27/3/11

Hào Môn Diễm - Chương 26


       Ở trong toilet, đứng trước gương tả ngó hữu xem, vừa vì những tổn thương trên thân thể mình mà đau lòng vô hạn, hắn vừa truy tra nguyên nhân trực tiếp hoặc gián tiếp tạo thành từng vết thương, thật sự không phải Trần Cận nhàn rỗi rất nhàm chán, mà là... vết thương trên người hắn mặc dù không ít, nhưng phải nhận ra sự khác biệt giữa...dấu hôn (!)cùng vết bầm tím thật cũng cần phí sức một phen, cuối cùng mục tiêu tập trung ở mấy vết đỏ ửng phân bố trên cổ và ngực mà nhìn kiểu gì liền khả nghi kiểu ấy...

       "Ảo giác?" Lại tự hỏi mình một lần, nếu vẫn không thể có được giải đáp, hắn sợ bộ não mang chỉ số thông minh hơn người kia của mình sẽ không chịu sự chi phối của hắn nữa, hiện tại bất cứ lúc nào nó đều có nguy cơ hỏng mất trước xu thế diễn biến ngày càng tối tăm của sự việc. "Nhất định đó là vấn đề quá lớn."

       Mười phút trước, Trần Cận đem tất cả hộ lý, Lý Thăng, nhân viên phục vụ khách sạn có mặt trong phòng đều thỉnh đi ra ngoài, tiếp theo liền một đầu chui vào toilet bắt đầu nghiên cứu dấu vết trên người, rất không may chính là, giờ phút này, tình cảm mãnh liệt trong trí nhớ bài sơn đảo hải ấm lại, lập tức xông vào trong bộ não đã sớm muốn nổ tung của hắn, tác động mạnh mẽ đến nỗi trung khu thần kinh của hắn thiếu chút nữa đứt rụng, thật sự là một cuộc tra tấn bi thảm xưa nay chưa từng có.

       Cùng Kiệt đối đầu một sống một chết hắn cũng còn có thể chịu đựng được, thế nhưng trước mắt, một khi manh mối cho thấy hắn đã từng phát sinh cái gì "Kịch liệt đích ngoài ý muốn " với Fiennes, hắn cũng cảm giác nguy cơ có bão tố kéo đến trùng trùng bên tai. Tựa như một đao phang xuống, trong một tíc tắc, Trần Cận ngã ngồi trên sàn nhà trơn nhẵn, lưng dựa vào thành bồn tắm nạm vàng, đầu óc tràn ngập miên man suy nghĩ, ác niệm bay tứ tung.

       Là ảo giác, không phải, là ảo giác, không phải... Đóa hoa bị giật xuống đến cánh cuối cùng —— không phải.

       Càng nghĩ càng thấy không đúng, hắn duỗi thẳng chân giống như muốn phát tiết  đá một cước vào cánh cửa, kết quả cơ thể vốn đã bị thương lại bị một trận đau nhức, đau đến nổ đom đóm mắt, quả thực không thể hành động thiếu suy nghĩ. Tên kia quả nhiên không phải chính nhân quân tử a, thừa dịp người ta thần chí không rõ đi làm... cái chuyện kia, dù hắn có tuấn mỹ, thon dài, mị lực...đến thế nào đi nữa thì hắn cũng là nam nhân a... Sao có thể để bị dụ dỗ dễ dàng như vậy, quả thực là thất sách tới cực điểm.

       Cứ như vậy ngồi yên  mười mấy phút đồng hồ, Trần Cận mới chậm rãi bò trở lại tiền thính, nhìn thoáng qua thời gian, thứ năm, buổi chiều, 3 giờ 1 phút, đột nhiên hắn có một cái ý tưởng, vì thế hắn đến phòng gọi điện thoại kêu xe.

       Yêu cầu lái xe đỗ xe cách trường học 200 mét, Trần Cận bắt đầu chờ đợi, mỗi tuần vào buổi chiều, Trình Hân sẽ tới nơi này học bổ túc, hắn không có ý tứ gì khác, nhưng nếu lúc này ngồi ở trong phòng, ý thức phiêu tán lung tung sẽ lại khiến hắn nghĩ về việc đó, khiến phiền não của hắn nhanh chóng thăng lên, thế nên chỉ có đi ra hít thở không khí, sau đó cùng cô bé này nói lời từ biệt, có những việc có lẽ thật sự không thể cưỡng cầu.

       Đương nhiên, bằng vào lối suy nghĩ nhất quán của Trần Cận, có thể hiểu được "Miễn cưỡng sẽ không có hạnh phúc" đích thực vẫn có chút bất khả tư nghị, xem ra hắn quả thật phải dẫm đến bàn đinh mới có thể "Bi quan " như thế, lần này có cảm giác chuyện của mình cùng Fiennes  có chút quá phóng túng ... , hắn nghĩ muốn nho nhỏ trừng phạt chính mình một chút.

       Bốn giờ, nữ sinh lục tục ra đến cổng trường, ở trong đám người Trần Cận quả nhiên tìm thấy vị mỹ nhân kia, nàng vẫn có tự thân cao quý, quy củ như vậy, rõ ràng không thích hợp với mình, vì sao trước kia lại chấp nhất như vậy? Có phải mỗi người đều có thời điểm choáng váng đầu óc hay không? Chuyện vật đổi sao dời còn ít sao? Trần Cận vừa mới nghĩ muốn đẩy cửa xe tay đã tức khắc yên lặng, ngẫm lại hiện tại bản thân mình một thân chật vật, người ta sớm hiểu lầm hắn là phần tử bất lương, tốt nhất vẫn là đừng dọa hù nàng.

       Lúc này, ghế trước vọng ra tiếng nói chuyện điện thoại, lái xe nghe xong một câu liền đưa cho hắn: "Tiên sinh, là điện thoại của ngài."

       "Tôi?" Thật là có năng lực, vừa mới rời đi không đến một giờ đã có người đuổi tới, thì ra là đại Lý lo lắng người bệnh mất tích.

       "Phiền anh quay về khách sạn." Ngả đầu ra đệm tựa phía sau, hắn thờ ơ nói.

       Ngày hôm sau, cái gì cũng chưa chuẩn bị đã bị người tha lên máy bay tư nhân, tâm tình của hắn vẫn dị thường dị thường dị thường kém, chính xác hơn, là chưa từ cú sốc "Thất thân" thoát ra được, mơ mơ hồ hồ cùng một nam nhân “làm”, vốn cho là mình đối "Loại việc này " không có gì kiêng kị, nhưng hiện tại hắn phát hiện mình sai lầm rồi, hắn thực rất "Có chừng mực", vừa nghĩ tới đối tượng là Fiennes... đã cảm thấy toàn thân có chút gì đó xao động hẳn lên, hắn vừa vô cùng muốn tìm đối phương làm rõ chuyện phát sinh hôm đó, lại vừa rất sợ nhìn thấy gã đó, nói không chừng đàm phán không thành, bản thân hắn sẽ không thể tự điều khiển được mà làm ra hành động bạo lực gì đódọa đên người qua đường.

       "A ——" chú ý đến chuyện khác, chú ý đến chuyện khác, phải nghĩ sang chuyện khác.

       Nghĩ về chuyện Tổng bộ, đúng! Vấn đề này muốn không nghĩ đến cũng không được, lại là một chuyện khiến mình có chút không yên lòng, trước đó nghĩ tới rất nhiều loại khả năng có thể xảy ra để mình đến được Tổng bộ, nhưng không có một cái nào trong đó giống như bây giờ: bình tĩnh nhận lệnh ngồi vào cabin, khiến hắn không khỏi có chút ...thiếu cảm giác chân thật. Hắn không ngừng lo nghĩ, lo nghĩ xem có nên đi ra phía sau quấy rầy Cá Gỗ một chút hay không, hắn không thể ngồi suốt mười mấy giờ buồn rầu một mình đi? 

       "Phía trước có dòng khí lưu, tốt nhất ngươi đi về chỗ của mình ngồi cho vững." Trước khi lên máy bay, Michael mới nhận được tin tức từ Tổng bộ về chuyện Diệm mang quân đến gần Malta gặp phải một vài rắc rối, hiện đang cùng quan chức địa phương làm can thiệp, Michael không khỏi có chút lo lắng.

       "Lừa con nít?" Trần Cận gác cánh tay bị thương lên tay vịn ghế ngồi của Michael,  "Anh đem khoang hạng nhất cho tôi, tôi đặc biệt tới đây để cảm tạ cử chỉ cao thượng ấy."

       "Không cần." Michael sau khi mắc mưu không ít lần đã có điều đề cao cảnh giác với người này.

       "Tôi muốn hỏi anh một chuyện, rất quan trọng yếu." Ghé sát vào, càng lúc càng ghé sát vào, "Diệm là người như thế nào?"

       "Tuyệt đối đứng đầu."

       Vô nghĩa, điều này còn cần ngươi nói! "Ý tôi là —— phong cách riêng của hắn và v.v.."

       "Phong cách?"

       Cá Gỗ này đúng là phản ứng trì độn, Hào Môn hết người để dùng rồi a."Ta nghĩ ta nên nói theo cách khác đi." Vừa nói, hắn vừa ngồi xuống chiếc ghế trống bên cạnh Michael, còn không quên khoác dây an toàn dự phòng dòng khí lưu ở phía trước thôi. "Ví dụ như phong cách của tôi, nói một cách khái quát là thẳng thắn, thành khẩn, hào phóng, anh tuấn, dễ gần." (Anh tuấn thì liên quan gì đến phong cách? =.=)

       Anh tuấn không phải là phong cách đi... Khóe miệng Michael khẽ co giật, thở dài nhè nhẹ: "Anh đúng là thật  —— tự mình hiểu lấy ."

       "Tôi lại đổi một cách hỏi nhé." Tạm dừng một..hai...ba..bốn giây, "Diệm có điểm gì kỳ quái không?"

       "Không."

       "Diệm có chỗ nào ... khiến người ta cảm thấy khó xử không?"

       "Không."

       "Tôi biết anh không muốn chê bai thượng cấp." Thân thiết vỗ vỗ bả vai Michael, "Thật là một nhân viên tốt." Diệm là một người như thế nào? Hắn không chỉ một lần tự hỏi, càng đến gần người ấy vài phần lại càng cảm thấy lòng xôn xao khó nhịn.

       Tự mình an ủi lấy mình: Trần Cận ta nhất định có thể lấy độc đáo cùng mị lực cá nhân lấy được sự khẳng định và ngợi khen của Diệm, sau đó cùng kề vai chiến đâu! Chuyện này cũng không giống như fan quá khích theo đuổi thần tượng, bản thân hắn dốc sức công tác đã nhiều năm, cũng không phải là hoàn toàn không vì mục tiêu này, nói ra thì thực đơn giản, thế nên một mặt hắn vẫn chon kín lý do trong lòng, một mặt vẫn nghĩ đến được Tổng bộ xé toang tấm màn ngăn cách giữa mình và Diệm.

       Tòa nhà nơi Tổng bộ Hào Môn sắp đặt nghị sự hội có kiến trúc đơn giản hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn. Đó là một tòa cổ kiến trúc Gothic cao lớn, bên ngoài cũng không nhìn ra có gì đặc biệt nhưng bên trong thiết trí sâm nghiêm, hệ thống thiết bị bảo an dày đặc, nếu không phải là người có thân phận đặc biệt hoặc nhân viện nội bộ có giấy thông hành, cho dù có đi qua được cánh cửa có lưới sắt vào trong hành lang dài hơn một trăm mét cũng sẽ bị thiết bị hồng ngoại tuyến cản lại, tuy rằng không phải là cơ quan cục tình báo trung ương nhưng mùi vị nguy hiểm vẫn tràn ngập nơi nơi. Đi sát qua bên cạnh ngươi mỗi người đều có thể là một tay lính đánh thuê đặc chủng thâm tàng bất lộ, gián điệp nội bộ hoặc những người giống như Michael vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể tập kích ngươi nếu ngươi có biểu hiện bất thường.

       Michael đưa Trần Cận đi qua bốn lượt cửa kiểm tra tự động, giới thiệu sơ lược cho hắn về cơ cấu của Tổng bộ và những thông tin cần thiết có liên quan, sau đó nghiêm túc nhắc nhở hắn: "Nếu như không được cho phép, không thể tùy ý đi lại, ngày mai tôi sẽ đưa giấy thông hành cho anh."

       "Mấy ngày này tôi có thể làm những gì?" Trần Cận cười cười, một tay chống nạnh nhìn Michael, "Các anh sẽ không mời tôi đến lại để tôi vô sự khả làm đi?" Dù sao ta cũng là cái lão Đại đi.

       "Hội nghị được cử hành vào năm ngày sau, các nhân viên tham dự hội nghị đều tạm thời ở tại nơi này, thượng cấp tự nhiên sẽ có sắp xếp." Trở lại hành lang, hắn đẩy ra một cái cửa sổ, chỉ cho Trần Cận xem một tòa kiến trúc đối diện với tòa building nàycách đó hai trăm thước, "Các anh sẽ ở nơi đó, bên này là khu vực công tác."

       "Xem ra lúc này đây, tôi xác xác thực thực đã tới Tổng bộ Hào Môn." Trần Cận âm thầm có chút hưng phấn .

       "Nơi này là hệ thống văn phòng giao dịch toàn cầu, “trung tâm” chân chính của Hào Môn, có lẽ không phải là nơi những người có cấp bậc như anh và tôi có thể chạm đến."

      Ow, không cần nói trắng ra như vậy được không? Thực đả kích lòng tự tin vủa người ta ai. Tuy nói đây là sự thật, Hào Môn sẽ còn có rất nhiều bộ phận chỉ bằng mắt thường không thể nhìn đến, có thể là ở mỗi một quốc gia đều có một “vương triều” trong bóng tối được thành lập, một tổ chức lớn đến chừng này, nếu không phải là thỏ khôn ba hang rất khó tồn tại được vững chắc lâu dài, chẳng những phải tích cực ứng phó các quan chức chính phủ cùng áp lực nơi nơi đều có, còn phải tỉ mỉ không để các tổ chức “đồng loại” khác nắm được nhược điểm.

       Diệm không chỉ có bản lĩnh và thân phận đặc biệt, nghe nói còn có cả bối cảnh gia tộc hùng hậu cũng là nền tảng để hắn lập nghiệp, đây cũng là nguyên nhân chính để hắn có thể thuận lợi tiến đến tối thượng tầng, mà thành tích năm đó của hắn cũng khiến người ta quên không nổi, điều này đã giúp thúc đẩy hắn vươn tới được thành quả ngày hôm nay, trước hết phải thu phục được những người lãnh đạo, sau mới thuận lợi thống nhất sức mạnh của tất cả các phân bộ, vì mình mà ra sức.

       Đột nhiên nhớ tới lúc trước Fiennes đề cập đến việc dẫn mình đến Tổng bộ phát triển, Trần Cận lại cảm thấy có chút nhói đau, ra vẻ không sao cả, lẩm bẩm: "Không cần anh dẫn, tự tôi cũng tới được."

       Một giờ sau, Michael nhận được một thông tin kinh người, xe của Diệm quá cảnh Ai Cập gặp phải đấu súng, những kẻ hành hung giả tràn phân liệt tổ dư đảng, Bố già dùng tiền bạc hấp dẫn tập đoàn phản động tại bản địa tiến hành cuộc tập kích khủng bố, hành vi này khá là  trơ trẽn, an nguy của Diệm tạm thời không rõ, cho đến nhiều giờ sau, tổng bộ nhận được tin tức, Diệm dùng một chiêu “Kim Thiền Thoát Xác”, dời lại thời gian quá cảnh theo dự kiến, lấy thủ thuật che mắt đối phương.

      Trần Cận tất nhiên không biết đoạn sự  việc kinh tâm động phách này, sau khi trở lại phòng nghỉ ngơi, hắn liền lập tức nối đường dây định cùng Hạt bộ liên lạc, nghĩ thám thính tình hình gần đây của Giang Uy và cả thời gian bọn họ có thể hội hợp, có điều tín hiệu cực không ổn định, lúc được lúc mất, cuối cùng hắn chỉ có thể ở trong phòng dạo quanh, tâm tình lập tức phiền táo lên.

       Xem ra Hạt bộ bây giờ đang đuổi tới một nơi khỉ ho cò gáy, chim chẳng buồn đẻ trứng, cả thông tin nội bộ lẫn thông tin bên ngoài không có tin tức gì, chuyện này khá là khác thường, chắc sẽ không sinh ra chuyện gì ngoài ý muốn đấy chứ? Nam Á tổ, tổ trưởng Hansen Hàn là tổng chỉ huy trận truy lùng này, có nhân vật như vậy tọa trấn hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề. Vậy Fiennes nơi nào? Trực tiếp bị phái đến Malta và Sudan, hay là đang hộ tống Hạt bộ tác chiến? Đủ loại nghi vấn nhất thời chiếm cứ trong lòng Trần Cận, lái đi không được, xem ra mình thật đúng là một kẻ có phúc không biết hưởng a.

       Đương nhiên, Trần Cận không bị nhàm chán quá lâu, mười tám giờ sau, khoảng bảy giờ tối, mới vừa dùng bữa, đã có người tới thỉnh hắn đi sang một phòng khác chờ Fiennes đại nhân, nói là có việc mật nghị. Nghe được tên này, hắn có chút giật mình, nhưng vẫn bất động thanh sắc theo đi.

       Thì ra lúc trước hắn lo lắng là dư thừa, người này vẫn tốt lắm, nhưng lại bỏ công sức vừa đến liền chiêu gặp bộ hạ cũ, thật đúng là coi trọng Xích bộ a... Trấn định, nhất định phải trấn định, chuyện ngày đó coi như không biết, coi như không hề phát sinh, khả ngày đó rốt cuộc có hay không... Làm đến cuối cùng a? Mình không cócảm giác gì đặc biệt, chẳng lẽ —— là ta thượng  hắn?! Cái này chết chắc! (Nằm mơ! =.=)

       Nếu mình thật muốn làm rõ chuyện đêm đó, mà cả gan thốt ra câu hỏi có phải mình đã ...thượng chính cấp trên của mình hay không, hậu quả nhất định sẽ cực kỳ nghiêm trọng, lúc này Fiennes vừa đến tổng bộ đã yêu cầu hắn đến gặp mặt, sẽ không là đặc biệt tìm hắn tính sổ đi...

       Từ năm phút đồng hồ trước đó, đột nhiên trong đầu sinh ra  mấy ý tưởng đảo điên này, khiến hắn dễ dàng chấp nhận hoàn cảnh hơn một chút, hắn quyết tâm binh đến tướng ngăn*, coi như một chuyến uống rượu say cùng với thủ trưởng vô tình loạn tính** rồi cứ thà chết không nhận, nghĩ với loại sự tình này Fiennes cũng không đến nỗi ra ngoài khiếu nại, tất cả sẽ từ từ mà hóa giải trong im lặng. (*= tùy cơ ứng biến, ** = ooxx một cách vô thức)

       Phân tích tình huống đến như vậy, vốn đã có lá gan lớn, Trần Cận lại càng không kiêng nể gì. Đến phòng của người ta cũng không hề khách khí, mò mẫm tìm cà phê uống, không chịu ủy khuất chính mình nửa điểm. Hai vị bảo an cao lớn dẫn hắn đến cũng thực thức thời, ngoan ngoãn lui ra ngoài thủ vệ, còn nói cần gì có thể gọi bọn hắn, quả thực như là trở lại khách sạn năm sao một lần nữa.

       Đánh giá  căn phòng một chút, chỉ có thể dùng "Trầm ổn, đơn giản, thanh lịch" sáu chữ để hình dung, thảm dệt thủ công Thổ Nhĩ Kỳ trải ngay dưới chân mình, vách tường màu cà phê gây ra cảm giác áp bách vô hình. Có thể là do lòng hiếu kỳ, cũng có thể là một loại bản năng, bước chân của Trần Cận tự động hướng về phía phòng tắm, trong một tíc tắc mở ra cánh cửa, hắn huýt vang một điệu sáo du dương —— "Đúng giờ*." Đây là đánh giá cao nhất của hắn đối với phòng tắm. (* Punctuality, có lẽ là tiếng lóng của A Cận, ý nói “quá chuẩn”!)

       Nể tình Fiennes cũng là người biết thưởng thức như vậy, tạm thời hắn sẽ không chuẩn bị gây sự với gã ta, đồng thời cũng chuẩn bị làm tốt khâu quan hệ đồng nghiệp đặng có cơ hội tùy tiện dùng bồn tắm lớn. Xem ra Fiennes thật đúng là thâm tàng bất lộ a, nhớ lúc trước tên này còn tỏ vẻ khinh thường sự cố chấp của mình đối với tiêu chuẩn của phòng tắm, trên thực tế thì ra cũng là kẻ thuộc trường phái hưởng lạc, kẻ ăn no không hiểu nỗi khổ của kẻ đói bụng, thì ra mình cũng có lúc nhìn lầm người.

       Có thể là mấy ngày liền bị băng vải và miệng vết thương gây khó dễ, xuống nước trở thành hạng mục bị cấm, Trần Cận cảm giác cả người như được sinh ra lần nữa, hơn nữa hắn cũng khó chịu đến muốn phải lột xác, hiện giờ, một cái đại hấp dẫn như vậy xuất hiện trước mắt hắn, hắn cũng không phải thánh nhân, nếu là không theo thiên ý tựa hồ trái với lẽ thường, ngoài trừ vết thương trên cánh tay, những nơi khác ngâm nước hẳn là không có vấn đề, bằng vào “giao tình” giữa mình và Fiennes, dùng tạm phòng tắm này tất nhiên là việc nhỏ, trước khi công sự triển khai, để cho dục vọng cá nhân của hắn được tự do phát tiết đi, cho nên, hắn dứt khoát, kiên quyết xả nước khởi công .

       Mở nước tràn vào siêu đại bồn tắm lớn, mức nước cao không quá ngực, kia thật sự là muốn nói có bao nhiêu hưởng thụ thì có bấy nhiêu hưởng thụ, nhiều ngày buồn bực trở thành hư không, đem cánh tay trái gác qua một bên, hít sâu một hơi, hắn ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại.

       Nhiệt độ nước trong bồn luôn ổn định, cũng không biết đã ngâm bao lâu, đến khi cửa phòng tắm bị mở ra, hắn mới chậm rãi mở mắt nhìn về phía đối phương, sau đó miễn cưỡng nói câu: "Sorry, dường như tôi ngủ quên."

       Fiennes mang vẻ mặt buồn cười nhìn hắn. Xem thế là đủ rồi, nếu đổi lại là người khác, ngồi mười mấy giờ phi cơ, phong trần mệt mỏi vội vã trở về, chờ xử lý một đống công vụ, vội vàng trở lại phòng để gặp người kia, kết quả lại phát hiện đối phương ở trong phòng tắm của ngươi ngâm mình tắm, còn ngâm đến quên hết tất cả, vui đến quên cả trời đất, nếu đối phương không phải Trần Cận, anh sẽ không tin trên thế giới còn có người thứ hai dám làm như thế, hơn nữa làm được đúng lý hợp tình như vậy.

       "Cậu nhận ra chúng ta đã thân thiết đến mức có thể dùng chung một bồn tắm?"

       Nghe ra một tầng hàm nghĩa sâu xa trong câu hỏi của Fiennes, Trần Cận trong lòng hơi hơi run sợ, hắn táp một vốc nước lên mặt. Nước theo sợi tóc nhỏ xuống, dọc theo đường nét thon thả của khuôn mặt, còn có biểu tình mê say chìm đắm của hắn, trên vai trên tay rõ ràng còn băng vải, nhưng tất cả lại hiện ra một loại gợi cảm khác thường. Fiennes đột nhiên cảm thấy mình có phản ứng, thứ phản ứng chết tiệt!

       "Bắt đầu từ bây giờ, phòng tắm của anh có thể tặng cho tôi hay không? " Chờ cho Trần Cận rốt cục khôi phục thanh tỉnh, chậm rãi đưa tay đi lấy khăn tắm, Fiennes đã sải bước đi tới.
___________

18 nhận xét:

  1. ta giật tem, giật trước com sau hen

    Trả lờiXóa
  2. oa, sao mình chỉ đc cái phong bì. Tức chết ta

    Trả lờiXóa
  3. heheh a cẬN nằm mơ cũng ko dc thượng đâu mà mơ mộng
    ui chaj chỉ là màn tắm táp của a cẬN mừ a Fi lại nỗi lên dục vọng a

    Trả lờiXóa
  4. hiz ta chưa có thời gian đọc mấy truyện kia của nàng
    thuj chờ mấy bộ đó hoàn rồi đọc 1 lượt kakak

    Trả lờiXóa
  5. bồn tắm bằng vàng, nga lộn, mạ vàng a...*chảy nước miếng* ta muốn a.... dù ta không mê tắm đến 'trình' như bé Cận nhưng bồn tắm mạ vàng..*tiếp tục chảy nước miếng*...làm được nhiều việc lắm nga, tỷ dụ như bé Cận đang làm nga ~~~~

    Trả lờiXóa
  6. Chào mừng trở lại, Hà Môn của ta ^^

    Trả lờiXóa
  7. Hức, lại còn typing sai tên nữa chứ, mình thật là....

    Trả lờiXóa
  8. Sao muộn dữ vậy mới lên comt a Phudu?

    Trả lờiXóa
  9. @ tiểu Nhã: Nhã Nhã tích cực ghê ha, còn đi giựt tem nữa! ^^
    Coi cái cặp mắt thấy vàng là sáng lòe lòe kìa...^^ Phòng Tổng thống ở khách sạn 5 sao mừ lị!

    @ alex: cái màn này gọi là "mỹ nam dục đồ" (tranh mỹ nam tắm) ^^, đáng để... *xịt máu mũi* *lấy giấy đút nút* ...huống chi A Fi ảnh học viết chữ..."nhẫn" lâu quá rùi.
    P/s: Khi nào rảnh nàng coi cũng được mà, Lộ nhân Hoàn rồi! ^^

    Trả lờiXóa
  10. =))=)) Hoàn Lộ Nhân rồi , sung sức lại với A FI , A Cận =))=))

    cái màn tắm ấy . A Cận rõ ràng là * cố ý * dụ rỗ zai nhà lành mà =))=)) lại còn mơ thượng A FI nhà ta nữa chứ =))=)) , không có cửa đâu A Cận * ngoan ngoãn nằm dưới đi nhá * * vỗ vô đầu *

    Trả lờiXóa
  11. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  12. @ Jing: vừa mới giận nàng sao mãi không vô comt mới phát hiện ra 2 cái com gần đây của nàng bị quăng vô hòm spam!!! TT^TT Nàng sàm sỡ rồi quất ngựa truy phong khỏi ai ở ban điều hành Blogger hay sao mà họ "thù" nàng dữ vầy nàng? TT^TT

    Trả lờiXóa
  13. Mình kết hai anh em song sinh này nhiều nha, mỗi người mỗi vẻ.

    Trần Cận mình tưởng tượng trong Xung động chỉ được có mấy phần trong truyện này thôi, vì Xung động chỉ toát lên vẻ phớt đời và mê luyến em trai mà thôi :).

    Ai ngờ Trần Cận đáng yêu cỡ này chứ. Tắm một ngày 3 lần chưa đủ, còn có bản ghi chi tiết 3 lần tắm nữa thì thiệt là bái phục mà.

    Ko hề là một thuộc hạ dễ sai khiến nha, cho dù là với cấp trên của Hào môn nữa, nhưng công nhận là Trần Cận cũng may mắn (hay bất hạnh nhỉ) mới gặp Fi, nếu ko thì kiểu ko coi cấp trên ra gì chắc ko phải lấy công chuộc tội mà là tội chồng thêm tội, bị xử lý từ đời nào rồi chứ.

    Mà Fi cũng lấy công làm tư, mang lực lượng Hào Môn ra cứu người yêu thôi đó, chỉ tội yêu phải Trần Cận, nói hoài mà Cận ko hiểu, cứ một mực tự kỷ ai bảo bản thân mị lực quá lớn làm gì, nhưng khả năng thần giao cách cảm của hai anh cũng cao lắm nha, nếu ko chuyến này Trần Cận đâu có dễ dàng qua mặt đám buôn hàng kia chứ.

    Thoát ra được còn mần một màn nóng bỏng kia, suýt tí nữa thì tới luôn Z rồi, nếu Fi ko tỉnh lại kịp thì đã lợi dụng tình thế Cận bị thương, yếu lòng mà ăn sạch rồi.

    Đang nôn nóng cảnh Trần Cận gặp mặt Diệm lắm nha, phát hiện thần tượng trong lòng lại là tên bữa giờ lằng nhằng chạy theo tỏ tình Trần Cận sẽ thế nào đây?

    Trả lờiXóa
  14. dù đã đọc văn án nhưng ta thực sự cần phải hỏi lạ thằng cha này là anh song sinh của A Thạc sao? Cái cá tính này thì đúng là chỉ đáng làm em thật nhưng dù gì cũng phải có chút tố chát giống A Thạc chứ. A Thạc nhà ta cua gái cực siêu nhá, có con nhá, dù có đóng kịch giả cũng vô cùng mãnh liệt nhá... A Cận thì sao hả trời, con nít ngây thơ , xử nam á á á .... Gọi cho hắn đi học hỏi em trai mau nếu không thì cả đời nằm sấp chứ không được có lúc bay lên như A Thạc đâu

    Trả lờiXóa
  15. @ lilith: A Cận không cua gái mà là gái tự nhào vô ảnh, chờ đợi ảnh, đau khổ vì ảnh (sau rồi nàng sẽ biết), ảnh đi của Trình Hân là vì ảnh muốn tìm một tình yêu trong sáng, cua chưa thành là vì ảnh tự buông tay. Ai mà nói A Cận là xử nam thì ta xin đi xuống đất bằng đầu! Xử nam cái nỗi gì, Kill Lady còn xử nam! Có điều ảnh không phải gay, không phải Bi, ảnh là straight bị uốn cong thôi a! Còn tính tình con nít... *quay mặt vô tường* Ta không có gì để nói hết! TT^TT! A Thạc thì khỏi nói rồi, có điều con ảnh...là con của Diệu Dương a?

    Trả lờiXóa
  16. @ ixora: Có 03 cái comt của nàng bị blogspot đưa nhầm vô hòm spam! *Quay mặt vô tường* So ri, hum ni ta mới ngó thùng spam để lôi nó ra, vầy nên giờ mới trả lời nàng được.TT^TT Ta đàn edit đến chương mà nàng đang hồi hộp đây, khi A Cận nhận ra A Fi là Diệm sẽ có thái độ thế nào??? Có lẽ đêm nay ta up được! ^^ Mà ván này A Fi làm đến cùng nha! ^^

    Trả lờiXóa
  17. cuối cùng cũng có miếng thịt bay được vô mồm. Mong là ko set pass*bay qua chương kế*
    Black dragon

    Trả lờiXóa
  18. Chắc chắn anh A Fi sắp đặt phòng tắm sẵn? /nghi ngờ/

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment