Bà con thân mến, vốn ta làm xong chap này từ chiều, nhưng mạng lại tập tèm nên bây giờ mới có thể up, do vậy, ta xin thông báo trước nếu có một ngày nào gần đây ta bỗng lặn mất tăm mà không một lời nhắn nhủ thì mong bà con cứ tin rằng đó là mạng IT nhà ta nó lên cơn đang chờ người tới an ủi, và tất nhiên khi nào quay trở lại ta vẫn sẽ up bù đủ số chap như thường, bởi vì ngày nào ta cũng chăm chỉ cặm cụi ngồi edit mừ! ^-^ Chúc cả nhà buổi tối vui vẻ! ^-^
"Bất quá trước đó, chúng ta cần phải hiểu biết lẫn nhau sâu sắc hơn một chút, dù sao người cũng là vị khách quan trọng của chúng ta." Kiệt ngồi xổm xuống, môi cơ hồ thiếp đến vành tai Trần Cận, "Ta có lời xin lỗi lúc trước đã quá lỗ mãng với ngươi."
Trần Cận chỉ cảm thấy bên tai một trận gió lạnh thổi qua, rét lạnh ác hàn. Không cần giải thích, đủ thành ý hẳn phải lập tức cho hắn một phòng tắm xa hoa, để hắn hảo hảo hít thở chút khí trời, bất quá theo tình hình trước mắt mà nói thì người kia hẳn sẽ không thiện người am hiểu ý như vậy. Ôm trong lòng nhận thức này rồi, Trần Cận lại cảm thấy vẫn là thôi không cần câu thông có điều tốt hơn.
Lúc này ngoài cửa có bảo tiêu hướng bên trong ý bảo có điện của thượng cấp gọi đến, Kiệt nháy mắt cho San Lệ Tô ra bên ngoài đón nghe.
Không biết có phải mình lỗi giác hay không, Trần Cận cảm thấy tay Kiệt này đối với mình có chút tà niệm, cụ thể là cái gì thì không rõ, khi hắn còn đang nghi hoặc, ma trảo* của Kiệt đã đưa về phía Trần lão Đại đáng yêu vô song của chúng ta. (* bàn tay ma quỷ)
"Ta muốn biết ngươi lấy lòng Trịnh Diệu Dương bằng cách nào? Dùng miệng hay là..." Hạ lưu hướng tới nơi nào đó xem xem, "Phía dưới?"
Không được không được, đạp phải địa lôi rồi, đạp đến đại địa lôi của Trần Cận! Tối thân ái nhất Thạc Thạc, cư nhiên bị người như thế dùng loại này hạ cấp chê cười, không ra khẩu ác khí tựa hồ hơi thở nan bình* a. (* khó giữ được bình tĩnh)
Tiếp theo, Trần Cận làm ra một chuyện khiến Kiệt trố mắt —— trước tiên chậm rãi nghiêng người né đi bốn mươi lăm độ, sau đó nửa ngồi nửa quỳ, tay trái kéo thân thể của chính mình đi đến phía trước khoảng nửa mét, sau lại dựa vào trên tường ngồi xuống, khôi phục nguyên trạng. Cơ bản ý tứ là: lười cùng loại người không phẩm hạnh như ngươi nói chuyện, vì tránh lây bệnh truyền nhiễm, tránh xa ngươi một chút cho an toàn.
"A." Kiệt âm ngoan cười cười, "Thú vị lắm." Nhanh chóng khuynh thân, kéo nhẹ lấy một món tóc của Trần Cận, "Ta cũng không sợ ngươi tác quái."
Thật sự phải nổi giận, hơn nữa phi thường giận, nếu ngươi không đem móng vuốt bẩn thỉu của ngươi ra xa, nếu ngươi còn ở trước mặt ta vũ nhục Trần Thạc nửa câu, ta nhất định sẽ phải cho ngươi hảo xem!
"Ngươi có nghĩ muốn thử một chút không?" Lười nhác mà lơ đãng phiêu địch nhân liếc mắt một cái, ngữ khí rất khinh miệt, "Nhưng ta cảm thấy được ngươi không đủ tư cách."
"Con mẹ ngươi, ở chỗ này của ta ra vẻ, sợ ta chăm sóc ngươi không đủ chu đáo?" Kiệt buông tay đứng lên, lạnh lẽo phóng đến trên mặt hắn.
Đang lúc Trần Cận dự cảm mọi chuyện tệ đến cực hạn, San Lệ Tô cầm điện thoại đẩy cửa tiến vào: "Kiệt!"
"Cấp trên có tin tức gì?"
"Vẫn là Trịnh Diệu Dương, hắn nói giao dịch đã tiến vào trình tự, yêu cầu cùng Trần Thạc trò chuyện, xác nhận hắn không có gì đáng ngại."
"Dã tình nhân của ngươi thật đúng là phục vụ tận tình." Nói xong, tiếp nhận điện thoại lãnh khốc nói, "Nhớ kỹ, ngươi chỉ có một phút đồng hồ." Sau đó đem điện thoại ném lên người Trần Cận.
"Uy?" Thần kinh Trần Cận hoàn toàn căng thẳng, hắn tận lực dấu diếm sơ hở, vững vàng hô hấp.
"Còn sống không?" (*Cười té ghế*)
Tiểu tử ngươi, dám nguyền rủa ta! Chờ ta trở về nhất định cáo trạng ngươi với Trần Thạc.
"Diệu Dương? Ta không sao."
Lần đầu tiên gọi đến là thân thiết như vậy, thật đúng là cả người nổi gai, chuyện này có khác gì hướng đối thủ một mất một còn khuất phục, hướng địch nhân đầu hàng, hướng oan gia cầu viện... bất quá lần này chỉ là vì... giữ thể diện cho Trần Thạc.
"Bên này sẽ nghĩ biện pháp cứu ngươi ra ngoài, ngươi cố gắng đừng trước đó trở quẻ ." Nói được thực tùy tiện.
Ngại bên cạnh còn có người theo dõi không tiện phát tác, nhưng là trong lòng đã muốn phong chính mình thành Ninja."Ta..." Tức giận đến không nhẹ a, cố gắng ổn định ngọn lửa hận, "...sẽ cẩn thận, nhưng nếu chậm thì cũng chưa nói trước được gì. Người nơi này cũng không am hiểu lắm về đạo đãi khách." Câu sau nói không lớn, nhưng đủ cho Kiệt nghe được rành mạch.
"Cư nhiên có cơ hội nghe ngươi bực tức, còn thật là khó gặp."
"Mau chóng giao dịch, ta còn muốn sống trở về ——" thu thập tên lừa gái, a, lừa Trần Thạc nhà ngươi.
"Mục tiêu này cũng không phải là bất khả thi, chúc đỏ vận."
"Ít nhất cho ta cái kỳ hạn."
"Ba ngày."
"Nếu ngươi..." Nói tới đây, điện thoại đã bị cướp đi.
Kiệt không kiên nhẫn: "Ta không nói các ngươi có thể nhàn thoại việc nhà."
Không nói thì đừng nói, ngươi nghĩ rằng ta thực thích cùng cái tên họ Trịnh kia nói chuyện a. Cũng không biết hắn bằng cách nào mạo hiểm chuyển được cuộc điện thoại này, nhất định là Trần Thạc vì ái huynh cưỡng bức tên đó đi vào khuôn khổ, mị lực của ta quả nhiên vẫn là so với họ Trịnh lớn hơn a, xem ra Trần Thạc đem hắn mê đắc không được... (Hoang tưởng, còn không phải là nhờ ơn Diệm đại ca bôn ba lo lắng?=.=)
San Lệ Tô đem suy nghĩ của Trần Cận lôi về hiện thực: "Đối phương đã muốn cùng cấp trên câu thông, giao dịch trước mắt xem coi như thuận lợi."
"Người đang ở trong tay chúng ta, xem chừng bọn họ cũng không dám đùa giỡn ra cái gì đa dạng." Kiệt nhìn Trần Cận, "Đợi thêm một ngày, nếu đối phương dám chơi thủ đoạn, Daddy nhất định sẽ hạ lệnh."
"Kiệt." San Lệ Tô tiến lên từng bước, "Này Trần Thạc, nếu giao dịch thành công, tiếp tục vứt hắn ở trong này có chút không phải đạo, hay là chuyển hắn đến Cáp Môn đi?"
Kiệt lo nghĩ: "Hảo, ngươi phái người đem hắn mang qua đi, cách mười hai giờ tiêm cho hắn một liều nhẹ thuốc mê, phòng ngừa hắn trốn chạy."
"Còn ảnh chụp..." San Lệ Tô đối với cái chứng cớ kia canh cánh trong lòng.
"Nếu ngươi cảm thấy được bất an thì phá hủy đi." Kiệt nói xong, cũng không quay đầu lại, đi ra ngoài.
San Lệ Tô nhìn Kiệt với vẻ mặt thâm tình dị thường, Trần Cận không lóa mắt, loại quan hệ này rất rõ ràng đi? Có nữ nhân ưu ái, còn muốn bày ra bộ dáng chết bầm kia, vừa thấy chính là loại cuồng vọng nam nhân thối tới cực điểm, không có thuốc nào cứu được, cho nên hại hắn bị giam ở trong này, này cũng thật xem như... Tú tài gặp nhà binh, hữu lý nói không rõ*, so sánh như vậy hẳn là thực thỏa đáng đi? (*Ý nói dân chữ nghĩa gặp phải dân võ biền, ôm đầy một bụng đạo lý cũng như không)
Khi Trần Cận bị chuyển đến nơi gọi là "Cáp Môn", là một cứ điểm ngụy trang thành khách sạn cỡ trung cấp, cũng là lúc Hào Môn cao tầng tụ hội mời dự hội nghị khẩn cấp, tính toán sách lược vây bắt Daddy, các phân bộ toàn lực công kích sào huyệt của phân liệt phần tử, hành động đã toàn diện trải ra khai.
Trước đó Fiennes lên máy bay tư nhân trở lại Tây Âu tổng nghị sự hội, biết được Trần Cận bị bắt giam mấy giờ sau, anh đã đứng ngồi không yên, trực tiếp đốc thúc các tổ nghiêm mật giám thị mục tiêu, nhưng không cần tới gần, sợ dẫn phát ngoài ý muốn. Michael cùng với Tom đã tìm được chỗ ẩn thân của đối phương, nhưng anh vẫn chưa hạ lệnh, bởi vì không muốn có bất cứ mạo hiểm gì đối với tình huống của người kia.
Bên này lệnh truy nã Daddy của Hào Môn đã phát ra, hiện tại chính là ám bộ, chính phủ Sudan cũng đã tỏ rõ lập trường phối hợp điều tra, khi sắp tiếp cận trung tâm, đối phương lại đưa ra điều kiện trước tiên phải đem tiền hàng chuyển thẳng vào tài khoản ngân hàng Thụy Sĩ, mà không phải là sáu tài khoản ngân hàng tại Mĩ nữa, tình thế chuyển tiếp đột ngột. Trong vòng hai giờ, đứng đầu các tổ đã tụ tập cùng nhau. Hào Môn có một quy củ xác định vững chắc, đó là nếu thu được kim lệnh mang tên "Diệm", thì dù lên núi đao xuống biển lửa, các tổ cũng muốn nghĩa bất dung từ đi chấp hành. Đương nhiên, loại sự kiện này cũng không thường xuyên, nhưng hôm nay, hiển nhiên bình tĩnh đã bị phá vỡ.
Lúc này, Fiennes chính là lấy thân phận của "Diệm" ngồi ngay ngắn ở vị trí thứ nhất của bàn dài hội nghị, chờ nghe các tổ hội báo, ánh mắt sắc bén nhìn hai hàng nhân viên quan trọng: "Ta cho rằng hiển nhiên tiến trình phải được đẩy nhanh hơn dự định, không thể lại cho bọn chúng có thời gian dưỡng sức, đang ngồi đậy tựa hồ có một vài vị còn đang do dự, nếu trận này không thể làm cho gọn ghẽ đến tận gốc rễ, phiền toái về sau sẽ không dừng lại ở mức hiện nay có thể dự đoán, nếu các vị đối với kế hoạch hành động lần này có băn khoăn hoặc là có ý kiến, lập trường mới mẻ, cũng có thể nói rõ, công bằng luôn chờ đợi các vị." Lời nói thật sự có sức nặng, bên ngoài cho thấy bản thân không hề có thái độ chèn ép bộ phận trung lập hay phe phái quan vọng*, anh tùy tay điểm bên phải một chút, cực chi tao nhã nhưng mọi người trong lòng rùng mình, "Calvary, ngươi nói xem." (* phe phái còn ngồi chờ diễn biến rồi mới làm ra quyết định đi theo bên nào, khác với bên trung lập là từ đầu đến cuối đặt mình ngoài vòng, không theo bên nào.)
"Hành tung của Daddy đã bắt đầu lộ diện, cuối cùng A Long cũng chấp nhận cung cấp manh mối đích xác giúp chúng ta một ân tình lớn, nhưng các chi nhánh của Daddy rải ở Đông Nam Á cũng rất khó hoàn toàn tiêu diệt, nếu chúng ta huy động tìm kiếm trên quy mô lớn, có thể sẽ gây bất mãn cho các phần tử phản kháng và các thương nhân liên quan đến vụ việc lần này, cũng sẽ liên lụy đến danh dự của Hào Môn, ta chỉ có phần lo lắng này thôi." Bắc Mĩ tổ "Trưởng lão" luôn luôn có quyền lên tiếng, ngày thường cũng dám thẳng thắn.
"Phải ngăn chặn bọn họ phản kích ngay từ đầu, đội đặc phía viên của tân tổ Fusa có thể dẫn đầu." Ánh mắt anh hướng về phía Trung Đông tổ lão Đại đảo qua, đối phương lập tức mở miệng nói. "Nhân lực của tổ này bắt đầu khởi động vào rạng sáng nay, hiện tại đã đến khu vực bờ Đông, tin tức mà Tường Long tổ cung cấp hôm trước quả thực không giả, Daddy có ý đồ dùng doanh trại của dân tị nạn che dấu, hiện tại đang mạnh mẽ áp lực cho nhân mã của chúng ra hàng, hoàn toàn không có gì cản trở."
Nhân viên chấp hành Palio bổ sung: "Tường Long tổ phản chiến, đối với phe Daddy mà nói là một cú đánh mạnh, đồng thời cũng đã tạo ra một bước đột phá vào Đông Á."
Fusa gật đầu: "Hắn cùng với phú thương bản địa Hongkong từng có tiếp xúc, nhưng tựa hồ không nhận được đáp lại như mong muốn, chuyến mua bán phiêu lưu này đã không còn có thể thực hiện thần không biết quỷ không hay như trước kia, vì thế người bình thường không dám ra tay, nếu tương lai bị tra, sung công nộp lên trên chính phủ, thì đúng là tự đập đá vào chân, cho nên rất nhiều hàng không ai dám đón, hiện tại có xu hướng chảy vào Thailand."
"Hiện tại Trụ Phong tập đoàn chịu ra mặt làm mồi bám trụ cước bộ của bọn họ, đây là một cơ hội tốt, có cơ hội dùng kế." Nam Á tổ Tổ trưởng Hansen tiếp lời, "Chúng ta đã y theo kế hoạch cùng Trịnh tiên sinh giữ vững chặt chẽ liên lạc."
Calvary lúc này nói: "Thứ cho ta nói thẳng, ta cảm thấy được hiện tại đem nhân lực của Hạt bộ, Thanh bộ điều đến Hongkong đóng ở mục tiêu là một nước cờ mạo hiểm khó giữ được, chúng ta hẳn là phải chú ý hướng hàng chảy về Thailand."
Ánh mắt Fiennes rất nhỏ chợt lóe, nhanh chóng thu liễm vẻ bất an đã muốn điên cuồng trào ra, ngoài miệng bình tĩnh đáp lại: "Bọn họ sẽ không vội vã dời đi, để cho Hạt bộ, Thanh bộ ở tại chỗ tiếp tục canh chừng." (Ai,... Diệm đại ca lại lấy công làm tư...)
Palio vừa thấy lão Đại có vẻ khác thường, lập tức báo cáo: "Cứ mỗi 30’ Phong Điêu liền có tin tức hồi báo, theo tin vừa đến cho thấy, người đã bị chuyển đến địa điểm khác, có thể là một chi nhánh lớn ở Hongkong, Leslie Trần có thể từ trong nội bộ của bọn chúng cung cấp tình báo cho chúng ta." (Bé này khá, hiểu lòng Đại ca, lo cho Đại tẩu, tiền đồ vô lượng!)
"Bọn họ sẽ không như vậy thiếu cẩn thận." Nam Á tổ chuyên viên, Zapp, miệng nói tay làm đưa ra một phần văn kiện, "Dựa vào tư liệu về người này, mọi người sẽ không lạc quan như vậy.” Hắn đem hình ảnh chuyển cho mọi người, ánh mắt lại nhìn Fiennes, "Người kia đối với chúng ta mà nói xem như nhìn khá quen mắt, Kiệt, từng nhận huấn luyện trong đội đặc công."
Trong lòng Fiennes dâng lên lo lắng chưa bao giờ có, anh có thể khiến cho Thôi Minh Long ở phút cuối đã lựa chọn đầu hướng Hào Môn, lại không thể làm cho tên Kiệt này ngoan ngoãn tá giáp, người này là tay khó chơi lại có chút ý nghĩ điên cuồng, hơn nữa ham thích ngoạn trò mèo đuổi chuột, lúc trước có tài nhưng không gặp thời hiện tại trở thành phần tử cực đoan, quá trình này cũng không cần thời gian dài. (Đó là do A Long có... #8$ab&c ...với anh, Fi đại ca ạ!)
Nếu như là trước đây, Fiennes sẽ lập tức hạ lệnh thanh trừ, nhưng hiện tại, anh không muốn làm như vậy, bởi vì cho dù là huy động toàn lực truy kích cũng chưa chắc có thể bảo đảm Trần Cận sẽ an toàn.
"Cho Michael 24 giờ lưu thủ, mau chóng chấm dứt giao dịch." Đại khái là Diệm thần thái ẩn giận trấn ngụ, Zapp lúc ấy cũng chỉ có thể trầm mặc lĩnh mệnh lui ra.
"Phải ở trước khi Chính phủ thực thi đóng băng tài khoản đưa được người ra ngoài." Fusa nhìn sắc mặt đã nhận ra mức độ trọng yếu của Leslie Trần đối với Diệm không hề tầm thường.
Chính là lão Calvary lại ngoan cố phát huy, khiến cho đám người Fusa thái dương đổ mồ hôi: "Xích bộ Trưởng quan (tức Trần Cận) tất nhiên trọng yếu, nhưng so với toàn bộ kế hoạch quét sạch phần tử phân liệt dị đoan chỉ có thể xem như một đoạn nhạc đệm, chúng ta không thể bởi an nguy của một người mà phá hư toàn bộ quá trình, vạn nhất vì cứu con tin mà đi sai một bước, chúng ta có thể phải trả giá đáng sợ, ta nghĩ ta là chỉ nhắc đến một chuyện thực."
"Ta lại chỉ có một sự thật cần nói——" Fiennes đứng lên, ánh mắt dị thường yên lặng, "Phải cam đoan sự an toàn của Leslie Trần, giải cứu thành công, bất chấp đại giới." (Oa... *Chảy nước miếng* Diệm đại ca, suất ngây người a... *Chảy nước miếng*)
Sắc mặt Calvary không tốt lắm, tuy rằng quyết giữ ý mình thành thói quen, nhưng vốn chưa từng thấy qua Diệm có phản ứng kịch liệt như vậy, cảm thấy có chút kinh hãi, nghiêng người hướng thủ hạ liếc mắt một cái, đối phương dùng ánh mắt ý bảo hắn hiện tại không nên đi đạp địa lôi, Diệm tựa hồ vì kế hoạch tác chiến của mấy ngày gần đây mà có vẻ có chút tâm trạng tích tụ.
Họp xong, Calvary cùng Fusa song song đi ra ngoài, Calvary có chút bất mãn nói: "Xem ra, gã Leslie Trần mà chúng ta cùng tiến cử khởi hiệu, so với suy nghĩ của chúng ta càng thần thông quảng đại."
"Diệm sẽ không nhìn lầm người." Fusa mặt không chút thay đổi, "Tóm lại, nếu hắn gặp chuyện không may, chúng ta nhất định sẽ có đại phiền toái."
"Khi nào thì chúng ta phải chịu sự kiềm chế của phân bộ?"
Fusa dừng bước lại: "Không phải kiềm chế, là hiệp trợ. Lão Cal, về sau ngươi nói chuyện cũng đừng cố chấp quá, khiêu chiến uy quyền của lão Đại tuyệt đối không phải là hành động sáng suốt."
"Diệm hôm nay có chút không bình thường."
Xem ra lão Cal cũng có tiến bộ, cũng không phải hoàn toàn không biết nhìn mặt đoán ý."Dù sao sắp tới cùng lão Đại ở chung chính là Leslie Trần, Diệm toàn lực giữ gìn, nhất định có lý do của mình." (Fusa a, hắc hắc, có tiền đồ!)
Khẩu khí Calvary ngạnh ngạnh: "Chỉ hy vọng như thế. Ngươi cũng biết, hắn chính là một gã chuyên môn tìm rắc rối."
"Nếu ngươi xem qua bản ghi chép sinh tồn thực chiến của hắn có thể sẽ thu hồi lời nói."
"Có lẽ ta không nên hoài nghi ánh mắt của Diệm, nhưng là con người, liền khó tránh khỏi có lúc để tình cảm nắm quyền."
Fusa lúc này cười nói: "Chẳng lẽ ngươi hy vọng Diệm trở thành một kẻ lãnh đạo không để ý đến an nguy của cấp dưới?"
"Nhưng ta không cho rằng làm việc bằng trực giác là phong cách hành sự của Diệm ." (Ài, đại thúc a, ảnh không làm việc bằng trực giác, ảnh làm việc bằng con tim a!)
____________
Hôm nay rét, ta rét lắm, lạnh lắm...
Trả lờiXóaTa về sớm
Ta vào nhà nàng sớm
Ta com sớm
*Hừ hừ sao mà rét thế*
hic ..hic....
Trả lờiXóata vào muộn rồi!lấy phong bì vậy!
nàng ơi ! edit đều nhé!
cho ta "ÔM HÔN" đi
@ Phudu: Ui, thương, thương!!! *Ấp ấp, ôm ôm* Chui vô chăn đi nàng, lấy máy sấy sấy khô người đi nàng, uống một ly sữa nóng hay một ngụm whisky, hay vang cũng được. Ui, ui...*Ôm ôm*
Trả lờiXóa@ Nguyễn Diệu: Vừa mới reply nàng, ^-^, ta vẫn edit đều, có việc bận thì chỉ nghỉ 1-3 ngày thôi rồi lại quay về cặm cụi như bình thường. ^-^ Chỉ sợ mạng IT trục trặc thôi, hồi trước mất gần 1 tuần mới có người sửa cho...TT^TT Nhưng mà hồi ấy ta còn chưa xung phong làm editor Củ Chuối. Dù sao nàng cũng sẽ đợi ta nhé! ^-^
hừ đáng chết thèn đó dám vũ nhục a Thạc hừ
Trả lờiXóacòn dám nói a Thạc dùng thủ đoạn ji hầu hạ ư
dái cho nó bị cường bạo
Alex, mí hum nay nàng lặn đi đâu mất tiêu vậy? Ngó thấy cái nick của nàng vui thiệt cơ! ^-^
Trả lờiXóaMà coi như ta cầu nàng TT^TT,nàng... chăm chút cái com giùm ta zới, chứ ai lại để câu chữ thế kia *chỉ chỉ dòng cuối cùng* TT-TT Ta chết mất...TT-TT
hehe, lâu lắm rùi ta mới vào lại nhà nàng, không ngờ nàng edit đều thế. Ta vỗ 2 tay + 2 chân hoan nghênh tinh thần làm việc tận tụy của nàng
Trả lờiXóa"Không ngờ" ...TT^TT là sao nàng! TT-TT, uy tín của ta kém đến thế sao??? *Chui đầu vô góc nhà ngồi đếm kiến* Đã hổng thèm đến buôn com với người ta còn hoài nghi tình thần edit Củ Chuối của ta nữa, ghét nàng a, oa oa oa oa...>o< *Nước mắt như mưa*
Trả lờiXóaấy nàng ơi, đừng khóc, ngoài kia trời vẫn đang mưa mừ, nàng mà khóc nữa là lụt chết ta. Vì theo kinh nghiệm của ta thì mấy vụ edit này thường là mấy ngày 1 chương làm ta chờ dài cổ, ai ngờ nàng xòn xòn mỗi ngày 1 chương làm ta xúc động đậy lắm thay.:))
Trả lờiXóa*Đỏ mặt*...gì mà "xòn xòn" *Đỏ mặt* ...làm ta như he... không à! Mà...mấy ngày mới ra một chương thì ta cũng không "nhịn" nổi, nàng yên tâm, ta vẫn up đều (trừ trường hợp đột xuất), chỉ là ta làm nhiều bộ cùng một lúc nên nếu ai chỉ đọc một bộ thì đúng là 2-4 ngày mới được...1 chương thật! TT^TT
Trả lờiXóata thik anh bảo vệ cận cận nhá. Ôi yêu quá đi. Thế mà em ko chịu hiểu cho anh gì cả. Tò mò đoạn nhân duyên giữa A Long vs anh Fi quá
Trả lờiXóaBlack dragon