4/3/11

Huyết liên

Đệ nhị thập ngũ chương: Đột phá khỏi thực nhân tộc
       "Tiên sinh" Lăng nhẹ nhàng đến phía sau lưng Vũ Văn Thần, gọi hắn, "Đừng quay đầu lại, đừng trả lời, hãy nghe thuộc hạ nói, thuộc hạ để dao trong tay ngài, ngài tự cởi trói."

       Vũ Văn Thần nghe thấy thanh âm của Lăng, trong lòng có bao nhiêu kích động nói không nên lời, hắn cầm dao, luồn lưỡi dao vào trong sợi dây thừng trói cổ tay mình, một cứa, dây thừng lỏng rời ra, nhưng hắn không lập tức đứng dậy mà vẫn ngồi yên tại chỗ.

       "Đây là súng hãm thanh Thiếu chủ yêu cầu thuộc hạ giao cho ngài. Bên kia Thiếu chủ đã bắt đầu hành động, ngài ấy muốn thuộc hạ chuyển lời tới ngài, bình tĩnh, đừng hành động thiếu suy nghĩ." Lăng hoàn thành xong nhiệm vụ bên này, rời khỏi chỗ Vũ Văn Thần,  trở lại bên cạnh Ảnh, tham gia ngắm bắn.

       Nhìn thấy những thổ dân ở vòng ngoài đã bắt đầu yên lặng ngã xuống, Đường Phong nhẹ nhàng thở ra, xem ra mở đầu rất thuận lợi, phương pháp tác chiện của Vũ Văn Tu quả nhiên rất quyết đoán, bất lưu tình, đầu tiên từ chỗ xa nhất bắt đầu tấn công, tầng tầng tới gần,cho dù cuối cùng có bị phát hiện cũng chỉ còn lại một số ít. Thế nhưng trong một chớp mắt sơ tâm, Đường Phong một phát bắn trượt, đả thảo kinh xà.

      Tất cả đám thổ dân đều đứng lên, nhìn chăm chú về phía Vũ Văn Tu và Đường Phong. Lăng và Ảnh thấy tình huống không ổn, muốn lập tức lao ra, mở đường máu thoát đi, thế nhưng nhìn thấy Vũ Văn Tu ý bảo đừng hành động thiếu suy nghĩ, tự nhiên im lặng chờ đợi mệnh lệnh.

      Vũ Văn Tu lạnh lùng nhìn thoáng qua Đường Phong, thu hồi súng ngắm, nhảy xuống đất, đi về phía đám thổ dân, Đường Phong đi the bên cạnh hắn, thầm hận bản thân vô năng.

      Nhìn thấy bọn họ xuất hiện, đám thổ dân lập tức lâm vào tình trạng báo động, Vũ Văn Ngạn cả kinh, y không ngờ Vũ Văn Tu lại đến.
        
     Vũ Văn Tu lạnh lùng nhìn Vũ Văn Ngạn bị trói ở một bên (Rồi có người chết với bé!^^) thấy trên y phục của y có dính máu, ánh mắt càng trầm, cả người tản ra hàn khí bức nhân, mắt thẳng tắp nhìn ra phía trước.

     Vũ Văn Tu nhẹ giọng nói vào bộ đàm: "Bắn, yểm trợ cho ta, đừng làm kinh động, nếu ta không chạy thoát, trước hết đưa Vũ Văn Thần đến nơi an toàn, chờ ta 3 ngày."

     Ba người còn lại nghe rõ, gật đầu, cũng không nghĩ đến hắn có nhìn thấy hay không.

     Vũ Văn Tu rút ra súng lục, những gã thổ dân vạm vỡ cũng bắt đầu cuộc tấn công đối với kẻ xâm lấn địa bàn của họ, tốc độ kinh người, nhằm thẳng tới Vũ Văn Tu, Đường Phong cả kinh, nâng súng lên bắn, ngắm trúng đầu bọn họ.

     Vũ Văn Tu cũng ngắm bắn về phía những người lao đến, thế nhưng những người đó cư nhiên giơ tay lên chắn, rõ ràng bị trúng đạn cũng không giảm nửa điểm tốc độ.

     Vũ Văn Tu chưa kịp ngờ tới tình huống này đã bị một gã thổ dân lao vụt tới trước mặt, ôm lấy cánh tay hắn, một quăng làm hắn bay vụt ra xa.

     Vũ Văn Ngạn nhìn thấy Vũ Văn Tu bị vây công, mắt âm ỉ lửa giận, y thực sự đã bị chọc giận. Vũ Văn Thần ở một bên chưa kịp vui mừng khi nhìn thấy Vũ Văn Tu đã kinh hãi nhận ra tất cả bọn người dã nhân đều đổ dồn về phía đó, nhưng khi nhìn lại thấy không còn ai ở bên cạnh Vũ Văn Ngạn thì chợt hiểu ra đây là tình huống mà Vũ Văn Tu cố ý chế tạo ra cho bọn họ, thời cơ không thể bỏ qua, Vũ Văn Thần vội nhào tới bên Vũ Văn Ngạn, "Ca, ta lập tức cởi trói cho ngươi."

       Dây thừng vừa đứt, Vũ Văn Ngạn bật người đứng dậy, giật lấy tiểu đao trong tay Vũ Văn Thần. Lúc này một vài gã thổ dân đã phát hiện ra bọn họ, lập tức lao lại đây, nhưng Vũ Văn Ngạn cũng đã kịp phản ứng, cũng áp dụng phương thức một kích trí mạng mà hành động. Vũ Văn Thần quay đầu lại, nhìn thấy Lăng và Ảnh, vội vàng lôi kéo Vũ Văn Ngạn "Ca, chúng ta đi."

       "Ngươi đi trước." Vũ Văn Ngạn lạnh lùng dãy ra khỏi tay Vũ Văn Thần, mắt chăm chăm nhìn về phía trước, vừa kịp bắt gặp Vũ Văn Tu bị hất văng đi, hắn ở trên không trung bật xoay người một vòng, xoạc chân tiếp đất rất bình tĩnh. Ngay lập tức điểm đầu ngón tay lấy sức bật lao ngược trở lại, những đầu ngón tay nhỏ nhắn có lực đạo cường hãn kinh người, giữa đường người trầm xuống, đạp lên Đường Phong, tiếp tục mượn lực xoay người bật lên cao, trong nháy mắt rút một cây tiểu đao trên đùi, thẳng tắp hướng về phía tên thổ dân đã công kích hắn đâm tới. (*Nhỏ dãi ròng ròng*)

     Chờ mọi người phản ứng lại, trên mặt đất đã thêm một cái xác không hồn trên trán cắm đao.

     Vũ Văn Thần kinh ngạc tới cực điểm , hắn thật sự thật không ngờ thân thủ Vũ Văn Tu tuyệt vời đến như vậy, mà Vũ Văn Ngạn thì lẳng lặng cong lên khóe miệng. Lăng nhìn thấy thân ảnh loang loáng, lả lướt mà mạnh mẽ của Vũ Văn Tu, nhìn đến ngây người, tự nhủ mình cũng không phải là đối thủ, bây giờ Thiếu chủ mới có 11 tuổi, về sau không biết còn cường đến cấp độ nào!

       "Lăng, đưa Vũ Văn Thần rời khỏi đây." Vũ Văn Tu vừa tiếp tục tấn công, vừa hướng vào bộ đàm nói với Lăng, câu nói vừa dứt, một bàn tay sắc như dao của địch nhân đã chộp phải bả vai hắn.

       Vũ Văn Tu không hề chậm lại, ánh mắt lạnh như băng lướt qua vết thương trên vai mình, lại lướt qua hung thủ, thị huyết quang mang. Bản năng săn mồi trong hắn thức tỉnh.

      "Ảnh, yểm hộ ta." Lăng nói xong, chạy về phía Vũ Văn Thần, ôm chặt lấy hắn, mặc kệ hắn có đồng ý hay không, lôi hắn chạy về phía Ảnh.

      "Ca còn ở bên kia, Lăng, buông ra." Vũ Văn Thần muốn giãy tay anh, có điều khí lực của hắn còn chưa khôi phục, quay đầu lại nhìn thấy Vũ Văn Ngạn một mình giữa vòng vây, mắt tràn ngập lo lắng.

       "Ảnh, rút lui." Lăng nói khẽ .

       "Ngươi làm gì, buông, Vũ Văn Ngạn cùng tiểu Tu vẫn còn ở phía sau." Vũ Văn Thần gào lên.

       "Tiên sinh thứ lỗi, đây là mệnh lệnh của Thiếu chủ, chúng ta không dám vi phạm."Ảnh thấp giọng nói, nhìn không ra tâm trạng, " Ngài yên tâm, chủ nhân và Thiếu chủ sẽ không có việc gì."

       Vũ Văn Thần nghe nói là Vũ Văn Tu ra lệnh, càng thêm tức giận, hắn vẫn còn là một đứa nhỏ 11 tuổi, không nên để hắn đối mặt những chuyện này, bản thân thực sự thực vô dụng, phải để hắn tới cứu.

       "Ân, Lăng, buông tay, ta sẽ không trở lại đó." Vũ Văn Thần kiên định nói.

      Lăng buông lỏng tay Vũ Văn Thần, cũng đi về phía trực thăng.
      
      Bên kia, Vũ Văn Tu càng đánh càng thấy hưng phấn, trước mắt là một ít đối thủ không tồi, hắn chạm đến máu trên khóe mép, nhìn nhìn, một liếm, cười lạnh: "Đường Phong, ngươi đi trước."

      Đường Phong nhìn thấy một Vũ Văn Tu hoàn toàn xa lạ trước mắt, biết hiện tại mình không thể giúp hắn, thấp giọng "Ân." Nói xong quay đầu rời đi, những thổ dân nhìn thấy vậy muốn xông lên bắt lấy, thế nhưng thân hình Vũ Văn Tu đã lóe lên, chặn đường: "Come on, đối thủ của các ngươi ở đây."

      Những gã thổ dân chuẩn bị bắt đầu một vòng tiến công tiếp theo, thế nhưng, đột nhiên một tên nhảy ra cản đường Đường Phong ngã xuống, là đao, một cây tiểu đao thẳng xuyên qua đầu.

      "Còn không đi mau." Thanh âm lạnh lùng của Vũ Văn Ngạn vang lên, không hiểu sao tuy là người được cứu nhưng nhìn thấy y lúc này lại khiến Đường Phong run lên, vội vã theo lời y rời khỏi.

      Vũ Văn Ngạn dùng súng bắn hạ không ít đích nhân, sau đó nhún người vọt lên, đạp lên vai một tên thổ dân mượn lực lao vào giữa vòng vây, rơi xuống bên cạnh Vũ Văn Tu.

       "Thân thủ không tồi" Vũ Văn Tu nhìn y, khóe miệng cong lên, châm chọc nói, nhưng khi nhìn thấy y mất máu quá nhiều, mặt tái nhợt, hắn chau mày, "Đáng chết."

       "Ân" Vũ Văn Ngạn lạnh lùng đáp một tiếng, mắt nhìn kẻ địch vây công.

       Vũ Văn Tu quét mắt một vòng, vung tay lên ném ra một vật, kêu to: "Đi."

       Không đợi Vũ Văn Ngạn phản ứng, hắn cầm lấy tay Vũ Văn Ngạn chạy ngược hướng Đường Phong vừa chạy, phía sau vang lên một tiếng nổ rung chuyển, những người thổ dân quay đầu đã thấy nhà mình biến thành biển lửa, chờ cho bọn họ kịp hoàn hồn đã chỉ còn thấy bóng dáng lờ mờ của phụ tử Vũ Văn Tu. Nhìn nhìn lẫn nhau, bọn họ quyết định đuổi theo. Hai người vừa chạy vừa vung súng bắn trả phía sau.

       "Dùng cái này." Vũ Văn Tu đưa cho Vũ Văn Ngạn một quả lựu đạn. Vũ Văn Ngạn cầm lựu đạn, cắn chốt, quăng đi, " Bên này." Y nắm tay Vũ Văn Tu đổi hướng khác, tiếp tục chạy.

       "Phanh!" một tiếng nổ, không ít thổ dân bị ném lùi lại, cây cối bén lửa, lan ra bốn phía, chớp mắt rừng rực, chậm rãi soi tỏ phương hướng Vũ Văn Ngạn cùng Vũ Văn Tu chạy đi... 

       (Chưa thoát đâu nha, hồi sau sẽ rõ... ^o^)
___________
Chương 24

13 nhận xét:

  1. Hi~ yuki...
    Ta lại trồi lên với nàng đây :X
    Ta nhớ không nhầm thì những chương sau sẽ vô cùng pro đến mức khi ta đọc QT đã phải thốt lên "Đây vốn không phải con người mà...."
    (ai dô, không biết ta nhớ có chính xác không nữa ta....)
    Thui chào nàng nha~ ta lại lặn đây :X

    Trả lờiXóa
  2. chẹp!!!!
    còn cái cháp bù nữa a...
    yêu ghê cơ...
    đọc bản edit thật là thú...thanks editor

    Trả lờiXóa
  3. Chào nàng An Nguyệt Nhã, cảm ơn nàng đã trồi lên ... đớp không khí để buôn với ta! ^-^ Cố gắng phát huy nha nàng! ^-^ Mí chương sau càng lúc càng hấp dẫn, còn họ có phải người không thì...^-^ tác giả biết, ta ...vô nghị luận! Ô hô hô hô...
    *Rút khăn vẫy vẫy* Nàng lặn sâu vừa thui a, nhớ thỉnh thoảng lại trồi lên a, ta vừa up thêm một chap mới nữa a, hum ni phải up 2 chap mà...

    Trả lờiXóa
  4. Chào nàng, khách mới đến a! *Cúi cúi* Có duyên gặp nhau, nàng cho ta xin cái tên để tiện ...chém gió a, nàng viết tên ở cuối com rồi sử dụng chế độ Nặc danh cũng được. Cảm ơn nàng ghé thăm, mong sớm gặp lại nàng.(Mà lần tới nàng nhớ để lại tên đấy nhé!^-^)

    Trả lờiXóa
  5. Hu, mải tớn mắt nhìn Hào Môn, giờ ta mới biết còn sót một chương của Huyết liên *xí hổ*. Chương này hứa hẹn một chương sau thật là ...hoành tráng :)) Hai cha con nhà này cứ nhìn nhau ngưỡng mộ, sến mọi lúc mọi nơi :D Nếu trong Hào Môn, Cận Cận là siêu tự kỷ thì ở đây gọi là gì ah đúng kiểu mẹ hát con khen hay, bà khoe con bà tốt hih hih

    Trả lờiXóa
  6. Ta có ý kiến! *Giơ tay* Nên gọi là "cả nhà ta khen nhau" thì đúng hơn! ^-^ P/s: Tối qua đang nghĩ thầm Phudu bỏ Huyết liên hay sao, ngồi ngóng mãi mà chẳng thấy com của phudu ở Huyết liên trồi lên! TT^TT. À, mà ta cũng tệ quá cơ, hôm qua cũng mới để ý đến phudu cũng là "dân" Blogger.^-^ Sau này có gì thắc mắc về Blogspot thì ta tham khảo ý kiến nàng a!

    Trả lờiXóa
  7. Hi hi, ta bỏ sao được, mấy tuần nay mệt chết, thứ giúp ta chống chọi qua ngày chỉ là chat nhanh gọn than thở vài câu với lũ bạn, lướt 4rum và ... vào nhà nàng hóng ^^
    Về nhà của ta, nó đã mốc meo từ bao giờ đâu có được trăm hoa đua nở như thế này. Ta dốt về blogspot lắm, không dám để nàng tham khảo đâu, cơ mà biết đâu 3 ông thợ giày... hi hi

    Trả lờiXóa
  8. Aha, thế là ta phải gọi nàng một tiếng "sư tỷ" cơ? Nàng vào blogger trước ta à?
    Mà công việc stress của nàng đã giải quyết xong chưa?

    Trả lờiXóa
  9. Ha ha ha, nói thật nhá (hơi ngại) đầu tiên ta vào blogger là để có account cho tiện ... comment bên nhà nàng (^^)
    Rồi sau đó thì ta có mỗi một entry coi như để mở hàng thôi. Nhưng mà ta quyết định đặt bản doanh tự kỷ ở đó luôn rồi...

    Stress của ta nó phập phù lắm, lúc thế này lúc thế khác nên ta tự phải cân bằng thôi. Nhưng mà cuối tuần này... ta vui (^^)

    Trả lờiXóa
  10. 2 phụ tử lại tới rừng Amazon quậy hửm nàng, ~
    Ta thấy, Thần rất ư là htương Ka cụa mình, có điều, hêm có mạnh bằng 2 cha kon nhà wái zật kia thâu...
    Ths nàng, ta mong chương kế típ, ta cũng chảy nước dãi ròng ròng, kái đoạn mà Pé Tu pay lên hổ páo với đám *ba trấm * ấy, oai phong lẫm liệt, muốn zớt cả chòng mắt ra luôn ... hự hự, xao mà oai ghê gúm hở Tu Nhi ... pé phải nhí nhảnh chút ih ... và bợn Ngạn, chít bạn nhé, để xem, về bạn Tu xẽ xử bạn ra xao

    Trả lờiXóa
  11. @ phudu: Vui là tốt rùi,nàng cứ học Thập Lục ấy, sống cho khoái hoạt! ^-^

    @ http: Thần Thần thương anh thương cháu, đúng là người tốt, có điều "hảo nhân nan vi" a...kakaka... Nên suốt ngày bị anh với cháu cưng đem ra lăn bên nọ, vật bên kia mà đùa giỡn!!! ^o^ Ta cũng chết đứ đừ vụ super cool của tiểu Tu á! ^o^

    Trả lờiXóa
  12. Pe that la pro qua di nha...Ma anh cung ko thua kem nha

    Trả lờiXóa
  13. chậc chậc,nhìn bé "chiến" mà mình cũng ngứa tay ngứa chân nữa

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment