7/5/12

Hào Môn (Tục) - Chương 1

Bà con lướt xuống cuối bài để xem pass cho chap 2 nhé ~ ^^

Miền Nam Tây Ban Nha. Một ngôi làng nhỏ. Trong một khu biệt thự an dưỡng. 

Bên khung cửa sổ sát đất, hơn mười người mặc vest đen chen chúc chật ních cả gian phòng khách xinh xắn, đứng đầu không ai khác chính là Lý Thăng bất hạnh. 

Đại Lý tự mình dẫn theo huynh đệ đứng xếp hàng ở một khách sảnh nào đó chờ “nghênh giá” lão đại không phải mới một, hai lần. Có điều phô trương thanh thế đến mức này, liên lụy anh em cùng bỏ công bỏ việc để chờ đợi lại là chuyện khác! Cứ nhìn Lý Thăng đáng thương không ngừng âu yếm nghía đồng hồ như thể chờ vợ đẻ là có thể suy đoán: Tình huống lần này cũng không quá thuận lợi, muốn lão đại lập tức hiện hình là hầu như không thể nào! 

Jason - Sếp phó bộ phận ngoại giao của Hạt bộ - vốn cần gặp Xích bộ lão đại để thông báo một vài công tác chuyển giao giữa hai bên, lúc này đã ngồi chờ hồi lâu, vẫn chưa nhìn thấy người cần gặp, vị này không khỏi có chút sốt ruột. 

Lý Thăng lau mồ hôi đi đến bên cạnh mấy huynh đệ Xích bộ, nhỏ giọng hỏi bảo tiêu phụ trách chuyển lời: 

“Cậu xác định lão đại còn ở bên trong ?”

“Đúng vậy, Đại Lý ca!”

Lý Thăng hạ giọng cau có nói: “Có lầm hay không! Suốt buổi trưa đều nằm trong bồn tắm, hai tiếng rưỡi đồng hồ a! Hai tiếng rưỡi......” (Ảnh đang chuẩn bị để thành người cá... =.=)

“Đại Lý ca, khi tắm, sếp ghét nhất là bị người khác quấy rầy, anh cũng không phải không biết, đã lâu rồi sếp chưa chạm đến nước, hiện tại nếu đi vào quấy rầy anh ấy, nói không chừng anh ấy quyết cùng chúng ta liều mạng!”

Lời này không sai...... Phải khoác thân phận đứa ở cho một "gia đình bạo lực" còn chưa tính, nếu lại anh dũng chiếm đoạt sở thích của sếp thì đúng là muốn ra mặt phản nghịch sếp còn gì! Nhưng một đống đàn ông thô chân thô tay áo quần nghiêm chỉnh giữa ngày trời nóng đổ mỡ cứ ngây ngốc đứng xếp hàng ở đây, nhìn cứ chướng mắt thế nào........ TT^TT

“A~~, mặc kệ!” Đại Lý hết sờ sờ cằm lại gãi gãi đầu, anh ta không làm gương cho cấp dưới, còn có ai chịu đi theo anh ta làm việc, “Để anh mày đi vào, nói sếp trực tiếp làm việc với Giang lão đại, chứ cứ phí thời gian ở đây cũng không phải là cách!”

“ Đại Lý ca, vậy kính nhờ anh!” Đối phương nghe vậy như nhận được lệnh đặc xá, gập người một cái 90° phải nói là đầy chân tình!

Cần phải làm quá lên vậy sao?! =”= Đại Lý vai đeo trọng trách, áp lực nặng nề, hít thở sâu, xốc lại cổ áo, hùng dũng oai vệ bước chân về phía bên trong. Dù sao, ở vào tình huống đặc thù này, ai cũng không tình nguyện làm vật hi sinh, cũng chỉ còn lại anh ta đủ tư cách lại đủ ....... thâm niên, thôi thì được ăn cả ngã về không! 

Đi thang máy lên tầng 3, cửa vừa mở là người tới liền có thể nhìn thấy một cái bể tắm diện tích siêu lớn. Nơi này không chỉ có xi măng gạch lát cùng những vật liệu phối trí tỏa ánh sáng lấp lánh, hòa cùng linh cảm sáng tạo của kỹ sư thiết kế còn có một bồn tắm mát xa lớn thuộc loại xa hoa, hơi nước nghi ngút, hương thơm thấm nhập vào từng ngóc ngách, phô hiển sự si mê của gia chủ đối với việc ....... tắm rửa!

Khi Lý Thăng không màng tính mạng giải thích rõ ý đồ quấy rầy, cái anh chàng đẹp trai đang ngâm nước đến sắp tuột cả da kia mới khe khẽ nhướng lông mi, lười biếng nói: “Giang Uy không biết đường tự tới tìm tôi nói chuyện a~, sao lại cho vài tên tôm tép đến làm phiền tôi? =”=”

Anh chàng này có khuôn mặt cực kỳ tinh xảo, tỉ lệ đường cong hoàn mỹ, vẻ mặt không vui cũng như thêu hoa dệt gấm, phong thái lại kiệt ngạo, cho dù đang lười biếng nằm trong nước cũng không sao che lấp được sự dũng mãnh sắc bén. Đây chính là người nắm quyền lực của Xích bộ, vị cố nhân hung hãn dũng mãnh nhất trong lịch sử của chúng ta: Trần Cận! (*Vỗ tay~~*)

“Hạt bộ Jason đang ở dưới lầu, Trần ca, Giang lão đại nói không thể liên lạc được với anh, anh ấy đã phái người đi Maroc chờ đợi, nhưng sau đó vì hành động của Xích bộ quá bí ẩn nên không kịp gặp gỡ chúng ta. Vì vậy, anh ấy đành phải gọi người ở bên này tiếp ứng, tôi nghĩ hẳn là có việc gấp.”

“Hừ! Anh ta thì có việc gì gấp, chắc chắn là đến đòi nợ, chẳng qua lúc trước hỏi anh ta mượn vài thứ, anh ta keo kiệt làm như tôi cắn rơi của anh ta một miếng thịt ấy! Được rồi được rồi, cho người của Hạt bộ trở về, tôi lập tức gọi điện cho Giang Uy.”

Mượn thì phải trả, đây vốn là đạo lý, có điều Đại Lý không dám hé răng rước họa vào thân. Hiện tại thần kinh của lão đại đang rất đỗi mảnh mai yếu ớt, 2 tháng nếm mật nằm gai tại biên giới đã khiến sự kiên nhẫn sử dụng ngôn ngữ để giải quyết vấn đề của hắn rơi rụng sạch, cho nên trước mắt anh ta cần tránh những từ ngữ mẫn cảm khích đến hắn.

Đại Lý cung kính xoay người dâng lên sếp cái điện thoại mấy ngày nay chưa lúc nào có sóng. Sếp chậm rãi nâng tay lên, nhận lấy, phất phất tay ra hiệu cho nhân viên mát xa và mỹ nhân chế biến tinh dầu đi ra ngoài. 

Một phút đồng hồ sau, điện thoại chuyển được.

“Uy ca, vội vã tìm đàn em uống trà đến vậy a?”

“Thằng ranh con, dám chơi trò mất tích với anh mày! Chú mày còn cầm của anh hơn 1 triệu dollars tiền thiết bị mà ngay cả cái rắm cũng chưa phóng, có biết anh mày từ Việt Nam bắt bọn nó đổi đường vận chuyển đến đây có bao nhiêu nguy hiểm không hả?!”

Đầu dây bên này che lỗ tai, đưa ống nghe ra xa xa, mấy giây sau có người lại vẻ mặt cà lơ phất phơ mắng: “Hàng đến một góc thằng em này còn chưa động đến, mẹ, đến niêm phong còn chưa dỡ! Bên kia ngay cả chút gió thổi cỏ lay đều không có, thằng em còn muốn tìm người trả tiền đi lại và tiền lãi đây!”

Giang Uy thoáng sửng sốt, ánh mắt không khỏi híp lại: “Chú mày đi Tunisia? Chỗ đó gái nhảy rất phong tình đi?”

“Phong tình cái đầu anh! Đến biên giới Angeri Sahara, còn kém nhìn đến cực quang, thằng em nghĩ mình sắp gặp được mỹ nhân tử thần trên sa mạc. Hai tháng không tắm có thể chết người, ông anh hiểu được hay không?!”

Giang Uy buồn cười, “Thì ra ở bên ngoài vừa an toàn vừa có nhiều phúc lợi như vậy, người khác muốn đi còn không đến lượt, cậu oán giận quỷ gì!”

Trần Cận thiếu chút nữa phát hỏa: “Hiện tại trong miệng lão tử đầy cát là cát, anh cho là tôi vui vẻ lắm?!”

“Thằng nhóc, cậu thích nổi điên như vậy thì đi ôm đùi lão Calvary xin làm đệ tử, nghe nói gần đây lão đang “yêu” cậu phải chết!” Giang Uy vừa nói vừa thích chí, vừa liên tưởng đến khuôn mặt bí xị của Trần Cận, anh ta liền cảm thấy vui sướng, “Cậu có biết gần đây trong bảy phân bộ có bốn đã bị điều đi làm nhiệm vụ bí mật chứ? Hiện giờ cậu có thể an nhàn như vậy, nếu tôi với cậu không quen thân nhau, tôi còn tưởng trên đầu cậu có ô dù*!” (*Người che chở. Ảnh không những có ô, mà còn có cái ô to nhất Hào Môn! =.=)

Nhận ra trong lời nói của Giang Uy có “vấn đề”, Trần Cận tức muốn bốc hỏa: “Anh còn dám nói đểu tôi, cẩn thận tôi nuốt sạch mấy xe hàng của anh, lôi ra sa mạc làm pháo hoa đốt!”

“Cậu không cần phải uy hiếp tôi, nếu cậu dám làm bậy, tôi thành quỷ cũng không tha cậu!”

“Giỏi a~, muốn tuyệt giao với tôi a~, từ ngày quen biết anh, có khi nào thì tôi đã gặp chuyện tốt!”

“Đồ vô lương tâm! Cậu cứ ở đó mà đắc ý đi, đợi khi các bên tề tụ đủ tại Nam Mỹ, tôi thật muốn xem xem đến lúc đó ai mới là kẻ không hay ho.”

Trần Cận rốt cục rời khỏi bồn tắm, lấy chiếc khăn trên tay Đại Lý vây quanh hông: “Tôi thấy tháng sau tụ tập mới là màn quan trọng.”

“Phong, Hỏa, Lộ luôn luôn hành động bí mật lúc này đều phải xuất đầu lộ diện, tam đại phân đường này thường xuyên hoạt động tại Nam Mỹ, lần này lại hẹn tập trung tại Peru, nghe nói còn có Quốc tế hình cảnh đạp vào một chân, làm một trong những mũi nhọn của Hào Môn như cậu nhất định là người đầu tiên trúng đạn.”

“Tôi biết Uy ca anh thỉnh thoảng vẫn thích làm tiên tri, nhưng cho dù có tiên tri được thì anh không nói ra sẽ chết hay sao?!”

“Oa, cậu rõ ràng biết tôi không giỏi an ủi người khác, nói dối cũng là cả một nghệ thuật biết không?” Giang Uy tiếp tục ở bên kia sung sướng khi người gặp họa, ba hoa khoác lác đá đểu Trần Cận, ai bảo thằng nhóc này có vay không có trả, còn dám chơi trò lưu manh.

“Xem như anh có bản lĩnh!” Trần Cận vẻ mặt u ám, tiếp tục dò hỏi nội tình, “Anh không cần bắt nạt một kẻ đã giam mình hai tháng ở cái nơi khỉ ho cò gáy ngày ngày nếm cát, tưởng tôi không biết gì sao? Lần này Fusa tự thân xuất mã tổ chức hội nghị, Trung Đông tổ và Bắc Mĩ tổ liên hợp hội họp, làm không khéo còn muốn đi săn lùng quân buôn thuốc phiện hay thanh trừ quân du kích Colombia gì gì đó, đến lúc ấy còn bị phơi nắng lột mấy tầng da.”

“Cậu đang trù ẻo cho Hạt bộ “quay sổ xố” lần này bị “trúng thưởng” sao?”

“Phong thuỷ luân chuyển thôi.”

“Quạ đen miệng. Đến lúc đó nếu thực sự bị lôi đi làm nhiệm vụ, tôi sẽ suy nghĩ kỹ về việc xin theo Đạo, thường xuyên vẽ vẽ hình thập tự trước ngực, có lẽ sẽ được an tâm hơn một chút.”

“Làm ác nhiều rồi đi? Chẳng phải lúc ở Salt Lake* vơ được một cô em Mormon** ấm giường sao? Cùng cô ta nhập giáo luôn đi! Nhớ rõ đeo trinh tiết mang***” Trần Cận bắt đầu thô bỉ, thản nhiên sung sướng quẹo vào phòng thay quần áo. (*: Một thành phố tại Hoa Kỳ; ***Mormon: Tên một tổ chức tự nhận mình thuộc Kito giáo; ***: Món đồ “khóa” kín chỗ “hiểm”! =.=||| Nguồn: G.G, Wikipedia)

“Cậu càng ngày càng đáng ăn đòn!” Giang Uy vừa cười mắng vừa phản kích: “Còn cậu đấy, đi lưu đày một thời gian rồi, còn cùng “hắn ta” giữ liên lạc sao?”

“Ai a?”

“Thì cái anh chàng đẹp trai cường tráng lúc trước tôi chạm mặt tại phòng cậu ở khách sạn đó đó~”

Trần Cận rốt cục nhận ra rằng hắn đã bị Uy ca dẫn trước 1-0, hắn vốn không ngờ được là tên khốn Giang Uy này dám ngang nhiên khơi lại chuyện .... “đó”. Hắn cau mày, liếc nhìn trần nhà một lúc rồi mới rống lên: “Anh là bà tám a Giang Uy? Tôi có còn giữ liên lạc với hắn hay không liên quan cái rắm gì anh?”

Quả nhiên đã đả kích được hắn, Giang Uy muốn chính là loại hiệu quả này, anh ta vừa lòng: “Ai bảo cậu nam nữ thông ăn cũng không báo trước cho tôi một tiếng, hại tôi đến bây giờ mới bình tĩnh lại được, có điều con mắt cậu cũng không tệ lắm, anh chàng điển trai kia đến tôi còn nhìn ra được là cực phẩm, ở những “phương diện khác” anh ta cũng không tầm thường, phải không?” Người có thể áp đảo Trần Cận trên giường, lại là đàn ông, ái chà chà! 

Ánh mắt Trần Cận đã bắt đầu lóe ra tín hiệu nguy hiểm, giọng nói đột nhiên trở nên lạnh lẽo lạnh lẽo: “Anh nói đủ chưa? Nói đủ rồi có thể ngắt máy.”

Giang Uy ở đầu dây bên kia thoáng rùng mình, quyết định đến ngưỡng phải dừng. 

“Ok, tôi câm miệng, vậy cậu cũng đừng có nuốt hàng của tôi, Jason đã ở chỗ cậu, cậu xem rồi giải quyết đi.”

Hai ngày sau, Trần Cận mang theo vài tay thân tín trở lại Madrid, những người khác đã chạy đến Nam Mỹ đợi lệnh.

***
Giờ phút này, trở lại nội thành, hắn mới có cảm giác mình đã trở về đến thế giới loài người. Hắn đi đến khu phố Almirante(1) và Xiquena(2), tìm đến các cửa hàng độc quyền về nhãn hiệu mua vài bộ y phục mặc hàng ngày và một vài món đồ đi kèm bằng da thật thời trang, tạm thời quăng nỗi buồn khổ của quãng thời gian đi “lưu đày” tại biên giới lại phía sau đầu. Quả nhiên, động vật thô thần kinh có sức sống mạnh mẽ cứng cỏi hơn nhiều so với các loại động vật khác.

Cùng lúc đó, một chiếc máy bay tư nhân đã hạ cánh xuống căn cứ không quân Toledo(3), một đoàn bảy chiếc xe dưới sự hộ tống của Đội Vệ binh Quốc gia(4) rời khỏi quân khu, đi đến mật khu. 

Andre Fiennes ngồi trên chiếc xe thứ tư, nhắm mắt nghỉ ngơi, tại sáu tiếng đồng hồ trước anh mới nhận được thông tin hoạt động gần đây của Xích bộ. 

“Thủ tục quá cảnh không thành công, sau khi An toàn tổ ra mặt phối hợp, Xích bộ mới có thể thuận lợi trở về, trước mắt họ đang trên đường trung chuyển qua Tây Ban Nha.”

“Sắp xếp chuyên cơ* đi Madrid.” (* Máy bay phục vụ riêng các VIP, thường là máy bay tư nhân.)

Trợ lý Norman nghe vậy, không thể không ngạc nhiên hỏi lại lần nữa: “Hiện tại ?”

“Đúng, hiện tại.”

“Nhưng hôm nay ngài còn có một bữa tiệc chiêu đãi của Thị trưởng(5) Green.”

“Từ chối đi, sau 3 tiếng nữa đi Madrid.”

“Rõ.”
Biết thủ trưởng tâm ý đã quyết, Norman lập tức chấp hành mệnh lệnh. Vì đảm bảo chuyến đi được bảo mật, vì thế hành trình luôn quanh quanh co co, nhưng với Fiennes mà nói thì gặp mãi thành quen.

Trước kia anh chưa bao giờ hỏi chi tiết hành trình, nhưng từ khi có “người kia”, anh không thể không phá vỡ thói quen cũ, khi cần thiết còn phải chạy khắp thế giới truy tìm hắn. 

Cũng không biết vì sao, nhưng anh cảm thấy trong hơn hai tháng họ không gặp nhau, thời gian trôi qua thật chậm chạp. Anh cũng phát hiện mình ngày càng trở nên nhớ nhung không quên những ngày họ ở bên nhau, chuyện này đối với một nhà lãnh đạo như anh cũng không phải là tín hiệu tốt.

Lúc ấy nếu không phải Bắc Mĩ tổ trực tiếp hạ lệnh mà không thông qua anh, anh tuyệt đối sẽ không để Trần Cận đi biên cảnh chấp hành nhiệm vụ nỗ lực duy trì hòa bình. Tình thế đang càng ngày càng nghiêm trọng, chỉ cần thoáng tưởng tượng đến người kia có thể rời khỏi tầm mắt anh bất cứ lúc nào là trong anh lại tràn ngập cảm giác lo lắng. Càng khiến anh đau đầu là cái tên phản nghịch kia cho tới bây giờ dã tính khó thuần, nếu nhốt hắn vào lồng hắn sẽ buồn bực mà chết, nhưng thả hắn ra ngoài anh lại sợ nguy hiểm làm bị thương hắn.

Nghĩ đến hắn ở Hào Môn chiến công tăng vọt, sẽ có càng nhiều nhiệm vụ nguy hiểm rơi xuống đầu hắn, anh không có được một chút cảm giác vui mừng. 

Tuy rằng anh vẫn luôn chuẩn bị tâm lý, nhưng sự việc tiến triển đến bước này đã đi ngược hẳn lại ước nguyện ban đầu của anh. 

Người nọ luôn không ngừng bồi dưỡng thực lực để theo kịp với anh, nhưng thời gian tìm hiểu phát triển cảm tình của họ lại hoàn toàn bị công việc vùi lấp, để có được một lần gặp mặt riêng tư lại phải tranh thủ từng giây từng phút, mà không phải lúc nào cũng tranh thủ thành công, điều đó khiến Fiennes thật buồn bực. Anh đã cố gắng hết sức chế tạo cơ hội để họ được làm việc gần nhau, từ đó gia tăng khả năng gặp gỡ riêng tư, nhưng anh chàng này cứ trơn như lươn, không thể giữ hắn ở yên một chỗ, anh đành phải tự thân xuất mã.

Mỗi khi nghĩ đến dáng vẻ say sưa cuồng nhiệt lao đầu vào nhiệm vụ của Trần Cận, anh không khỏi đi đi lại lại trước ô cửa sổ sát đất trong văn phòng làm việc của mình mà suy tư, mỗi một lần hắn dấn thân vào nguy hiểm, anh không khỏi run lên vì lo sợ sẽ mất hắn. 

Cho dù làm người ngự trị cả Hào Môn, sự trấn định đã trở thành một loại bản năng, anh cũng khó tránh khỏi ủ rũ than thở trước một người tình nhân khí phách xung thiên như hắn. 

Lúc này, Trần Cận không hề biết khắc tinh của hắn phong trần mệt mỏi thừa dịp màn đêm buông xuống “truy sát” đến nơi tạm trú của Xích bộ tại Madrid, chuẩn bị dành cho hắn một kinh hỉ không lớn không nhỏ. 

Fiennes vẫy lui các cận vệ cả trong tối lẫn ngoài sáng của mình, một mình đi vào hành lang trải dài đến trước cửa phòng Trần Cận. Hai thủ vệ của Xích bộ là A Kiến và Đại Vĩ lúc trước anh đã từng tiếp xúc qua, lúc này thấy Fiennes đột ngột xuất hiện cũng có chút giật mình.

Bọn họ cũng biết Fiennes là người của tổng bộ, không phải là người mà bọn họ có thể đắc tội, càng kỳ diệu hơn nữa là, người này lại cùng lão đại nhà mình có mối quan hệ hết sức phức tạp và ...... “tế nhị”. 

Nửa năm trước đây, không ít huynh đệ từng bất hạnh tận mắt thấy lão đại bị vị này khuôn mặt tuấn mỹ, dáng người khôi ngô đàn ông đích thực ........ cường hôn bên cạnh bể bơi. Tình cảnh lúc ấy có thể nói là rung động a~~, quả thực chính là ngũ lôi oanh đỉnh vạn tiễn xuyên tâm a~~, A Kiến, Đại Vĩ và Tom ....... mấy người căn bản là nháy mắt hóa đá!

Một tình huống đáng khiếp sợ như vậy lại không có một thủ hạ đủ can đảm tiến lên “cứu giá”. 

Càng quỷ dị là, sau đó tuy rằng lão đại nổi trận lôi đình, nhưng lại để cho người đàn ông to gan lớn mật này lông tóc vô thương rời khỏi Xích bộ. Có điều chung quy Trần lão đại vẫn cảm thấy thật mất mặt với các huynh đệ, vì thế người đàn ông tên Fiennes này liền bị Xích bộ tự động liệt vào hàng cấm, đứng đầu sổ đen, ai dám nhắc tới trước mặt lão đại, người đó nhất định phải chết!

Nhưng hiện tại nhân vật trong truyền kỳ của Xích bộ lại chân nhân hiện thế, những con sâu cái kiến như họ cũng không dám thất lễ, cuối cùng A Kiến cố lấy dũng khí uyển chuyển từ chối khéo: “Trần ca gần đây rất bận bịu, khó được thả lỏng một chút, hay là để tôi đi vào giúp ngài thông báo trước một tiếng?” Nói xong, A Kiến lại không biết mình làm gì mà phải chột dạ lảng tránh ánh mắt lạnh nhạt uy nhiêm của đối phương. (Bao che tội lỗi của chủ nhân chứ còn làm gì! ^^)

Màn ngăn ngăn cản cản này vốn khiến người ta thấy khả nghi, hơn nữa lại thêm cánh cửa khép hờ, bên trong ánh sáng nhập nhèm, hương thơm sực nức lan tỏa ra ngoài........ Fiennes mặt không chút thay đổi, cảm xúc lại không ngừng rút xuống âm độ, trực tiếp ngăn cản Đại Vĩ và A Kiến, nói: “Không cần dẫn đường, tôi tự mình đi vào tìm cậu ta.”

Đại Vĩ thầm nghĩ không ổn, xoay người đi ra ngoài gọi điện cho Đại Lý ca ý đồ tìm viện binh, A Kiến đang muốn lên tiếng nhắc nhở lão đại nhà mình, lại bị Fiennes túm lấy che miệng lại. (A Fi quyết tâm bắt kẻ gian phu!)

“Suỵt --” Fiennes ra hiệu cho anh ta chớ có lên tiếng.

Lúc này Trần Cận chưa ý thức được nguy hiểm đang lặng lẽ tới gần, vẫn phi thường thích ý nằm sấp trên giường, đầu thoải mái nghiêng sang một bên, tay phải bị trói trên lan hoa đầu giường, thân mình trần trụi, cơ bắp trên lưng được bôi tinh dầu hoa hồng sáng bóng mê người, thân hình thư giãn, thần thái lười biếng cực độ khêu gợi. 

Bên giường có hai cây nến thật lớn, tỏa ánh sáng lung linh như đang tiến hành nghi thức tôn giáo nào đó, Trần Cận bị vải đen bịt kín mắt, một mỹ nhân ăn mặc mát mẻ yêu kiều đang dạng chân ngồi trên đùi hắn, từ dưới lên trên vuốt ve quanh thắt lưng sườn Trần Cận. 

Gần đây vừa mới mê mẩn mát xa, Trần Cận lim dim, khóe môi khẽ nhếch, cực kỳ biếng nhác và thỏa mãn nói: “Ấn lại bả vai đi.”

Lúc ấy trong đầu Trần Cận đang nghĩ, lão đại ở địa phương giới thiệu “loại hình phục vụ đặc thù*” cho hắn, quả nhiên là thú vị hiếm thấy, so với dịch vụ mát xa ở vùng nông thôn kia tốt hơn rất nhiều. Tuy rằng vì nâng cao bảng giá nên có chút thủ đoạn, chẳng hạn như đốt nến mặc bikini gì đó, bất quá tốt xấu nhân viên thủ pháp thuần thục, ngụy SM cũng thật có cảm giác, tuy giá cao gấp ba lần cũng không coi là thiệt. (* Thường là MG hoặc MB cao cấp.)

Nhân viên mát xa liếc thấy một người đàn ông khí độ bất phàm vững vàng thong thả đi vào phòng thì cảm thấy kinh ngạc, nhưng rồi đối phương nã một chuỗi ánh mắt sắc bén bắn phá lại đây, khiến cho một người từng trải như cô ta cũng phải co rúm lại. Người đàn ông này chỉ đứng yên cũng đã uy nghiêm vô cùng. Cô gái liếc nhìn ra ngoài cửa, thấy thủ vệ ra sức vẫy vẫy mình, lập tức hiểu ý.

Các cô cũng có thể coi như thân kinh bách chiến, tìm những cô gái như họ đến tiêu tiền, không phải chính khách cũng trùm xã hội đen, họ đều phải thời khắc cần thận trọng từ lời nói đến việc làm, vì thế vừa thoáng nhận ra có điều bất ổn, cô gái liền cúi đầu lặng lẽ tụt xuống khỏi giường, biết thời biết thế mà rút khỏi phòng.
Fiennes thấy A Kiến dẫn cô gái đi ra ngoài, lại quay trở ra, hướng về phía mấy bảo tiêu đứng cuối hành lang ra hiệu cho họ từ giờ trở đi không được bước vào. 

Bên trong chợt yên tĩnh khác thường, Trần Cận vốn đang thư giãn đến mức đầu óc sắp rơi vào ngủ đông, sau hơn một phút mới bị bầu không khí yên lặng đến nghẹt thở làm cho kinh ngạc tỉnh tỉnh. Hắn vốn tưởng rằng đó là trò câu khách của nhân viên mát xa, vì thế cũng không mấy để ý, sau đó mãi không thấy động tĩnh gì mới cảm thấy bất ổn.

Giật miếng vải đen bịt mắt xuống, đầu óc vốn hơi buồn ngủ của hắn lúc này mới tỉnh táo, hắn thầm ảo não, dầu vừng và mùi tinh dầu thư giãn này quả thật khiến độ nhạy bén và cảnh giác của hắn suy giảm nghiêm trọng. Thoáng tỉnh lại, chỉ cần bằng vào bản năng hắn cũng đã nhận ra điều bất thường. 

“Sao lâu vậy, đang làm gì......” Trần Cận đang muốn nhấc tay cởi sợi dây buộc trên đầu giường, không ngờ đã bị người kìm giữ lấy hai tay, khi hắn bắt đầu phản kích, đối phương đã nhanh nhẹn nhắc cao tay hắn lên, dùng sợi dây trên đầu giường quấn quanh hai cổ tay hắn thêm vài vòng, lực mạnh kinh người. 

Trần Cận khó được thả lỏng hai giây, đã bị người đến phá quấy cũng buồn bực vô cùng. Trong số những người hắn biết, có thể trong nháy mắt khống chế hắn cũng không nhiều, hơn nữa thủ pháp thuần thục như vậy, lại xuất thủ có cả kỹ xảo lẫn sức lực mạnh mẽ thì càng có thể đếm được trên đầu ngón tay.

* Chú thích:
(1)(2)(3):  Các địa danh tại Tây Ban Nha. Trong đó, (1) và (3) là những địa danh có tại cả các quốc gia khác, vì thế nếu các Reader có thẩm tra tính chân thực của tên gọi nhớ để ý phần Tây Ban Nha (Spain) kèm theo thông tin trước khi nêu ý kiến phản hồi. Nguồn: G.G. ( Bao gồm các trang tiếng Trung và tiếng Anh có chứa từ khóa.)
(4): General National Guard, tạm dịch theo Bing. Nếu bà con có cách dịch hay hơn, xin đóng góp.
(5): Theo bản raw, từ này vốn là "lang trưởng", trong đó "lang" nghĩa Hán là một chức quan. Nhưng không rõ người Tung Của dùng "lang" cho chức danh gì, vì vậy đây là từ ...... chém gió. Bà con hiểu biết về chức vụ này xin đóng góp ý kiến.
- Tên nhân vật trong chap này được lấy theo G.G vào thời điểm 08.05.2012.

* Nhắc lại một số nhân vật ở phần trước:
- Lý Thăng (Đại Lý): là phó thủ của A Cận, đồng thời kiêm luôn chức trợ lý + bảo mẫu + "đứa ở" cho ảnh.
- Giang Uy: Lão đại Hạt bộ, bạn thân của A Cận, từng cho A Cận mượn quân để tìm kiếm Trịnh Diệu Dương khi quân của Xích bộ bị cấp trên phát hiện và "đóng băng". Là người đầu tiên biết quan hệ giữa A Cận và A Fi.
- Calvary: Sếp Bắc Mỹ tổ (cấp thứ hai của Hào Môn). Do địa bàn của Xích bộ ở tại New York nên A Cận thường bị bác này "nghía" mỗi khi có "gió thổi cỏ lay".

Editor lảm nhảm:
Hôm nay trong quá trình edit không biết nên chuyển từ "lão tử" (ông nội mày) thành từ gì TT^TT. Dựa vào mối quan hệ giữa Trần Cận và Giang Uy mà dịch trần trụi ra cho A Cận nói với Giang Uy là "Trong miệng ông nội mày còn đầy cát..." thì.......*quay mặt vào tường tự kỷ* Đây là từ thể hiện sự kiêu ngạo lẫn bực bội của Trần Cận, không có ý nhục mạ Giang Uy, nhưng nếu chuyển sang từ tương đương của tiếng Việt thì lại thành sắc thái chửi bới, nhục mạ mất rồi. Vậy mới nói, có phải lúc nào cũng chuyển ngang được từ tiếng nước ngoài sang tiếng nước mình đâu...

Không biết có ai thắc mắc về việc editor cho Trần Cận và Giang Uy có khá nhiều cách xưng hô với nhau không? Thực ra Editor nghĩ là: lúc tử tế nghiêm túc thì "tôi" với "anh", "tôi" với "cậu", vì ít nhiều họ cũng là người "có chức có quyền", không phải dân chợ búa lâu la; lúc vui vẻ suồng sã thì là "thằng em - ông anh", "chú em - anh mày" v.v... lúc tức giận lên thì có thể xưng "lão tử" hay "tôi" cũng được. Trên thực tế, cách xưng hô vốn là để thể hiện vai vế và cảm xúc, cố định hóa nó ngược lại lại tạo cảm giác khô khan giả tạo. 

Cảm ơn cakungiuappa đã nêu suy nghĩ của mình, ta đã có sự chỉnh sửa, và sẽ tiếp tục chỉnh sửa.


* Pass cho Chương 2:

Mười năm trước khi gặp Trần Cận tại Hongkong, Fiennes bắt đầu gây dựng một cơ nghiệp riêng cho mình, với cơ nghiệp đó, trong thời gian ngắn anh đã trở thành người thao túng ngầm thị trường đầu tư công nghiệp của Âu Mỹ. 
Hãy cho biết tên cơ nghiệp đó của Fiennes là gì? Hãy viết Hoa chữ cái đầu tiên.

Gợi ý: Tên này là một từ gồm 9 chữ cái từng xuất hiện trong khoảng 10 chương đầu của Hào Môn Diễm

Danh sách những bạn được tặng pass cảm ơn về sự đóng góp cho công tác edit của Editor sẽ được công bố tại trang "Lịch làm việc" vào ngày 10.05. Đề nghị các bạn có tên trong danh sách chưa gửi email cho Editor thì gửi qua địa chỉ yukinari21@gmail.com để tớ gửi pass.

23 nhận xét:

  1. hự, cuối cùng cũng lên sàn *tung hoa* *bay bay*

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Muộn vậy mà còn ôm máy sao nàng? ^^ Thứ 7 vừa rồi thế nào?

      Xóa
    2. Thứ 7 vừa rồi, tềnh hềnh là buôn chuyện xúm xít, đang đến cao trào thì ta phải về đến nhà cô hướng dẫn thực tập giữa trời mưa gió, ức gần chết

      Xóa
  2. cảm ơn nàng, gặp lại anh Cận sướng quá

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hờ hờ, ở phần 2 của chap 1 này A Fi cũng xuất hiện nè! ^^

      Xóa
  3. Hoan hô, được đọc tiếp Hào môn diễm rồi. Lại được gặp lại Trần Cận yêu tắm hơn yêu tiền rồi. Nhắc cái bồn tắm là nhớ vụ cậu vì bồn tắm mà thất thân :))))

    Hai tiếng rưỡi, mình cũng thật là phục Trần Cận nha, ngâm như thế lột da luôn rồi còn gì, mình thấy tắm trong hồ bơi chừng 45 phút xong là da nhăn như khỉ rồi, còn tận hai tiếng rưỡi, mình ko biết lúc đó chắc da gấp nếp hình rẽ quạt luôn mất.

    Nhưng với người yêu tắm như Trần Cận, lại tận hai tháng ko được tắm cho thỏa thích, thì về đến nhà ngâm hai tiếng rưỡi chắc vẫn còn ít :)

    Fi chưa xuất hiện nhỉ, quá trình cưa cẩm khiến cho Trần Cận chấp nhận hai người hoàn toàn thuộc về nhau của Fi còn dài dài, ai biểu đâm đầu vô hoa hoa công tử mà thật ra chẳng có kinh nghiệm thật sự về tình yêu làm gì.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "Nhắc cái bồn tắm là nhớ vụ cậu vì bồn tắm mà thất thân :))))"
      -> Lần này lại "có người" vì ... tắm mà thất thân nữa đấy nàng!!! ^0^

      Xóa
  4. Hi nàng, cuối cùng cũng được gặp lại Cận Cận iu dấu *tung bông tung hoa*
    Ui... Cận Cận đáng iu của ta....woaoaoaoa *phấn khích đập bàn đập ghế... Ái ui, sao Fi ca woánh lên đầu ta, rồi rồi thì Cận Cận là của ngươi nha~~~, hức hức*
    Cơ mà, mới mở đầu vẫn chưa có gì, còn chưa được gặp Fi ca nữa, nên cũng chẳng bít nói gì, haehae *chớp chớp chớp*
    À...nàng mới đổi cách xưng hô à, nghe hok có quen tai lắm, ban đầu nhảy vô bị khớp ^^
    Theo ta thấy cách xưng hô như cũ hok phải dễ thương hơn sao, nó còn bộc lộ được tính cường ngạnh của những người lính đánh thuê, "tôi" với "anh ta" gì đó, ta thấy nó cứ mềm yếu sao ấy... Với lại nếu đã xưng là "anh mày" sao không gọi thẳng là "mày" luôn lại gọi là "cậu", nghe nó hơi khập khiễng 1 tí
    Haehae...đó chỉ là ta cảm thấy như thế nên góp ý thui *gãi đầu* ;))
    Cám ơn nàng nhìu
    Cố lên nhé... *mi gió pặp pặp*

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xưng hô như cũ là "ta - ngươi"? Thực ra với ta thì không sao cả, vì ta đọc quen rồi, ta chuyển sang "ngôn ngữ Việt" để các nàng quen tai thôi, vì hình như các Blog Edit hiện đại đều không để "ta- ngươi". Hay là lại lập cái poll???

      Uh, lúc edit, ta cũng băn khoăn cái vụ "anh mày" và "mày" hay "anh mày" và "cậu" rồi. Thực ra nàng nói không sai, "anh mày" thì thường đi với "mày"... Ta đã sửa lại một chút, nàng xem vậy đã ổn chưa?

      Xóa
  5. aaaaaaaa~~~~~~~ lại gặp lại A Cận đáng iu, dễ xương rùi (muốn hun anh 1 cái quá đi~~~)(đừng ai mách vs anh Fi nha, ta chỉ có 1 cái mạng thôi a TT^TT) Vừa vào chap đã thấy anh tắm rửa rồi, đúng là sở thích ko thay đổi mà ^^

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. A Cận và cái bồn tắm cũng giống như Kyoko (Skipbeat) với bọn linh hồn chibi của cô ấy, là điểm đặc thù, mất nó thì còn gì là A Cận nữa! ^^

      Nàng cứ hôn A Cận thoải mái đi, vì kinh nghiệm nhìn ngó của ta cho thấy nếu A Cận có người "yêu thương nhung nhớ" thì mọi tội lỗi sẽ được quy về ... chính ảnh. A Fi sẽ xử ảnh chứ không xử nàng! Ka ka ka~~

      Xóa
  6. ta nghĩ đã đọc đam mỹ chắc mấy từ như "lão tử" cũng chẳng xa lạ gì, đâu cần dịch sát nghĩa mất hết mỹ cảnh hì hì
    Nàng vất vả ^^

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chưa tìm ra từ nào thay thế cho tốt nên chắc ta cũng phải tạm thời để nguyên đã. TT^TT

      Xóa
    2. Nàng ơi, ta thực sung sướng vì được gặp lại Trần Cận ba chấm. Cơ mà cũng hảo mong chờ Cấp tốc luân hãm.
      *Nhè nhè kéo áo, thẽ thọt hỏi* Nàng a, liệu có thể cùng làm luôn Cấp tốc không nàng?

      Xóa
    3. @ tiểu Thu Thu:*nhè nhẹ giật áo về, thẽ thọt trả lời* Kinzie cũng đã "đòi nợ" ta vụ Cấp tốc òi, TT^TT, ta sẽ cố gắng trong thời gian gần nhất tiếp tục thực hiện Cấp tốc luân hãm.

      À, nàng gửi email cho ta đi nhé.

      Xóa
  7. Sự xuất hiện mang đậm phong cách Trần Cận =)) ôi chết cười với cái bồn tắm + 2 tiếng rưỡi. A Cận thành nàng tiên cá rồi =))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Là mỹ nam ngư chứ, mà mỹ nam ngư này vừa hỏa bạo vừa ngạo kiều, ^0^~~

      Xóa
  8. Uầy, để ý đến comment bên trên, nàng cũng đọc skip beat hả? Ta thích bộ đó lắm :">

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ta cũng thích Skip beat lắm, đặc biệt rất thích Kyoko, vậy nên ta không đọc bộ đồng nhân nào của Skip hết, với ta, Ren luôn là của Kyoko! >o<

      Xóa
  9. oa, hóa ra là "Hào môn diệm" còn phần tục nữa, thảo nào mà lần trc ta đọc hết thấy hơi hụt hẫng TT~~TT
    với sự xuất hiện đầy ấn tg tại cái bồn tắm của a Cận thật ko còn j để nói, đúng là chỉ a Fi mới "chịu đc" ;))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Những bộ hay thì ai cũng thích nó kéo dài mãi... đến khi mình "no" thì thôi mừ ~ ^^

      Xóa
  10. ừm, ta quất luôn bộ này QT rồi, nhưng mà lúc ta đọc được bản edit của nàng thì ta thấy, nàng edit lên tay ghê, ngay cả bầu không khí truyện cũng nắm bắt được, thế là ta lại hối hận vô cùng, biết thế ta cũng chờ đọc là được rồi, ai bảo xăng xái quá làm chi, giờ đọc lại cũng thích nhưng mà biết trước hết rồi còn đâu thú vị nữa, aaaa, ta hựn aaaaaa~

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ô hô hô hô ^0^... Hô hô hô... Hô hô hô ~~ *Cười sung sướng không khép miệng nổi*

      Xóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment