21/3/11

Lộ nhân - Chương 19.2


       Trong sự mông lung, y cảm giác có người tiến lên giường của y.

       Cảm giác quen thuộc rõ ràng khiến y an tâm.

       Người đến mở ra vạt áo của y, hôn môi y. Thập Lục nhắm mắt lại, mặc cho người này muốn làm gì thì làm.

       Tiết khố bị kéo xuống, hai chân bị tách ra, người đến gấp gáp hơn rất nhiều so với dĩ vãng, tiền diễn không được bao lâu liền trực tiếp công kích cửa thành.

       Thập Lục đau đến kêu lên một tiếng đau đớn.

       Cuối cùng đĩnh đi vào, người đến phát ra một tiếng thở ra thật dài, loại thanh âm thở dài của sự thoải mái đến tiêu hồn.

       Gấp gáp hơn nhiều so với trước kia, nhưng sau khi tiến vào lại kéo dài tiết tấu trừu sáp, người đến rõ ràng đang hưởng thụ cảm giác bị bao vây gắt gao.

       Đêm trôi qua trong hoang dâm vô độ.

       Trời đã sáng, Thập Lục mở hai tròng mắt đỏ sọng, lớn tiếng mắng mọt câu trong căn phòng trống ──

       Ta thao tổ tông nhà ngươi!

       Hai ngày sau, Thập Lục phát hiện thái độ của các phòng thu chi đối với y đã cải biến, mà ngay cả Tổng nghi trượng cũng bắt đầu có con mắt nhìn y.

       Thẳng đến tối, từ trong miệng Tiểu Tứ y mới biết được, lão gia xử trí một gã phòng thu chi cắt đầu lưỡi gã, lý do là gã phao lời đồn chống lại bất kính chống lại cấp trên.

       Xử trí này khiến cho Lộ bảo gia nhân biết, tuy rằng Lộ Thập Lục không hề trèo lên giường của  lão gia nhưng cũng không có nghĩa là lão gia không quan tâm gì đến y. Ngươi không thấy ngay cả Phòng thu chi Phó tổng nghi trượng đều làm cho y làm, về sau vị trí Tổng nghi trượng chẳng phải là của y ?

       Nhàn ngôn toái ngữ bình ổn một ít. Thập Lục đối với việc này không có ý tưởng gì nhiều, chỉ cần công tác thuận lợi hơn so với trước kia là được.

       Ngày cứ như vậy mà qua đi, số lần Vô Danh đến Lộ bảo dần dần tăng nhiều. Cũng vậy, cơ hội để Thập Lục nhìn thấy lão gia nhà mình cũng tăng lên.

       Đông rất nhanh tiến đến, tuyết đầu mùa nhiễm trắng mặt đất.

       Từ trong phòng thu chi ấm áp đi ra ngoài, Thập Lục cuộn tay áo đi về phía Thần Viện.

       Mỗi tháng một lần, y phải từ chỗ Tổng nghi trượng tính ra khoản chi tiêu trong một tháng của lão gia, sau đó cộng vào tổng chi phí của Lộ bảo, con số chi tiêu này còn cần cùng lão gia xác minh mới được.

       Mới vừa đi đến phía ngoài Thần Viện, một bàn tay bỗng vươn ra ngăn cản y.

       Thập Lục ngẩng đầu, là Lộ Nhất.

       Lộ Nhất mặt không chút thay đổi, nhìn hắn, Thập Lục cảm thấy kỳ quái vừa định hỏi một tiếng, chợt nghe từ trong viện truyền đến tiếng nói chuyện.

       Có lẽ Nhất không muốn nhìn y bị biến thành trò hề đi. Cảm ơn ngươi, đại ca.

       Lộ Nhất vẫn trưng ra khuôn mặt không chút thay đổi, xoay người biến mất ở nơi âm u.

       Trong viện là Vô Danh công tử cùng lão gia.

       "Danh, có chuyện ta vẫn muốn hỏi ngươi. Trước đây ngươi có hai cơ hội có thể nhắc nhở ta, vì sao lại bỏ qua? Nếu khi đó ngươi nói với ta ngươi là Vô Danh, có lẽ ta đã sớm nhớ lại ngươi cũng không chừng."

       Đúng nha, như vậy thì y cũng sẽ không lún sâu như vậy. Lão gia cũng sẽ không nói với y cái chết tiệt gì “ khế ước cả đời”, làm hại y...

       Tiếng cười của Vô Danh cùng con người hắn giống nhau, thực ôn hòa, rất êm tai.

       "Y là một người thực xuất sắc, ta cơ hồ chưa thấy qua một nam tử có thể đem hai từ “tuấn lãng”, “mỹ lệ” dung hợp hoàn hảo đến như vậy. Y Y nói cho ta biết ngươi đã có sở yêu khác, không còn  phong lưu vô tình như trước. Ta không tin, liền tìm cơ hội đi nhìn ngươi. Nhìn thấy ngươi khi ở bên cạnh y..."

       Phía sau biến thành một khoảng trống vắng lặng, bất quá Thập Lục có thể tưởng tượng lão gia đang an ủi vị thương tâm nhân này ra sao.

       "Ta đã nghe nói chuyện của ngươi và y." Dừng một chút, Vô Danh công tử nói tiếp: "Y không hề làm gì sai, kẻ có lỗi với y là chúng ta. Vì những vướng mắc của Y Y, ngươi, ta trong lúc đó, y mới có thể bị liên lụy vào. Ta nghe nói y phải chịu khổ rất nhiều lúc ngươi tẩu hỏa nhập ma, ta hy vọng... ngươi có thể hảo hảo bồi thường hắn."

       Thập Lục cũng không biết trong lòng có tư vị gì. Y nên cảm động đến rơi nước mắt sao?

       "Ân, chuyện này ngươi không cần lo lắng. Ta cho y ngồi trên vị trí Phòng thu chi Phó tổng nghi trượng đã là không làm y... thất vọng. Sau này ngươi cũng không cần để tâm đến người đó nữa, y là hạ nhân, ngươi là chủ tử, y vĩnh viễn cũng không có khả năng ảnh hưởng đến chuyện của ta và ngươi. Mặc dù y có chút tâm tư cẩn mật, nhưng cơ bản coi như thành thật, cũng không thể nhấc lên phong ba gì.

       Danh, ngươi rất thiện lương, nếu những tình nhân trước kia của ta, mỗi người người đều muốn ta bồi thường bọn họ, chẳng phải Lộ gia bảo không được bao lâu sẽ biến thành Cùng gia bảo hay sao."

       "Ha hả, ngươi a. Nếu Lộ gia thật sự bần cùng, ta cũng không ngại nhà ta nhiều thêm một miệng ăn."

       "Uy uy, chỉ là một cái miệng ăn, không phải nhất gia chi chủ?"

       "Ha ha!"

       Nghe tiếng cười lớn sang sảng của Vô Danh, Thập Lục nghĩ thầm thân thể hắn đã tốt lắm đi. Thân thể hắn tốt lắm, cũng liền có nghĩa...

       Thập Lục không hiểu được mình đứng ở bên ngoài bao lâu, có lẽ có hơn nửa canh giờ đi.

       Ngẫm lại mình vẫn còn một đống lớn việc phải làm, rốt cuộc y nhấc chân bước vào trong Thần Viện.

       Hai người ngắm tuyết ở trong viện đều nhìn đến y. Vô Danh bất động thanh sắc từ trong lòng Lộ Tinh Thiên đứng lên, đi đến dưới tàng cây hải đường.

       Lộ Tinh Thiên nhướng mày, "Chuyện gì?"

       "Lão gia, là chuyện chi phí của ngài trong tháng trước, Tổng nghi trượng kêu tiểu nhân lại đây cùng ngài thẩm tra đối chiếu một chút." Thập Lục khom người.

       "Nga, lại đây đi."

       Thập Lục đi đến gần, mở sổ sách bắt đầu nhất ngũ nhất thập đối chiếu.

       Đừng nhìn Lộ đại bảo chủ bình thường trí nhớ không tốt, nhưng hễ dính đến phương diện tiền tài, trí nhớ của hắn thật sự là tốt không thể nghi ngờ.

       Lộ bảo Bảo chủ một tháng có thể chi tiêu ba trăm lượng bạc, nếu tiêu phí vượt quá con số này sẽ đến Phòng thu chi lĩnh thêm, vì phòng ngừa Phòng thu chi vì tư tâm làm rối kỉ cương, mỗi khoản đều có bản ghi chép lưu lại trong hồ sơ, mỗi tháng đều cùng bản thân Bảo chủ thẩm tra đối chiếu một lần.

       Vô Danh chăm chú nhìn vào Thập Lục. Xem ánh mắt của y, xem động tác của y. Cũng xem phản ứng của Lộ Tinh Thiên.

       Thập Lục chỉ hy vọng khoảng thời gian này có thể nhanh nhanh qua đi.

       ___

       Màn đêm buông xuống, Thập Lục đang thay quần áo chuẩn bị đi ngủ, thình lình phía sau bị người đẩy một phen, ngã vào trên giường.

       Lấy công lực của y, người có thể lặng yên không một tiếng động đi vào phòng, lại lẳng lặng đẩy ngã y...

       Thập Lục không nói gì, chỉ từ trên giường đứng xuống.

       Đang lúc đứng dậy lại bị người đẩy ngã.

       Lặp đi lặp lại mấy lần như thế, Thập Lục dám chịu đựng không mở miệng, không quay đầu lại. Sau đó liền rõ ràng nằm úp sấp ở trên giường không đứng dậy .

       Một lát sau, người đến thấy y bất động, tức giận đến tát y một cái, sau đó trèo lên giường, khóa kỵ trên người y, gắt gao ngăn chặn y.

       Phát tiết qua rồi, người nọ kéo quần lên bước đi . Không nói một câu.

       Thập Lục lẳng lặng nằm úp sấp phục ở trên giường, nghĩ có lẽ đã đến lúc mình phải rời đi. 

       ___

       "Ngươi muốn gặp ta?"

       “Đúng vậy."

       "Ngươi nên biết, ngươi chủ động liên lạc ta nói lên điều gì."

       “Đúng vậy, thuộc hạ biết." Thập Lục quỳ trên mặt đất kính cẩn nói.

       "Ngươi nói kho báu vừa rồi là giả? Thả ra lời đồn đãi chính là Lộ Y Y? Mà Lộ Y Y là Lộ Tinh Thiên thân muội."

       “Đúng vậy."

       "Hoàng Phủ Vô Danh cùng Lộ Tinh Thiên hiện tại ở cùng nhau ?"

       “Đúng vậy."

       "Không ngờ lúc trước nhận nuôi Vô Danh điện hạ chính là sư phụ của Lộ Tinh Thiên, trách không được bệ hạ... Việc này ngươi hoàn toàn có thể dùng phương thức như trước đây truyền đi cho ta, vì sao muốn trực tiếp gặp mặt ta?"

       "Thuộc hạ muốn rời khỏi Lộ bảo."

       "Ngươi nói cái gì?"

       "Thuộc hạ nói, thuộc hạ muốn rời khỏi Lộ bảo."

       "Hừ, ngươi cho là ngươi muốn đi là có thể đi? Ngươi dùng nhiều năm tâm huyết như vậy, thậm chí không tiếc bồi hắn trên giường mới tính chân chính xâm nhập được vào trung tâm Lộ bảo. Hiện giờ ngươi lại ngồi trên vị trí Phó tổng nghi trượng, chức vị này có thể nói là nắm trong tay mạch máu kinh tế Lộ gia bảo, một vị trí đối với  dọ thám mà nói là không thể tốt hơn. Mà nay ngươi lại nghĩ muốn buông tay?" Trung niên nam tử cười lạnh.

       "Thuộc hạ muốn rời khỏi Lộ bảo."

       "Không cần nói với ta là vì chút chuyện nhi nữ tình trường! Ta mặc kệ ngươi ra sao, nếu ngươi đã nhận vị trí công tác này, ngươi vẫn phải làm tiếp, thẳng đến ngày ngươi chết. Ngươi hiểu không?"

       "Thuộc hạ hiểu. Nhưng là..."

       "Không có nhưng! Nhớ kỹ, về sau không cần lại vì loại sự tình này liên lạc với ta. Còn nữa, nếu ngươi muốn liên lụy cả nhà ngươi, ngươi cũng có thể bỏ chức vụ mà lẩn trốn."

       Thập Lục trầm mặc thật lâu sau, dập đầu, đứng dậy nói: "Thuộc hạ sẽ không. Thuộc hạ biết nên làm như thế nào ."

       Nhìn thân ảnh của Thập Lục, trung niên nam tử đột nhiên mở lời gọi một tiếng: "Hướng Tổ!"

       Thập Lục đứng lại.

       "Cha biết ngươi là hảo hài tử, cũng biết ngươi vì gia đình này trả giá những gì. Thế nhưng cha ngồi ở vị trí này..."

       "Con biết. Cha không cần lo lắng, chỉ cần ngài thân còn là Tả cung quân Thủ lĩnh một ngày, con chính là một phần viên của Tả cung quân. Vĩnh không phản bội Hoàng đế, vĩnh không phản bội ngài."

       Những chuyện xảy ra ở nơi này không có một ai biết, tựa như không ai biết y là gián điệp mà Hoàng đế xếp vào Lộ bảo, cũng vẫn luôn đem mọi tin tức ở đây thông báo về cho thế lực của Hoàng đế.

       Cũng sẽ không có ai biết kỳ thật y có một gia đình, một gia đình ấm áp. Trong nhà có cha mẹ và hai ca ca, trong đình viện có một gốc hoa mai còn có một gốc hoa quế, y ở trong nhà là lão Tam, bởi vì hoàng đế yêu cầu, phụ thân không thể không vì thủ tín bề trên mà đem con mình tống xuất làm mật thám.

       Lựa chọn y, đơn giản là bởi lúc ấy tuổi của y nhỏ nhất, phù hợp với điều kiện Lộ bảo mua cô nhi. Cũng bởi vì gương mặt y bình thường nhất, thích hợp làm một mật thám hoặc ảnh vệ trà trộn ở trong đám người sẽ không bị bao giờ bị người chú ý.

       Đây chính là số mệnh của y, số mệnh không thể sống cho bản thân mình.

       Ở trên đường, khi Tinh Thiên nói với y, muốn cùng y làm một cuộc giao dịch cả đời, y cảm thấy rốt cục mình có thể có được một cuộc sống chân chính thuộc về mình; rốt cục y có thể lớn mật có được người y sở yêu. Y thậm chí nghĩ muốn nói ra hết thảy, từ thân phận mật thám đến khuôn mặt giả dối kia của mình.

       Một khắc kia, y đã hạnh phúc như thế.

       Chính là diễn viên phụ chung quy là diễn viên phụ. Đối với ba người kia mà nói, y cũng chỉ là một kẻ chạy cờ, diễn viên gặp nhau, yêu nhau là y đã công thành, lui thân.

       Y đứng thẳng lưng dậy. Hải, Lộ Thập Lục, cười lên! Thật vui vẻ sống sót! Ngươi ăn no mặc ấm còn có cái gì chưa đủ mà?

       Tình yêu? Chuyện buồn cười đó ngươi cũng có thể tin?

       Ha ha! Sống qua từng ngày của ngươi đi! Ngẫu nhiên mông bị trạc trạc cũng không việc gì thôi, dù sao cũng sẽ không sinh đứa nhỏ.

       Thập Lục mới vừa bước vào đại môn Lộ bảo đã bị bốn gã bảo vệ cầm kiếm vây quanh, Lộ quản gia đứng bên ngoài vòng vây nhìn y lạnh lùng cười.

       "Lộ Thập Lục, lão gia cho mời!"

       Bại lộ ?

       Vẫn nghĩ rồi cũng sẽ có một ngày như thế.

      Dịch tỷ thiệt là biết cách lấy nước mắt của con người ta mà... TT^TT
____________

18 nhận xét:

  1. A, ta không nghĩ như nàng, ta nghĩ, cả hai tối người đến tìm phát tiết lên người Thập Lục đều là Tinh Thiên (ko phải Thập Lục thấy cảm giác quen thuộc rõ ràng khiến y an tâm sao?), Anh ấy vẫn mê ...ấy ấy....Thập Lục nhà ta nha.

    Còn Thủ lĩnh Tả cung quân (cha ảnh) là do TL chủ động đi tìm để xin rời khỏi Lộ bảo vì anh ấy không chịu nổi mình là công cụ phát tiết sau khi hai người đã có một thời gian nồng thắm mà anh ấy nghĩ là yêu và được yêu đó chớ.

    Đoạn này cảm động còn hơn chap trước nữa, anh khổ quá đi tiểu Thập Lục, "Đây chính là số mệnh của y, số mệnh không thể sống cho bản thân mình." Ai nha.... Tính ra thì gia cảnh, thân phận của ảnh đâu có tầm thường. Vậy nên ta thấy ảnh hy sinh nhiều quá, gia đình, người thân, tình cảm, thân phận, địa vị, cả mạng sống nữa.... vậy nên Thập Lục cuối cùng cũng nên phải được hạnh phúc đi. Mong chờ nha.

    Cơ mà Tinh Thiên có biết Thập Lục đang nghe lén VD và ảnh nói chuyện ko ta? Nếu có thì sao có thể nói ra những lời phũ phàng thế này không "y là hạ nhân, ngươi là chủ tử, y vĩnh viễn cũng không có khả năng ảnh hưởng đến chuyện của ta và ngươi". Phạch một cái, phủi xong luôn sao? Vậy ban đêm còn đi mò người ta làm gì thế ko biết.

    Trả lờiXóa
  2. Ờ ha, nàng giải thích như vậy nghe rất có lý a! *Chớp mắt* Như vậy, Thập Lục *ba chấm* rồi, sau đó quyết định rời đi, rồi mới đi tìm cha ảnh nói chuyện ha... Uk, mình cũng nghĩ thế ổn đấy! Cảm ơn nàng!^-^

    Trả lờiXóa
  3. uầy, ta cũng nghĩ là Tinh Thiên không thể quên được Thập Lục đâu.kakakakaka.cứ nghĩ đến đây là ta mát lòng mát dạ. Mà nàng ui, truyện này có bao nhiu chương vậy?

    Trả lờiXóa
  4. Có 20 chương cùng với 1 phần "Kết thúc", cứ coi như phiên ngoại cũng được nàng ạ. Tính ra là còn 5 part nữa (vì mỗi chương của LN dài khoảng chừng gần 20 trang word, chương kỷ lục là gần 30 trang nên ta phải chia ngắn lại một chút, mỗi part chừng gần 10 trang thôi) Sắp kết thúc rồi, cấm không ai được lén coi QT trước, bỏ ta lại một mình nghen! TT^TT
    À, ta xin thông báo trước một chút là ta sẽ setpass 01 part, chỉ 01 part mà thôi, do hoàn cảnh bất đắc dĩ, pass sẽ rất dễ tìm. Vậy nhé! *Ôm đầu zọt lẹ*

    Trả lờiXóa
  5. tiểu Thập Lục a~ TToTT
    bỏ đi cho bõ ghét đi
    *chui vô xó ngồi đóng đinh lên hình nhân*

    Trả lờiXóa
  6. Ô hô hô...Ảnh mún bỏ đó chứ, ảnh đã mún rời khỏi Lộ bảo, thậm chí sau đó ảnh còn *ba chấm, thiên cơ bất khả lậu*... Ô hô hô hô...Đến lúc đó thiệt là khoan khoái!^o^

    Trả lờiXóa
  7. Này mới thực thương tâm. Oa oa oa. Ta khóc thật rồi.

    Thập Lục, bỏ đi, về ta nuôi ^^

    Trả lờiXóa
  8. ùi ui, ta ghét cái từ "phát tiết" wớ ih nàng, nghe khủng bố tinh thần lắm a~~~, Tội Thập Lục quớ ih, hự hự... Tinh Thiên ka, ka xẽ trả giá thật đắt cho xem, dám ngược thụ kiủ rì thế này chứ :" ((((

    Trả lờiXóa
  9. Với Tinh Thiên chỉ có 2 chữ F*CK and S*IT
    Với Lục Lục thì ... AI~ *thở dài*
    Với Yu Yu ... YuYu-chan nàng cho ta cái code readmore của nàng được không? cái ta tìm được làm sao mà khoảng cách giữa hai bài viết là con số 0 tròn trĩnh á...đọc đau mắt nhắm

    Trả lờiXóa
  10. sẽ có cái khiến ta khoan khoái hả chủ nhà *ném hình nhân chạy lại níu áo mắt lóe sáng*
    đợi chap mới a~ *tung tăng*

    Trả lờiXóa
  11. @ fireflower: Có mà, có mà, ^-^, tất cả khoan khoái vẫn còn ở phía trước! "Đã đời" lắm nghen! Ô hô hô hô...

    Trả lờiXóa
  12. @ tiểu Nhã: Nàng đọc bằng di động a??? Ta vào blog nhà mềnh trên di động vẫn ngon mà...Số 0 trong trĩnh là thế nào? Mà ta đọc di động cũng chưa biết lấy code của Read more thế nào! *Gãi gãi đầu* Ngại quá, em nó chậm tiến, chưa gặp tình huống đó bao giờ nên gà lắm!

    Trả lờiXóa
  13. @ phudu: Mấy nàng to gan thiệt, "hàng" của A Thiên mà cũng dám hớt!

    Trả lờiXóa
  14. @ http: Ta không để hai chữ đó thì ta biết dùng từ nào khác đây? TT^TT Hai chữ ấy là tuyệt đối chính xác với hoàn cảnh lúc đó, Dịch tỷ dùng từ này là "đắt" quá rồi, thay sao nổi nữa...

    Trả lờiXóa
  15. ai~ ta đọc trên comp-sama nhà ta, di động ta đời hơi cũ a (ngại :"> )
    ta mún hỏi xin nàng cái code readmore trên blog của nàng ế, tại cái nhà ta và muội muội vừa xây nên ... hê hê ngại, trình máy tính ta còn hơn gà..
    nếu không nàng hỏi ai hộ ta với được không. bỏ vào meo cho ta nè (nàng add luôn ha~) lamnhuocthuy@gmail.com
    ai~~ ta không bít chat chít nên không có yahoo

    Trả lờiXóa
  16. đau lòng quá đi, huhuhu...,

    Trả lờiXóa
  17. Lục ca thử nghĩ lại xem, nhà em dư cơm nuôi thêm một người

    Trả lờiXóa
  18. Ta thấy tội cho cả Vô Danh và Thập Lục. Vô Danh cái tên thôi cũng đau hết cả lòng. Đặt vào vị trí của anh, bị lãng quên, bị bất đắc dĩ phản bội. Nhưng xét cho cùng cái kết của Vô Danh với Tĩnh Thiên là do anh không cố gắng đi tìm Tĩnh Thiên, ở bên hắn, chờ hắn nhớ lại. Khi mọi sự đã rồi thì anh xuất hiên, Mong Vô Danh sẽ có truyện cho riêng mình. Ta ghét Lộ Y Y.

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment