6/12/12

Ngụy nương trà lâu - Đệ nhất chương (1)


Gã lợn rừng ghê tởm .

1.1 
Xung quanh thật ồn ào, có tiếng gì đó ầm ĩ, rung động, một mùi thối khiến người ta khó chịu xộc vào khứu giác, nồng nặc như mùi mồ hôi, lại giống như mùi lợn chết khiến dạ dày hắn đảo lộn cuồn cuộn, đau đớn khó chịu.

Vu Linh Phi mơ mơ màng màng mở mắt ra, một khuôn mặt to bự vuông vức như gạch lát nền phóng đại trước mặt hắn, trên mặt cái gì cũng nhỏ, mắt nhỏ, mũi nhỏ, chỉ có mỗi cái miệng vô cùng rộng, rộng gấp hai lần cái mũi vốn đã to hiếm có khó tìm - đang dúi vào ngực hắn, nặng đến mức hắn muốn nghẹt thở mà chết ngất!

Mà ngực hắn còn ẩm ướt nong nóng, giống như bị người bôi một bãi nước miếng to! Hắn không rõ chuyện gì xảy ra, phóng tầm mắt nhìn kỹ.

Con mẹ nó! Mõm lợn lại dám làm bẩn đầu vú hắn! 

Hơn nữa người hắn dính dớp khó chịu, không biết đã bị liếm bao lâu, càng khủng khiếp là, một cái móng lợn đang hướng về phía đầu vú bên kia của hắn, tựa như một gã đói ăn gặp được đại tiệc ở nhà hàng ba sao, hổn hển thở chuẩn bị nhào đến đánh chén no nê.

Ách !
Cái mùi hơi thở kia, tựa như mùi vị thịt ôi khủng bố phả ra từ quán thịt lợn ế, ngửi thấy khiến người ta choáng đầu hoa mắt, chẳng trách dạ dày hắn cuồn cuộn lên như thế, thật là thối chết người, có thể trở thành vũ khí sinh hóa! Nước Mỹ chỉ cần thả ra một gã lợn rừng như thế này tại trung Đông, cam đoan sẽ khiến Thế chiến III bùng nổ!

“Tiểu bảo bối nha~, vừa rồi ngươi còn nói ngươi không thoải mái, ngươi xem, vừa liếm ngươi đã ‘cứng’ , thân thể dâm đãng này của ngươi không thể thiếu sự yêu thương của ta, nói, ngươi thèm ‘ngọc trụ’ của đại gia bao nhiêu a--”

Nôn~, đây không thể chỉ dùng hai chữ “ghê tởm” là có thể hình dung! Mắt hắn sắp mù rồi mẹ ơi!

Hắn liếc mắt nhìn về phía cơ quan sinh dục của gã lợn rừng đáng khinh. Cùng là nam nhân, nhìn của chính mình là đủ rồi, hắn cũng không muốn nhìn thấy của nam nhân khác, nhất là cái ‘của’ xấu xí khó coi như vậy, lại nói mềm không mềm, nói cứng không cứng, ‘đầu’ ngẩng góc 15 độ. Người này hẳn đã đến tuổi sử dụng viên thuốc nhỏ màu xanh? (Ai cho biết nhãn hiệu thuốc tráng dương nào có màu xanh?)

Hắn lên tiếng kêu thảm thiết, rốt cục đã mơ hồ hiểu được tình huống, hắn đang ở trên một cái giường, cùng gã lợn đực làm cuộc ‘vật lộn trần trụi’.

Gã lợn đực hói đầu nhưng lông lá trên người lại rất nhiều, hơn nữa lại thối đến mức hắn muốn dùng kẹp quần áo để kẹp mũi mình lại, hơn nữa lớn tuổi bụng bia, chân tay cơ bắp, thể trọng ít nhất lớn gấp hai lần hắn, mà hắn nằm trên giường, hai chân mở ra, hai tay duỗi thẳng, dường như đang chuẩn bị vào tư thế “hưởng thụ”.

Không thể nào, không thể nào nha! Hắn vừa mới hoàn thành một vụ làm ăn lớn, bạn bè hắn đang chuẩn bị một cuộc thám hiểm nhà ma thần bí để chúc mừng hắn, rõ ràng biết hắn sợ ma, chỉ cần nghe kể chuyện ma sẽ cứng ngắc cả người, nghe được âm thanh rùng rợn phát ra từ phim kinh dị sẽ nổi da gà... mới cố ý làm chủ đề này để tụ tập, muốn thấy hắn nhát gan để cười vào mũi hắn.

Hắn vừa đi vào ngôi nhà ma kia, nhìn thấy cái giếng trong truyền thuyết kể rằng thường có hồn ma chết oan chạy ra, hắn đã sợ đến nhũn cả chân, một người bạn nhảy ra hét to hù dọa hắn, hắn đã bất tỉnh nhân sự!

Hắn chỉ nhớ rõ tiếng thét chói tai của người bạn, sau đó hắn ngã vào trong giếng, nhưng bạn bè hắn dù có nghịch ngợm cỡ nào, hẳn cũng sẽ khẩn cấp đưa hắn đến bệnh viện mới đúng!

Chẳng lẽ đây là đùa dai tập 2, cố ý cởi sạch bách quần áo của hắn, sau đó tìm một gã lợn đực đến diễn trò? Bởi vì hắn vẫn không có bạn gái, thỉnh thoảng bọn họ còn đùa giỡn hỏi hắn có phải là Gay hay không?

Gay cái đầu tụi nó! Mỗi ngày đi công trường, thiết kế, xuất ngoại... bận rộn tối mắt tối mũi, ai còn có thời gian nói chuyện yêu đương nha, nhất định là bọn họ cố tình tìm gã lợn đực này đến để thử hắn.

Nhưng gã lợn đực này cũng quá thấp kém, mấy gã bạn xấu của hắn nghèo đến vậy sao? Bỏ tiền keo kiệt quá nên mới mời đến một gã xấu xí ghê tởm thế này.

Vu Linh Phi ngửa mặt lên trời thở dài. Chẳng lẽ giá trị của hắn thấp như vậy? Hay là nhân duyên của hắn quá tệ? Đã vậy còn đùa giỡn cái trò thấp kém này, ít nhất cũng phải tìm một nam ngôi sao mặt hoa da phấn đáng yêu, cái con lợn thối này có trả lại cho hắn một trăm vạn hắn cũng không thèm!

 “Tiểu bảo bối, nói mau, có muốn ‘ngọc trụ’ của đại gia hay không nha --”

Gã lợn rừng nhắc hai lần “ngọc trụ”, nhìn biểu tình dâm loạn kia của gã, và cả phần em đang cố ý động vài cái, hắn rốt cuộc hiểu được đang nói về cái khí quan nhỏ đến đáng thương lấp ló phía dưới cái bụng phì của gã. Nhỏ đến nỗi hắn cơ hồ không nhìn thấy nó, đồ bỏ túi như vậy còn dám đem ra khoe, đang đùa với hắn sao? Không phải hắn có ý xấu, nói chuyện không giữ khẩu đức, thật sự là hắn không nhịn được cảm thấy thương cảm cho người này.

“Ta nói nhé đại thúc, liệu ngươi có thể đem cái kia... nhỏ xíu gì đó ra chỗ khác?”

Hơn mười tuổi đã ở công trường luyện ra gan dạ sáng suốt và thể trạng không tồi, hắn có tự tin cho dù tên lợn đực này muốn cường bạo hắn, cũng sẽ bị hắn đánh cho về nhà gọi mẹ, tuy rằng hắn không cần đến phòng tập thể hình, nhưng đôi khi công trường không đủ nhân thủ, hắn xông vào hỗ trợ, luyện ra cơ bắp cũng không phải là giả.

“A?”

Gã lợn đực lộ ra vẻ mặt ngu xuẩn, có vẻ như không hiểu hắn đang nói gì.

Vu Linh Phi dùng sức đẩy bả vai đối phương ra xa, bọn bạn xấu xa của hắn chắc chắn đang núp ở phòng ngoài cười trộm, chờ chút nữa hắn chắc chắn sẽ cho bọn này ăn đòn, sau đó sẽ lôi cả cái đám ý đồ tổ chức đi nhà ma cũng đánh đau một trận cho chừa để giải mối oán hận.

 Nhưng đẩy đẩy mới thấy gã lợn rừng không những không động đậy, ngược lại tay hắn lại phát đau, hắn mở to hai mắt nhìn tay mình. Bản thân hắn vốn không gọi là đen, nhưng hắn tự biết mình cũng không trắng đến mức này nha!

Đôi tay này trắng tựa như ngọc thạch, trong sáng thuần khiết, móng tay trong suốt tựa như lá non cánh mỏng, còn ánh lên ngân quang dịu nhẹ đáng yêu, bàn tay vừa trắng vừa nhỏ, vừa mềm vừa mượt, “thon thon ngọc thủ” vốn dùng để chỉ đúng đôi bàn tay như thế này.

Đây là tay mình sao? Thật là tay của mình sao?

Hắn hoàn toàn quên đi sự tồn tại của gã lợn rừng, bởi vì hắn đang chấn động, giơ tay trừng mắt xem, lật qua lật lại vài lần, sau đó vẫn không tin dùng sức xoa hai mắt mình, rồi lại dò xét đánh giá lại cẩn thận.

Nhìn kĩ lại càng không ổn, ánh mắt hắn dời từ đôi tay “thon thon ngọc thủ” nhìn xuống đến ngực, bụng, đùi..... tất cả đều như bạch ngọc trơn mượt nõn nà, tuyệt mĩ động nhân, thon thả mảnh mai như đóa hoa mong manh chỉ cần gập lại sẽ gẫy thành hai nửa, có dáng người như vậy hẳn không thể có thể trọng 60kg, mà hắn vốn nặng đến hơn 70 kg!

Mặc dù hắn không thể coi là béo, vì hắn có chiều cao tương xứng, nhưng thân thể này trắng nuột lại quá gầy, căn bản là thuộc dạng người giấy!

“Đào Hồng a, hôm nay ngươi có vẻ kì quái, có phải đại gia cấp quá ít ngân lượng? Nhưng muốn nhiều ngươi cũng phải hầu hạ đại gia thoải mái mới được!”

Hai chân hắn bị người dùng sức vặn bung ra, hắn cố gắng khép lại nhưng dáng người quá mức nhỏ gầy, cố thế nào cũng không được, hắn giãy dụa đến thở hồng hộc khiến gã lợn rừng càng thêm hưng phấn, tiểu khí quan lại hơi hơi ngẩng đầu, sắc mặt so với hồi nãy còn hồng hơn ba phần.

 “Đào Hồng, ánh mắt này của ngươi đặc biệt câu* nhân, cứ tiếp tục vờ như ngươi không chịu, đại gia tăng thêm ngân lượng cho ngươi!” (* quyến rũ, mê hồn)

Ngữ khí mê đắm còn mang theo một miệng hôi thối khiến hắn sắp bị huân đến hai mắt trắng dã.

Hắn tự nhủ mình phải tỉnh táo một chút, không thể vô duyên vô cớ bị thất thân với một gã lợn rừng a!

“Buông ra, tử lợn rừng, cẩn thận ta đánh chết ngươi!”

“Mắng nhiều một chút, Đào Hồng, mắng nhiều một chút, tuy rằng ngươi rên rỉ không tồi, nhưng đại gia liền yêu ngươi mạnh mẽ như thế này, sao trước đây chúng ta không nghĩ đến chơi trò này đâu?”

Sắc mặt gã lợn rừng ửng hồng, bàn tay gã đã lần đến bên hông hắn sờ a sờ, sờ đến Vu Linh Phi muốn nôn ọe, hắn cong người ra sức kháng cự, lại bị gã lợn rừng vuốt ve cặp mông trần trụi, hơn nữa cánh tay đầy lông lá vừa chà xát vừa nắn bóp, hiển nhiên là muốn khiến hắn cũng động tình, nhưng kết quả chỉ khiến hắn động nộ và ghê tởm mà thôi.

Cùng lúc đó, hắn cảm giác phía sau mông có thứ gì đó nóng hôi hổi chuẩn bị cắm vào, không cần nghĩ cũng biết là tiểu khí quan của gã lợn rừng.

Hắn muốn hét cứu mạng, nhưng nam nhân xảy ra loại sự tình này còn mặt mũi nào kêu cứu mạng. Mắt hắn đỏ đậm lên, liền tính thân thể này chỉ có 50, 60 kg, trước mắt nam nhân có khoảng 100 kg, chỉ cần hắn phát cuồng lên thì hết thảy đều có thể giải quyết. Bàn tay hắn quờ quạng trên bàn cạnh giường, cuối cùng đụng đến một vật cứng.

Hắn không nghĩ gì thêm nữa, dùng sức nện vật cứng vào đầu đối phương, gã lợn rừng quát to một tiếng, nằm phịch trên người hắn ngay đơ, sau đầu còn nổi lên một cục to tướng.

Vu Linh Phi thở hổn hển đẩy gã lợn rừng ra. Làm cái rắm gì a, nếu bị con lợn rừng này cường bạo, hắn nhất định sẽ tự sát.

Nâng người dậy, hắn mới chú ý đến cách bài trí trong phòng này quá mức thấp kém, tất cả mọi thứ đều là màu hồng, hơn nữa còn là cái loại hồng phấn lóe sáng lóe sáng, phấn đến tục khí cực độ.

Trên bàn đặt những con rối gỗ không mặc y phục, những con rối gỗ này giao triền cùng một chỗ, hoặc đứng hoặc ngồi, nằm, hơn nữa dương cụ đều đặc biệt lớn, nhìn kỹ mới phát hiện tất cả các con rối gỗ này đều là giống đực, hắn nhìn xem da đầu run cả lên.

Hắn giơ lên vật cứng vừa dùng để đập lợn rừng, nhìn kỹ đó là một chiếc gương, nhưng bên mép gương không phải là hoa hoa cỏ cỏ, mà là một đống nam nhân đông cung đồ*, đầu hắn bắt đầu đau, căn phòng này là chuyện gì đây? Tại sao tất cả đều là cấm -18? Mà khi hắn nhìn vào trong mặt gương, hắn sợ đến mức làm gương rơi xuống đất! (* Hình sex)

Người trong gương mày liễu khinh nhướng, khóe mắt khẽ nâng, quyến rũ vô hạn, trang điểm đậm vô cùng, hiện ra một loại khí chất yêu diễm dâm tà. Hắn cúi nhặt gương lên, dùng sức lau đi lớp trang điểm đậm trên mặt, cuối cùng xuất hiện một gương mặt ‘mộc’ thanh tú.

“Mẹ ơi, mặt của ta....”

Làm thế nào hắn lại thay đổi một khuôn mặt yếu đuối như thế này? Hắn nhìn xuống thêm chút nữa, còn thấy mình thay đổi cả một thân thể càng thêm yếu đuối, bằng không hắn cũng sẽ không bị gã lợn rừng kia ép đến không thể động đậy.

Hắn dùng sức lau mạnh qua những nơi mình vừa bị gã lợn rừng sờ qua, ghê tởm muốn nôn, lát nữa hắn nhất định phải tắm, bằng không vừa nghĩ đến nước bọt của gã lợn rừng dính trên người mình, hắn liền khó chịu còn hơn cả gặp quỷ! Nếu hắn thực sự bị con lợn rừng này chơi thí thí* hắn nhất định sẽ đem tên khốn kiếp kia ra phân thây, sau đó trộn với bùn ném vào Thái Bình Dương mới đủ giải hận. (* Mông, cách nói thân mật)

“Đào Hồng tỷ tỷ, Vương thiếu gia muốn ngài đến ngồi cùng, nếu ngài không đi, hắn sẽ tức giận.”

“Đây rốt cuộc là chuyện gì?”

Hắn mở cửa, ngoài cửa đứng một nam đồng thanh tú, cửa vừa mở ra, trăm loại âm thanh giao tạp ùa vào, vừa rồi ở trong phòng chỉ thấy ồn, nhưng nghe không chính xác.

Nay dựng thẳng lỗ tai lên nghe, thì nghe thấy tiếng thở dốc, rên rỉ, ván giường ‘chi dát’, như là đang làm... chuyện kia, hắn do dự một hồi lâu, rốt cục xác nhận mình không nghe lầm.

“Chuyện gì xảy ra thế này?”

Quay trở lại trong phòng, hắn lại hỏi lại lần nữa. Hắn nhìn về phía nam đồng ước chừng mười mấy tuổi, nam đồng này bỗng run lên, giống như gặp quỷ, hay là nói hắn so với quỷ còn đáng sợ? Nam đồng khẩn cấp quỳ xuống, không ngừng dập đầu lạy cầu xin:

“Đào Hồng tỷ tỷ, ta sai rồi, đừng đánh ta, đừng đánh ta,...”

Trong lúc luống cuống, nam đồng còn bật khóc, hơn nữa trong tư thế quỳ hai chân lại vẫn có thể liên tục lùi về phía sau, lui siêu nhanh, trong nháy mắt bàn chân đã đụng vào khung cửa, Vu Linh Phi nhìn thấy chậc chậc lấy làm lạ. Nam đồng rõ ràng tỏ ra mình chỉ là một con gián hèn mọn, mà người có được quyền sinh quyền sát - chính là Đào Hồng - bất cứ lúc nào cũng có thể lấy cái dép lê tới.

“Ta đang hỏi ngươi chuyện gì xảy ra, ngươi quỳ cái gì? Khoan, chờ một chút, quần áo của ngươi là sao thế này?”

5 nhận xét:

  1. Ha...Ha.. Anh về chưa gì đã bị một con lợn chuẩn bị xâm phạm, khổ thân anh nha. Ta cứ đọc đoạn miêu tả con lợn là buồn cười, cái mặt vuông như gạch =]].... lại còn cái đó nhỏ xíu =]] Ta giơ tay giơ chân ủng hộ bộ này nhé ^^

    Trả lờiXóa
  2. =)) viên thuốc nhỏ màu xanh đây nàng ơi =))
    https://www.google.com.vn/search?hl=vi&gs_rn=0&gs_ri=hp&tok=4tee31tcBdme_6Yi7cVxLQ&cp=3&gs_id=a&xhr=t&q=viagra&bav=on.2,or.r_gc.r_pw.r_qf.&bpcl=39650382&biw=1366&bih=667&um=1&ie=UTF-8&tbm=isch&source=og&sa=N&tab=wi&ei=zT3AUMeOMrG8iAeb6YDACA

    Trả lờiXóa
  3. bun cuoi wa ,hoho,lai fai doiiiiiiiiiiiiiii

    Trả lờiXóa
  4. cu tuog con lon nay la vai chinh chu ,doc ma giat minh,hoho

    Trả lờiXóa
  5. "Ta nói nhé đại thúc, liệu ngươi có thể đem cái kia... nhỏ xíu gì đó ra chỗ khác?” woa em kết cái câu này của ảnh mà đọc xong đoạn miêu tả bạn đại thúc em ngồi tưởng tượng mà nhịn không nôi cười :)) chờ chương mời của ss ạ *hóng-ing*

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment