18/7/12

Huyết liên - Quyển 4 - Chương 19+20

19. Quyết tâm của tình yêu

       Rời khỏi quán cà phê, Vũ Văn Tu và Duẫn Yêu không đi nơi nào khác mà ngồi xe về thẳng Vũ Văn gia. Trên xe, Vũ Văn Tu gọi một cuộc điện thoại: “Lăng, gỡ bỏ phong tỏa vốn lưu động của Y thị, làm cho cổ đông của Y thị an phận lại.”

       “Rõ, Thiếu chủ." Lăng đáp.

       "Còn nữa, trước mắt giá cổ phiếu của Y thị đang giảm, nhân cơ hội này lập tức thu mua, làm kín một chút, đừng để Y Kiện nhận thấy. Ngoài ra cần nhanh chóng chuyển giao sản nghiệp của Y thị tại Nhật Bản về dưới trướng Vũ Văn gia."

       “Dạ, thiếu chủ, thuộc hạ lập tức phân phó người đi lo liệu."

       Vũ Văn Tu cúp điện thoại, nhắm mắt lại dựa vào ghế.

       "Tiểu Tu, vì sao lại thả Y thị?" Duẫn Yêu hỏi.

       "Hiện giờ chưa đến lúc kéo sập Y thị."

       "Nga, vậy là buông tha Y Huân sao?"

       "Y Huân không cần chúng ta trực tiếp động thủ, đều có người thay chúng ta thu thập."

       Duẫn Yêu không nói gì thêm, trong xe lại khôi phục yên lặng.

      Xe chạy qua quảng trường. Màn hình lớn giữa quảng trường chiếu ra hình ảnh một nam nhân người Á châu có mái tóc vàng, khuôn mặt con lai anh tuấn. Vũ Văn Tu cũng nhìn thấy. Hắn nhận ra đó là Matsumoto. Hắn cũng nhớ tới còn có một việc hắn còn chưa làm, hắn muốn đích thân gặp lại người này.

       Lúc này ở Vũ Văn gia, Vũ Văn Ngạn nhận được ám vệ đưa tin, đang ngồi ở trong phòng khách trầm ngâm suy nghĩ, vì thế khi Vũ Văn Thần xong việc đi ra liền nhìn thấy một bức tranh tuyệt tác mỹ nam trầm tư dưới ánh đèn.

       "Ca, ngươi đang suy nghĩ gì?" Vũ Văn Thần đi đến trước mặt Vũ Văn Ngạn ngồi xuống.

       "Không có gì." Vũ Văn Ngạn đáp.

       "Cái gì gọi là không có gì, nhìn ngươi ta dám khẳng định ngươi đang có điều lo lắng, nói đến cho đệ đệ nghe một chút."

       Vũ Văn Ngạn liếc Vũ Văn Thần, lạnh lùng nói: "Có tin báo về, sản nghiệp của Y thị tại Nhật Bản đã thuộc về chúng ta."

       "A?" Vũ Văn Thần sửng sốt một chút, sau đó nở nụ cười, "Tiểu Tu hành động thật nhanh, không tồi, không tồi. Nếu như vậy, ca, ngươi đang lo lắng cái gì?"

       "Zero." Vũ Văn Ngạn đáp. Từ khi họ đến Nhật, không ít chuyện đã xảy ra, nhưng Zero vẫn im lặng một cách bất thường.

       "Zero?" Vũ Văn Thần cũng cau mày.

       "Đúng rồi, cổ phần của Vũ Văn tập đoàn thế nào?"

       "A? Vũ Văn Nghị đã ngăn cản việc cổ phần của Vũ Văn tập đoàn bị thu mua."

       "Đợi Vũ Văn Nghị giúp chúng ta dìm xuống đợt sóng này, chúng ta sẽ bắt đầu lấy lại những thứ cần thiết từ tay ông ta.”

       “Ta hiểu, ta sẽ chú ý." Vũ Văn Thần gật đầu.

       "Đúng rồi, hiện tại đều 7: 00 , tiểu Tu bọn họ như thế nào vẫn chưa trở lại?"

       Vũ Văn Ngạn vô tình liếc mắt nhì đồng hồ, chợt nói:

       "Thần, cô ta là con gái của Duẫn Phong."

       Vũ Văn Thần sửng sốt, nhưng rồi rất nhanh, hắn hiểu Vũ Văn Ngạn muốn nói gì. "Ta biết."

       "Duẫn gia cùng Vũ Văn gia có rất nhiều ân ân oán oán."

       "Ca, ta biết ngươi muốn nói cái gì." Vũ Văn Thần cười, "Ta cùng tiểu Yêu tình huống so với ngươi cùng tiểu Tu đơn giản  rất nhiều, chúng ta chỉ là phụ tử trên danh nghĩa, hơn nữa cho dù tiểu Yêu có muốn mạng của ta, thì bây giờ đây ngươi bảo ta phải làm thế nào? Ta đã sớm không có đường lui."

       "Ngươi nghĩ kỹ?"

       "Ta không phải thánh nhân." Vũ Văn Thần bỗng nói, "Ca, ngươi không để ý Duẫn Yêu là ai, mà là ngươi sợ cô ấy sẽ dao động vì Duẫn Phong, sau đó thương tổn tiểu Tu và ta. Nhưng ngươi cũng nên tin tưởng chúng ta, cho tiểu Yêu một cơ hội để chứng minh sự trung thành của cô ấy."

       Vũ Văn Ngạn nhìn Vũ Văn Thần hồi lâu, sau đó thở dài, đứng dậy, cái gì cũng chưa nói, đi lên lầu. Nhưng là Vũ Văn Thần biết, Vũ Văn Ngạn đã nhượng bộ.
  
20. Đua xe

       Xe chạy ra khỏi nội thành, lên đường cao tốc. Vũ Văn Tu im lặng ngồi trên xe, Duẫn Yêu cũng không nói gì thêm, lẳng lặng nhìn qua cửa sổ.

       "Thiếu chủ, có mấy chiếc xe đi theo chúng ta phía sau." Lái xe lên tiếng xin chỉ thị.

       Vũ Văn Tu chậm rãi hé mở mắt, tầm mắt vừa lúc chống lại một họng súng đen ngòm trong gương chiếu hậu. Một viên đạn thình lình đập lên kính chống đạn. Vũ Văn Tu nhắc nhở Duẫn Yêu tránh xa cửa sổ. Cùng lúc đó, những chiếc xe phía sau vọt lên, bao vây lấy xe của bọn họ. Vũ Văn Tu hoán đổi vị trí với lái xe, làm chủ lái, lái xe ở ghế sau phụ trách bắn trả.

       "Phanh." Chiếc xe bên trái đập lên cửa xe họ, một chiếc lao lên chặn đầu. Vũ Văn Tu dẫm mạnh chân ga, bẻ tay lái, chiếc xe như một mũi tên bạc nghiêng mình bay sát qua lan can an toàn vọt ra khỏi vòng vây, dùng vận tốc hai trăm km vọt về phía trước.

       "Tiểu Tu?" Duẫn Yêu nhìn một bên là mặt biển mênh mông, hoảng hốt kêu lên.

       "Không có việc gì." Vũ Văn Tu đáp, mắt vẫn nhìn về phía trước, "Chúng ta sẽ không đi tắm biển vào lúc này."

       Khúc ngoặt đã hiện ra ở phía trước, Vũ Văn Tu hô lên một tiếng “Bám chắc”, rồi dẫm chân ga, bẻ tay lái, tiếng bánh xe rít lên trên mặt đường, Duẫn Yêu có cảm giác cả thế giới đều đảo lộn, người cô như bay lên, choáng váng, sau đó xe lại lao vút đi, cô bám chặt vào ghế phía trước, không dám ngẩng đầu lên, vì thế cũng không nhận ra Vũ Văn Tu vừa cho xe quay ngoắt lại đường cũ. Chiếc xe bám theo gần nhất cũng vội vã quay đầu lại đuổi theo. Khi Duẫn Yêu hổn hển ngẩng đầu lên, vuốt tóc thì xe lại như bị lật nghiêng sang một bên làm cô giật mình hét lên, nhưng tiếng hét của cô đã nhanh chóng chìm nghỉm trong một thanh âm va chạm rồi nổ vang rền rĩ ở phía sau. Vũ Văn Tu lạnh lùng cười, xe tiếp tục ngoạt vào một con đường khác, chạy đi.

       Vũ Văn Tu móc điện thoại, gọi một cuộc gọi, thông báo vị trí và tình hình của mình lúc này. Đầu bên kia cũng không nói nhiều, chỉ một câu: “Ta lập tức đến!” sau đó cúp máy, không đợi hắn nói gì thêm.

       Vũ Văn Ngạn ngay cả áo khoác cũng không lấy, nắm chặt di động, rảo bước xuống lầu phân phó nhân thủ, sau đó lập tức lên xe.

       Mặt trời dần xuống núi, bóng tối ngày càng dày đặc. Chiếc xe còn lại dường như đã biết sự lợi hại của Vũ Văn Tu nên không dám liều lĩnh xông lên, chỉ bám chặt theo ở một khoảng cách vừa vặn và bắn phá dữ dội. Bảo tiêu trên xe cũng không ngừng bắn trả. Tình huống không mấy khả quan.

       "Chúng ta có lựu đạn?" Vũ Văn Tu nhìn thoáng qua gương chiếu hậu.

       “Đúng vậy, nhưng là chỉ có 2 quả."

      "Dùng đi. Bằng không đợi thêm lát nữa chúng ta cũng chẳng cần đến chúng." Vũ Văn Tu bình tĩnh giễu cợt.

7 nhận xét:

  1. oa be Tu dua xe nha
    e cug thich dua hehe
    be Yeu duoc ngoi day ma cha biet thuong thuc phong canh j ca

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ... Thưởng thức "phong cảnh" xong thì chắc tiểu Yêu cũng ... xỉu luôn! Ka ka ka~~

      Xóa
  2. ko biết ai đi theo em tu vậy nhỉ

    Trả lờiXóa
  3. cố lên nàng, cố lênnnn :(( ta hóng chap mới TT_______TT

    Trả lờiXóa
  4. Your current account (lynlynbabie@gmail.com) does not have access to view this page.
    Click here to logout and change accounts.
    ^ *gàooo thétt* tạiiii saoooo taaaa khôngggg vô đượccccccccccc :(((((((

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vấn đề là nàng "đang" hú hét ở đây nè, ^^ vậy cái dòng đó nó hiện lên ở đâu? Nếu là ở bên WP thì... bợn cũng chịu! ^^ Bây giờ bạn vào WP bình thường rồi, trước đây khi còn chưa vào được bạn phải dùng 2 cách: Một là thêm kỹ tự 's' vào sau cụm 'http'-> 'https', Hai là bạn tải Stealthy về dùng. Có rất nhiều cách khác nữa mà bà con WP dùng để vào trang này, được bàn tán rất xôm tụ trong Box Đam mỹ của VnSharing. Bà con có thể vào đó để tham khảo thêm nếu không dùng được 2 cách nêu trên. ^^

      Xóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment