23/6/12

Have you ever... ?


... ra sức chạy đuổi theo một thứ để rồi cuối cùng, khi đến được trước mặt thứ đó, hoặc khi thứ đó đến tay, bạn mới nhận ra nó chỉ là bong bóng?

Lúc đó, bạn sẽ cảm thấy thế nào?

Lúc đó, bạn sẽ nghĩ gì về chặng đường vừa qua với bao nhiêu lo âu, nỗ lực, hồi hộp, vui mừng... bạn đã có khi đuổi theo thứ đó?

They said...

"sự thành công là quá trình, không phải là đích đến",

They said...

"tất cả mọi thứ đều có ý nghĩa khi bạn đã nghiêm túc thực hiện nó, bất kể nó thành công hay thất bại",

But...

lúc đó, thứ duy nhất mà tôi nghĩ được là...

"... mình đã cố gắng vì cái gì? Sự cố gắng của mình cuối cùng là để làm gì?..."

Tôi biết người ta nói đúng, tôi cũng biết tôi đã có được nhiều điều trong quá trình mình cố gắng, cho dù cuối cùng cái đích mà tôi từng muốn hóa ra vốn chẳng hề có thực,

... nhưng tôi vẫn cảm thấy thật thất vọng,

maybe...

nó là cả tuyệt vọng.

Have you ever...

dồn tất cả tâm huyết tình cảm hi vọng... vào một điều để rồi cuối cùng nhận ra nó vốn chỉ là bong bóng?

Khi đó, liệu bạn có cảm thấy còn nhiều thứ tưởng như vững chắc, tưởng như tồn tại rất thật bên cạnh bạn, có lẽ cũng chỉ là bong bóng?

<Ài~, đến đây, cốc trà sữa trên tay ta cũng đã cạn, edit tiếp thôi, tối up nhé...>

6 nhận xét:

  1. "tất cả mọi thứ đều có ý nghĩa khi bạn đã nghiêm túc thực hiện nó, bất kể nó thành công hay thất bại" trân trọng công sức

    Trả lờiXóa
  2. I have ever....

    :) tuyệt vọng, đau khổ, chán ghét... tất cả những cảm giác đó đều có vì nó vốn phải có. Vì đã thực hết lòng nên mới có những cảm giác đó.

    Cứ tuyệt vọng đi, cứ đau khổ đi, rồi sẽ lại tìm ra được điều khác để mình phấn đấu...

    p/s: mấy hôm trước ta bắt đầu đọc Hoàng tử bé. Chả liên quan gì, nhưng là, tự dưng ta muốn nói. Ta ... dở hơi nhỉ :">

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. *Ngoáy mũi* ta vẫn biết nàng dở hơi *Ngoáy mũi* Nhìn chung thì những đứa dở hơi giống nhau luôn nhận ra nhau dù không tự/ bị bóc mẽ! *Ngoáy mũi*

      Xóa
  3. Cưng à, lâu lắm rồi mới có time mà rờ rẫm vào nhà các cưng. Ta là ta vưỡn chưa gửi mail, cũng chả rõ tình hình dạo này thế nào. Nhưng mà, ta nghĩ rằng, đã từng có ai luôn thành công mà chưa hề thất bại chưa? Đến cả những nhà văn lớn thì họ vẫn có những khởi đầu 'củ chuối' như ai, hoặc đến như Michael Jackson ngoài những bài hay kinh điển để đời như Heal the world, You are not alone, Smooth criminal, etc. thì cũng vẫn có những bài bình thường hoặc bị chê te tua tơi tả cơ mà. Ta thì ta nghĩ rằng, sai lầm và thiếu sót là chuyện bình thường. Ai nhận xét đúng, ta khắc phục để làm mình tốt hơn chứ ta ko nghĩ rằng, ta cứ phải 'đẽo cày giữa đường', ai nhận xét gì m 'phải' làm theo như thế. Hay là, thỉnh thoảng cứ thất vọng chút vậy, xong để lại phát hiện ra rằng, mình vẫn còn có thể moving forward chứ ko bao giờ bị standing still nàng nhé. Be brave and make your own way! :X

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nếu Bluebell còn theo dõi Hào Môn Diệm tục thì gửi email cho ta để ta gửi pass.
      Bài bên trên ta lảm nhảm trong một buổi chiều bị stress, đau lòng mà ngồi ngẫm lại sự đời, cũng không liên quan gì đến "tác nghiệp" của ta trên Blog, nàng đừng lo cho ta nhá! ^^ *Hun hun*

      Xóa
  4. Nàng yên tâm, dạo này ta đang overloaded nên tự 'phong toả' ko dám qua nhà các nàng + vụ chặn blogspot + wp => ko kịp theo dõi. :X
    Mai ta phải đi khám xem nàm xao (đầu ta 2 tuần nay đau dã man, uống thuốc ko ăn thua, hi vọng hêm phải diễn phim HQ mà ta là vai chính, just because there's no white horse prince to come to save me =)))))
    P.S: Nàm xao ta bỏ A Cận bt của ta được :D Tối mai ta sẽ 'thick face' xin nàng pass ah :X

    Trả lờiXóa

Comment của bạn sẽ bị xóa nếu:
- Có nội dung gây phản cảm cho những người đọc khác.
- Có hoặc dễ gây hiểu lầm là có tính công kích đối với Blog.
Những vấn đề không liên quan trực tiếp đến bài viết xin hãy post tại trang "Rảnh thì buôn a..."

Recent Comment