Vũ Văn tu bất mãn.

       Thêm một lần nữa Vũ Văn Tu còn chưa kịp phản ứng, hai làn môi đã ép lên nhau. Vũ Văn Tu mở to mắt nhìn Vũ Văn Ngạn, lúc này đầu lưỡi của y mang theo khí phách dữ dội, xâm nhập địa bàn thuộc về hắn, tùy ý liếm lộng, dây dưa đầu lưỡi hắn, mà chết tiệt, hắn cũng lại đáp lại y.
      
        Chờ Vũ Văn Tu kịp có phản ứng nụ hôn triền mien đã chấm dứt.

       "Nhớ kỹ, về sau không cần khảo nghiệm lòng kiên nhẫn của ta." Vũ Văn Ngạn nhìn đứa nhỏ hai má đỏ bừng dưới thân mình, lạnh lùng. Vừa rồi y chỉ muốn khiển trách hắn, không ngờ hắn lại đáp lại y, chuyện này thực sự là ngoài tầm dự liệu.

       "Quân lừa đảo." Vũ Văn Tu căm tức, Vũ Văn Ngạn buông Vũ Văn Tu ra, ngồi trên ghế sô pha cạnh giường. "Ngươi đã đáp ứng rồi, sẽ không chạm đến môi ta nữa. Ngươi không tuân thủ lời hứa." (Bé thông cảm, quan niệm về cách phạt con của papa bé có chút vấn đề! =.=)

       "Ta không có chạm đến môi ngươi, mà là ta hôn ngươi" Vũ Văn Ngạn nhích lên khóe miệng, " Hơn nữa đây là trừng phạt ngươi, hình phạt khi ngươi dám cãi lời phụ thân."

       "Trừng phạt? Nào có phụ thân đối đãi đứa con như vậy." Vũ Văn Tu giễu cợt.

       "Ta chính là như vậy." Vũ Văn Ngạn thản nhiên.

        Lúc này Vũ Văn Tu đã bắt đầu hiểu ra, từ nhỏ hắn không biết phụ tử đối đãi với nhau là như thế nào, kiếp trước không có phụ thân tự nhiên miễn bàn, kiếp này có một người cha, nhưng lại là một người cha nguy hiểm!

       "Chuyện hôm nay cho qua, nhưng lần sau không được lấy cái cớ này nữa." Vũ Văn Ngạn nhìn đứa con đang ngẩn người, thản nhiên nói, “Thật ra ngươi đối với Duẫn Yêu là như thế nào?"

       "Duẫn Yêu? Ngươi muốn làm gì, ngươi đã đáp ứng sẽ không động đến cô bé." Vũ Văn Tu nôn nóng
      
       "Không làm gì, ta sẽ tìm người chăm sóc cô bé, có điều... ngươi phải đáp ứng ta hai chuyện, bằng không... "

       Không đợi Vũ Văn Ngạn nói xong, Vũ Văn Tu kêu to: " Ta đáp ứng, không có bằng không."

       " Vậy sao? Ngươi đáp ứng mà cũng không hỏi là chuyện gì, xem ra ta xem nhẹ vị trí của cô bé trong lòng ngươi " Từ Vũ Văn Ngạn tản ra hơi thở vương giả, châm chọc nói.

       " Ta tin ngươi." Vũ Văn Tu mặc kệ nhiều chuyện như vậy, chỉ cần có thể tạm thời bảo vệ Duẫn Yêu, chuyện gì hắn cũng đều có thể làm, có điều...về sau, khi bản thân mình đã có năng lực hơn, vậy chuyện đáp ứng hôm nay... cũng khó nói.

       " Ta sẽ cho Vũ Văn Thần chăm sóc cô bé, ngươi cứ yên tâm, điều ngươi phải làm chính là: thứ nhất, không thể lại lái xe chạy quá tốc độ, nguy hiểm; thứ hai, không được phép để súng lại chỉ vào ngươi. "

       "Cái gì, đơn giản như vậy?" Vũ Văn Tu ngạc nhiên nhìn nam nhân trước mắt, thật không biết hắn còn muốn cái gì.

       "Ngươi khẳng định sẽ không tái phạm?" Vũ Văn Ngạn nhíu mày.

       " Ta đáp ứng. Chỉ có điều tại sao lại để Vũ Văn Thần chăm sóc Duẫn Yêu? " Vũ Văn Tu không hiểu Vũ Văn Ngạn làm vậy là có ý gì, làm thế với y mà nói không có lợi ích gì.  " Vì cho cô bé đó nhận được một nền giáo dục tốt nhất, tiện thể cho cô ta một thân phận."

       "Thân phận, thân phận gì?" Vũ Văn Tu khó hiểu.

       Không đợi Vũ Văn Ngạn trả lời đã chợt nghe dưới lầu vọng lên thanh âm tranh cãi ầm ĩ, Vũ Văn Ngạn nhíu mày.

       "Ca, ngươi ở đâu, lại có chuyện gì, vội vàng đem ta từ Phi Châu lôi về." Đây là giọng Vũ Văn Thần
         
        "Đi xuống dưới đi." Vũ Văn Ngạn đứng lên, ra lệnh.
        
        " Úc."
________________
Chương 9

12 nhận xét:

  1. Hu hu, hết đúng đoạn ta muốn xem tiếp. Mà thôi, ở đời không nên tham quá. Tái ngộ nàng sau nhiều ngày thật là thích :)))

    Papa bắt đầu thể hiện bản chất độc chiếm một cách quá...lộ liễu. Hih hih, chỉ có điều cách trừng phạt của Papa thì chỉ có lợi cho fan gơ chúng ta thôi.

    Mà từ chương trước ta đã hơi có dự cảm, liệu có khi nào Duẫn Yêu với Lăng không nhỉ? Chỉ là cảm giác thôi bởi ta đã chán với kiểu có mấy nàng bám riết các couple của chúng ta. Mà đọc xong chương này, ta nghĩ cho Duẫn Yêu với Thần cũng được đấy. Hih hih hih

    Trả lờiXóa
  2. @phudulang;ta ghet nang.huuuuuuu,sao hom nao cung thay chinh inh cai mat nang the.tuc,ya tuc qua.ma sao ta cung du cam giong nang the.ta thay kha nang voi Lang toi 90% lan.haiz.chao Yu.chuc ban khoe ha.

    Trả lờiXóa
  3. @ phudulukhach & ningca: Lúc bắt đầu đọc bộ nì, đọc đến đây ta cũng nghĩ là Duẫn Yêu vs Lăng, nhưng mờ về sau thì... Ta bái phục nàng phudulukhach, sau này lỡ nàng thất nghiệp nhớ chuyển sang nghề bói toán nhé, đảm bảo nàng phất như diều gặp gió!

    Trả lờiXóa
  4. Ta chỉ đoán những chuyện ta có hứng thú thôi. Thích nhất là đoán trúng mà đoán trật cũng thích luôn vì rứt chi là bất ngờ. Ta rất thích truyện có các couple phụ nữa.
    ningca ới ời, đêm nay xem ai xé tem nha. Hắc hắc :D

    Trả lờiXóa
  5. @ phudulukhach: TT^TT nàng bít cái câu nàng "tư tình" với ningca ở trên đây có nghĩ là gì không??? Có nghĩa là đêm nay ta phải post!!!! Các nàng nỡ lòng nào... TT^TT

    Trả lờiXóa
  6. Nàg truyện hay kết où iêu pé Tu wá >.< mà nàg chỉh sửa câu nỳ cho hay nà : kiếp này có một người phụ thân, nhưng lại là một phụ thân nguy hiểm .

    Trả lờiXóa
  7. @ tieulamnhi: thank nàng nhìu nhìu!Ta sẽ sửa lại! ^^

    Trả lờiXóa
  8. "triền mien" -> miên
    "nhích" -> nhếch
    tks! ^.^

    Trả lờiXóa
  9. ớ ờ, thế bé Tu muốn anh Ngạn đưa ra điều kiện gì nà, thấy anh đưa điều kiện dễ quá nên sửng sốt sao ;))

    Trả lờiXóa
  10. Anh VV ngạn bắt quả tang V. Ngoại tình nên nổi giận ;))

    Trả lờiXóa
  11. Trừng phạt kiểu này a Ngạn chắc lại bắt lỗi e nó để phạt e nó hoài =))
    A~ may quá Duẫn Yêu ko phải là gánh nặng của Tiểu Tu. Thiệt các nhân vật nữ trong đam mỹ mất hình tượng trầm trọng trong lòng ta. Ko phải là một bà gen tuông chua ngoa thủ đoạn thì cũng là một bà giảo hoạt khẩu Phật tâm xà ko thì là một bà nhu nhược dùng nước mắt để bám các a công......
    Mong là Duẫn Yêu lấy lại được hình tượng chị e phụ nữ trong đam mỹ :X:X:X

    Trả lờiXóa
  12. Ta doc cac comt tren thj thay vuj vj tjeu Yeu vs Than nha...nhu vay thj tjeu Yeu van hon nhjen trong sang nhu djeu pe Tu mong mun du ta get may co be nung niu nhong nheo ak

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment